"Xuỵt xuỵt xuỵt" Lý Tư Nguyên huýt sáo, cười tủm tỉm nhìn Hạ Tiểu Bạch đang hơi cúi người lấy tay che váy.
Hạ Tiểu Bạch nổi giận, sắc mặt có hơi tái nhợt, từng giọt mồ hôi óng ánh trượt xuống khuôn mặt.
Hương thơm hoa dành dành càng nồng nàn tỏa ra xung quanh, ngay cả những con bướm cũng bay nhảy quanh người anh.
Lý Tư Nguyên không nhịn được mà hít hà, mùi hương ngọt ngào làm anh ta thèm thuồng, còn tuyệt vời hơn cả độc dược.
Anh ta nhìn những giọt mồ hôi óng ánh chảy trên làn da cô của gái trước mặt, không còn gì bằng.
Hạ Tiểu Bạch nghiến răng nghiến lợi: "Anh thổi đủ chưa, đi chết đi.”
Anh cẩn thận bước từng bước vì sợ sẽ bại lộ.
Lý Tư Nguyên nuốt nước bọt: "Cô cũng không cần cố gắng mạnh mẽ, được rồi, tôi thề sẽ không nói với bất kỳ ai chuyện cô là con gái.”
"Bên kia có toilet."
"Cô mà không đi thì thật sự sẽ lộ đấy!”
"Được rồi, được rồi, dù cô có tè ra quần thì tôi cũng cam đoan sẽ không cười cô đâu.”
“Hơn nữa còn sẽ giúp cô rửa ráy sạch sẽ."
Hạ Tiểu Bạch cũng đưa mắt nhìn về nhà vệ sinh kia, thật sự nhịn không nổi nữa.
Anh co chân chạy vào, chỉ cảm thấy bàng quang của mình muốn nổ tung.
Nhấc váy lên, bàng quang nhanh chóng được giải phóng.
Anh ngồi trên bồn cầu, cảm giác như hoa nở xuân về.
Trên gương mặt thanh nhã của Hạ Tiểu Bạch nở nụ cười hạnh phúc, cái miệng anh đào nhỏ nhắn mở nhẹ.
Cơ thể anh vẫn còn hơi run rẩy, cuối cùng không thể kìm được nữa mà xấu hổ rên mấy tiếng.
Hạ Tiểu Bạch nghe thấy bản thân mình phát ra mấy âm thanh kỳ lại thì gương mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Anh cảm thấy rất tuyệt vời khi được giải tỏa sau một thời gian dài nhịn tiểu.
"Ừm? Tiếng gì vậy?” Lý Tư Nguyên đứng đợi ngoài cửa, bên cạnh tiếng nước chảy thì anh ta còn nghe tiếng ưm nhẹ của con gái trong nhà vệ sinh, muốn cẩn thận nghe lần nữa thì phát hiện không còn.
Rõ ràng là lúc nãy nghe được mà?
Hạ Tiểu Bạch đi vệ sinh xong chuẩn bị lấy giấy lau thì mới phát hiện giấy vệ sinh lúc nãy còn cầm trên tay giờ đã đâu mất!!!
Lý Tư Nguyên cầm một bịch giấy vệ sinh, đây là Hạ Tiểu Bạch đã làm rơi lúc chạy đi.
"Ha ha, còn nói là nam? Có đứa con trai nào đi tiểu xong cần lấy khăn giấy lau không.”
Hạ Tiểu Bạch ngơ ngẩn ngồi trên bồn cầu, nhất định là lúc nãy bất cẩn nên đã làm rơi mất, đây là bịch giấy cuối cùng của anh rồi.
Anh nhìn chung quanh, cũng không biết trong nhà vệ sinh này có cô gái nào khác ngoài mình hay không.
Có vẻ nhà vệ sinh này nằm ở một góc vắng vẻ, kế bên còn có cửa hàng, đại khái sẽ không có ai tới đây.
Hạ tiểu Bạch cũng chỉ có thể thử lên tiếng hỏi.
"Cho hỏi có chị em nào có thể cho mình mượn tờ giấy dùng không, mình quên mang rồi.”
Trong lúc anh không còn hy vọng thì dưới khe cửa thật sự xuất hiện một bịch giấy.
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch cũng sáng lên, nhanh chóng nhận lấy, sao giống hệt cái mình làm rơi vậy?
Nhãn hiệu này do Sở Thu Hi giới thiệu cho anh, chất giấy tinh tế mềm mại không gây hại cho làn da.
Anh vô cùng biết ơn nói: “Cảm ơn, cảm ơn.”
Người bên ngoài cũng cười ha ha: "Không cần cám ơn, chuyện nên làm."
Hạ Tiểu Bạch nghe giọng nói vô sỉ này thì sững sờ, sao nghe quen quá.
Lý Tư Nguyên!
Anh kéo quần lên rồi thả váy xuống, nhấn nút xả nước, mở cửa nhà vệ sinh với vẻ mặt vô cảm.
Quả nhiên Lý Tư Nguyên đang chờ anh với nụ cười trên mặt.
"Này "
"Người đẹp Hạ, chúng ta lại gặp nhau.”
Trong mắt Hạ Tiểu Bạch chỉ có sự khinh bỉ: “Người vô sỉ tôi đã gặp nhiều nhưng đây là lần đầu tiên gặp kẻ vô sỉ như anh.”
"Đúng là phải sống lâu mới gặp được.”
Lý Tư Nguyên không hề e dè: “Đa tạ người đẹp khích lệ.”
Hạ Tiểu Bạch trực tiếp vòng qua anh ta, đứng trước gương rửa tay sạch sẽ rồi chỉnh lại mấy sợi tóc không ngay ngắn.
"Không biết hôm nay có thể mời người đẹp Hạ đến nhà tôi ăn cơm được không.”
Lần nữa Hạ Tiểu Bạch lại bị thân hình cao lớn của anh ta cản trở.
"Cô vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi."
Hạ Tiểu Bạch đưa tay lên đỡ trán: “Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, tôi không phải con gái.”
Lý Tư Nguyên quan sát xung quanh một chút: "Vậy sao cô lại đến nhà vệ sinh nữ để giải quyết.”
Hạ Tiểu Bạch có hơi đỏ mặt: “Lúc nãy gấp quá nên tôi đi nhầm.”
“Chẳng phải anh cũng vào đây hay sao?”
Lý Tư Nguyên bất đắc dĩ nói: “Tôi thấy lúc nãy cô bất cẩn làm rơi khăn giấy xuống đất nên mới có lòng tốt đưa vào giúp cô.”
"Hơn nữa đàn ông đi vệ sinh không cần dùng đến giấy vệ sinh."
Hạ Tiểu Bạch không muốn nói nhảm với anh ta nữa.
Ly sTuw Nguyên tiếp tục hỏi dồn: “Đúng rồi, lúc nãy cô có nghe một tiếng động kỳ lạ không, là kiểu ưm ưm của phụ nữ ấy.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch có hơi đỏ bừng, chết tiệt, bị tên này nghe thấy rồi.
------
Dịch: MBMH Translate