Lý Tư Tư đặt chiếc khăn tắm quấn quanh người sang một bên, bàn chân tinh xảo trắng nõn đạp vào bồn tắm, khuôn mặt có chút ửng đỏ ngồi xuống mặt đối mặt.
Lý Tư Tư đương nhiên có tính toán của mình, nếu chị gái họ Hạ là đồng tính nữ, bổn tiểu thư sẽ dùng sắc đẹp quyến rũ chị ấy.
Ha ha.
Lý Tư Tư chỉ nhẹ nhàng nói: “Tôi thấy chị tắm lâu như vậy không đi ra, dù sao bồn tắm này có thể nằm hai người mà.”
“Chúng ta đều là con gái, chắc không có vấn đề gì đâu?”
Trong lòng Hạ Tiểu Bạch một trận ha ha, nếu bị cô ta biết mình là thanh niên ba tốt khoát lên một vẻ ngoài xinh đẹp, không biết cô ta sẽ suy nghĩ gì.
Lý Tư Tư đến gần Hạ Tiểu Bạch nhẹ giọng nói: “Chị Tiểu Bạch, tôi giúp chị chà lưng có được không?”
Hạ Tiểu Bạch có chút hoài nghi! ? Cô nhóc này luôn có địch ý với mình, sao đột nhiên tốt với mình như vậy, còn gọi mình là chị Tiểu Bạch?
Bàn tay nhỏ trắng nõn của Lý Tư Tư cầm chiếc khăn lông lên, mỉm cười ngọt ngào với Hạ Tiểu Bạch.
“Chị Tiểu Bạch quay người lại đi.”
Dáng vẻ của cô ta khiến Hạ Tiểu Bạch bị dọa sợ, vội vàng đứng dậy: “Không cần, anh tắm sạch rồi.”
Hạ Tiểu Bạch ở một bên lau người, đôi mắt to của Lý Tư Tư vẫn nhìn chằm chằm vào anh, khiến Hạ Tiểu Bạch có chút khó chịu.
Đối phương không phải Thu Hi. Anh và Thu Hi đều đã dính dính rồi, không gì không thể nhìn.
Hạ Tiểu Bạch chuẩn bị mặc quần áo lại nhớ tới mình không có quần áo sạch.
Lý Tư Tư mở miệng nói: “Nếu không có quần áo thì có thể mặc áo ngủ của tôi trước.”
Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể mặc áo ngủ của Lý Tư Tư.
Ra khỏi phòng tắm đến phòng khách.
Đôi mắt Lý Tư Nguyên lại nhìn mỹ nữ mới tắm ra này không tránh né chút nào.
Chỉ thấy mỹ nữ mặc một bộ áo ngủ đơn giản, đường nét khuôn mặt tao nhã tuyệt trần điểm xuyến vài giọt nước trong suốt đầy cuốn hút.
“Đúng là mỹ nhân mới tắm ra thật xinh đẹp!”
Hạ Tiểu Bạch cũng lười để ý đến anh ta, trực tiếp hỏi: “ có máy sấy tóc không?”
Lý Tư Nguyên nhún vai: “ không có, nhà mới nên còn chưa mua.”
Hạ Tiểu Bạch chỉ “ồ” một tiếng rồi bước đến ban công nơi làn gió hè thổi qua.
Anh nhìn trăng sáng trên bầu trời, ánh trăng đổ xuống như nước chảy, phủ lên mặt đất xa xa một lớp sương bạc.
Đôi mắt nhìn chằm chằm vào ánh trăng, rất lâu vẫn không nỡ dời tầm mắt.
Lý Tư Nguyên cũng chậm rãi theo sau, ngắm mỹ nữ dưới ánh trăng và gió đêm
Mái tóc đen dài lộ ra vẻ đẹp không gì sánh bằng dưới ánh trăng trắng noãn chiếu rọi, theo gió mà nhảy múa, xao động mang chút vẻ đẹp thánh thiện.
