Vì để đề phòng Lý Tư Tư vào làm chuyện xấu xa nên anh đã khóa trái cửa rồi.
Cô làm thế nào vào đây được.
Anh đưa mắt nhìn về cánh cửa cách đó không xa.
Lúc này mới nhận ra ổ khóa đã bị rơi xuống đất, hiển nhiên đã bị cạy ra.
Lý Tư Nguyên bất lực ngồi dậy, đặt tay lên vai của Lý Tư Tư, “Bây giờ là mấy giờ rồi.”
Lý Tư Tư mỉm cười nói, “Không phải anh nói là không cần em sao, ngay cả mấy giờ cũng không biết.”
“Bây giờ đã là 9 giờ sáng rồi.”
“Buổi sáng em đã làm xong cả rồi.”
“Đang định gọi anh dậy, thì phát hiện cửa bị hư không mở được, nên em đã cạy ra.”
Lý Tư Nguyên………..
Lý Tư Nguyên rửa mặt xong đi ra phòng khách.
Phát hiện phòng khách đã sạch sẽ hơn trước, chắc là Lý Tư Tư đã dọn dẹp.
“Anh nói này Tư Tư, thật ra chúng ta cũng không ở lâu, không cần phải dọn dẹp sạch sẽ như vậy.”
“Kết quả giám định cha con anh đã chia gửi đến ba cơ quan khác nhau, nhanh nhất qua mấy ngày sẽ có kết quả.”
Lý Tư Tư lắc cái đầu nhỏ, “Không sao đâu, dù sao cũng rảnh rỗi, chỉ cần anh chịu khen em siêng năng là được.”
“Đúng rồi, em đến cửa hàng gần đây để mua một số đồ dùng nhu yếu phẩm trước, còn có rau chuẩn bị cho bữa cơm tối nay.”
“Đừng quên chúng ta còn phải mời chị em ở kế bên nữa.”
Lý Tư Nguyên cũng gật đầu, “Nhớ chú ý an toàn.”
“Biết rồi, em cũng không còn nhỏ nữa, có thể mang thai được rồi.” Lý Tư Tư vẫy vẫy tay.
Cô ngồi ở tủ giày trước cửa, đôi chân nhỏ nhắn thanh tú xỏ giày rồi rời khỏi nhà.
Lý Tư Nguyên chán nản nằm ở trong phòng khách.
Có một đứa em gái mang đầy thuộc tính của một người vợ, không biết là hạnh phúc hay là…..
“Bỏ đi, vẫn là đi trêu chọc người đẹp không rõ giới tính kia.”
Lý Tư Nguyên thay bộ vest sơ mi và xịt keo tạo kiểu tóc.
Đi đến cửa vừa mở ra, thì nhìn thấy một bóng dáng màu xanh vừa đi ra cửa.
Khóe miệng của Lý Tư Nguyên hơi nhếch lên, anh lặng lẽ đi theo.
Hạ Tiểu Bạch đang ra ngoài mua một ít đồ dùng cho con gái. Đi trên đường, trên mặt đất vẫn còn đọng lại những vũng nước do trận mưa lớn tối qua để lại.
Có chút mát lạnh trong tiết trời oi bức khiến người ta không cảm thấy cái nắng như thiêu đốt, cũng không thấy sự u ám như mây nặng trĩu.
Mười phút sau...
Cô có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình.
Giữa ban ngày! Sẽ không thực sự có một gã điên nào đó đi theo một cô gái chứ?
Hạ Tiểu Bạch bước nhanh, đi đến một góc rẽ.
Lý Tư Nguyên thấy vậy, vội vàng đuổi theo, vừa đến góc đường, hắn liền cảm thấy có gì đó không đúng, mùi thơm quá!
Một giọng nói trong trẻo và ngọt ngào: “Tên lưu manh ăn một cước của ông!.”
Cùng lúc đó, một cái chân dài trắng như tuyết đá vào phía dưới, thổi lên một luồng gió thơm.
Lý Tư Nguyên bị sợ đến đổ mồ hôi lạnh, nếu như bị cái chân này đá trúng.
Sợ rằng nửa đời sau chỉ có thể làm một người đàn ông không trứng rồi.
“Rầm.”
Lý Tư Nguyên dùng tay bảo vệ bảo bối của mình giữa tia chớp.
Cú va chạm cũng khiến anh khó chịu, anh cố chịu đau và nhảy như ếch.
Hạ Tiểu Bạch cũng nhìn rõ người đến, khẽ cau mày, “Lý Tư Nguyên?”
“Anh muốn làm gì!”
“Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, tôi là con trai.”
Lý Tư Nguyên cố nhịn đau, đứng thẳng người dậy, làm bộ dáng đẹp trai sờ tóc.
“Cậu luôn nhấn mạnh mình là con trai, nhưng cậu lại không có cách nào chứng minh cho tôi xem.”
“Tôi cũng chưa từng thấy con trai nào suốt ngày mặc váy dài xinh đẹp cả.”
Hạ Tiểu Bạch lười nói nhảm với anh ta, đẩy anh ta ra.
“Đây là sở thích của tôi không được sao, tôi chính là thích mặc đồ con gái.”
Điều khiến Hạ Tiểu Bạch bất lực chính là tên nhóc này vẫn luôn đi theo sau.
Cô cảm thấy muốn đi vệ sinh, vừa nãy trước khi ra cửa đã uống rất nhiều nước.
Tên nhóc Lý Tư Nguyên này lại cứ không nhanh không chậm đi theo phía sau.
Bộ dáng này của anh không thể nào đi vào toilet nam được.
Nếu như đi vào toilet nữ, như vậy không phải thừa nhận mình là con gái hay sao!
Nếu như lúc vẫn là cơ thể con trai, anh còn có thể nhịn hồi lâu.
Nhưng mà kết cấu của nữ giới không giống nhau, thời gian nhịn không thể lâu bằng con trai được.
Lại đi được bảy tám phút.
Hạ Tiểu Bạch nhịn không được lấm tấm mồ hôi trên trán. cô kẹp đôi chân thon dài lại, có chút không nhịn được muốn tè ngay tại chỗ.
Lý Tư Nguyên cũng nhận thấy Hạ Tiểu Bạch có điều gì đó không ổn nên chạy tới giúp cô.
“Cậu không sao chứ?”
Tay anh bị bàn tay trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch hất ra.
Hạ Tiểu Bạch đè nén ý muốn đi tiểu, mím mím môi anh đào của mình.
“Chết tiệt, anh đừng chạm vào tôi, anh có thể đừng theo tôi mãi được không”
“Thật sự là muốn chơi Gay sao?”
Lý Tư Nguyên nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo của anh, đôi chân dài thỉnh thoảng khép lại, vẻ mặt lo lắng.
“Không phải là cậu gấp đi tiểu mà ngại vào toilet chứ?”
“Em gái tôi những lúc gấp tiểu mà không tìm được toilet, dáng vẻ gấp gáp cũng gần giống như cậu vậy.”
“Con gái và con trai không giống nhau, nhịn không được e rằng sẽ tè ra quần, cậu cũng không muốn đổi….chứ?”
------
Dịch: MBMH Translate