Lông mi dài và hơi cong khẽ run cùng với đôi mắt nhắm nhẹ, khóe miệng màu đỏ anh đào cong lên thành một nụ cười ngọt ngào.
Khiến người ta đều lộ vẻ xúc động, tâm tình vui thích.
Lý Tư Nguyên không nhịn được hỏi: “Cô thích cảnh đêm sau?”
Hạ Tiểu Bạch hơi nghiêng đầu nhìn về phía anh ta: “ Tôi chỉ không muốn nhìn thấy anh mà thôi.”
Lý Tư Nguyên… Đau lòng.
Sáng sớm hôm sau.
Hạ Tiểu Bạch tỉnh lại từ trong giấc mộng, phát hiện có thứ gì đó cọ tới cọ lui trong lòng mình.
Anh chợt mở mắt ra.
Nhớ tối qua đã ngủ ở phòng Lý Tư Nguyên, còn tên kia ngủ trong phòng khách.
Đập ngay vào mắt là một cái đầu nhỏ với mái tóc xù màu đen, mùi tóc quen thuộc này là Lý Tư Tư?
“Sao em ấy lại ngủ cạnh mình?”
Cô bé này tối qua đã về phòng ngủ sớm. Dù sao ở phương diện thức khuya Hạ Tiểu Bạch đúng là rất có năng lực.
Cô nhóc này chỉ bình tĩnh ngủ trong vòng tay Hạ Tiểu Bạch mà không có chút phòng bị nào.
Chiếc áo ngủ tụt xuống một nửa để lộ xương quai xanh thanh tú cùng đường cong hơi phập phồng của ngực, đôi môi anh đào khẽ nhếch lên.
Dáng vẻ khi ngủ đáng yêu thanh thuần hiển hiện trên khuôn mặt lanh lợi.
Nghĩ tới trong lòng chính là một cô gái xinh đẹp, Hạ Tiểu Bạch liền yên tâm lại.
Trong giấc mơ Lý Tư Tư còn nỉ non nói mớ.
“Ôm ôm em.”
“Ha ha, onii chan.”
Cái miệng anh đào nhỏ chảy nước bọt, cánh tay càng ôm chặt eo Hạ Tiểu Bạch hơn.
Hạ Tiểu Bạch có chút bất lực, cũng không cách nào kéo cánh tay trắng như tuyết đang ôm chặt của cô ta ra.
Nhìn đồng hồ treo trong phòng, giờ cũng chỉ hơn 7 giờ sáng.
Lại lần nữa ngáp, còn hơi buồn ngủ.
Cũng nhẹ nhàng ôm eo lấy vòng eo thon gọn đó của Lý Tư Tư, khuôn mặt dụi vào đầu nhỏ lông xù của cô ta, rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Thời gian trôi đi từng chút một…
Khi Hạ Tiểu Bạch tỉnh giấc lần nữa, là tỉnh lại trong giọng nói ngạc nhiên của cô gái.
Mở mắt ra.
Đôi mắt xinh đẹp của Lý Tư Tư hơi tức giận nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Mày liễu của cô ta dựng lên! Ngẩng cao đầu nhỏ hung dữ. Mang theo giọng điệu chất vấn!
“Cô… Sao cô lại ở trong phòng của anh tôi.”
“Cô quả nhiên thích anh trai tôi!”
Hạ Tiểu Bạch có chút im lặng, bàn tay ngọc khẽ che đôi môi đỏ mọng, hơi ngáp một cái.
“Anh nói này Tư Tư, Lý Tư Nguyên, anh ta ngủ ở phòng khách.”
“Anh ngủ phòng của anh ta.”
“Phải là anh nên hỏi em, tại sao em lại ngủ bên cạnh anh?”
Lý Tư Tư hé cái miệng anh đào nhỏ… Hóa ra là như vậy.
------
Dịch: MBMH Translate