Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 339 - Chương 339: Em Thấy Anh Khá Thân Quen Với Anh Em Lý Tư Nguyên Đấy

Chương 339: Em Thấy Anh Khá Thân Quen Với Anh Em Lý Tư Nguyên Đấy Chương 339: Em Thấy Anh Khá Thân Quen Với Anh Em Lý Tư Nguyên Đấy

Cô ta nhớ tối qua mình thức dậy lúc nửa đêm để đi vệ sinh.

Đã không nhịn được bước vào ôm lấy người đã ngủ trong bóng tối.

Suy cho cùng, chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Tư Tư có chút xấu hổ đỏ bừng, kiêu ngạo mạnh miệng nói.

“Tôi với tư cách là em gái dễ thương xinh đẹp của anh trai, cô không được xen vô! Ngủ ở đâu cũng được.”

Hạ Tiểu Bạch vẫy vẩy bàn tay ngọc: “Anh không quản được chuyện của hai người.” Nói xong liền lặng lẽ bò xuống giường

Bước tới phòng tắm.

May mà bên cạnh có một đống bàn chải mới mua, tùy tiện mở ra một cây.

Đánh răng rửa mặt xong mặc chiếc đầm dài màu xanh đã giặt và phơi khô.

Ra khỏi phòng thì nhìn thấy Lý Tư Nguyên đang bưng đồ ăn sáng mỉm cười nói.

“Chào buổi sáng, mỹ nữ.”

“Chào.”

Hạ Tiểu Bạch chỉ trả lời một tiếng rồi liền đi ra ngoài. Cô còn có chuyện quan trọng.

Lý Tư Nguyên…: “Này, còn chưa ăn sáng mà!”

“Tôi dày công chế biến…”

Hạ Tiểu Bạch lắng nghe tiếng động bên trong cửa nhà, cực kỳ giống dáng vẻ qua đêm bên ngoài về nhà sợ bị vợ kiểm tra.

Nếu bình thường dỗ dành là được rồi, Diệp Lâm vẫn rất dễ dụ.

Nhưng hôm nay là ngày Thu Hi trở về nước, còn bay thẳng đến thành phố Tân Hải.

Anh phải xoa dịu trạng thái của Diệp Lâm để tránh cho cô ta tranh giành cưng chiều với Thu Hi.

Hạ Tiểu Bạch cũng đã từng xem không ít bộ phim cung đấu, phụ nữ tranh giành cưng chiều đúng là rất khó đối phó.

Làm không tốt sẽ còn làm ra mạng người.

Đừng hiểu lầm, làm ra mạng người là ý nghĩa thực sự, dù sao Hạ Tiểu Bạch đã không còn khả năng khiến con gái mang thai nữa.

Hạ Tiểu Bạch… (Lâu chết mất, cẩn thận tôi đâm bạn!)

Hạ Tiểu Bạch gõ cửa, không lâu sau liền truyền đến tiếng bước chân “Bịch bịch bịch”đáng yêu.

“Tách.”

Cửa được mở ra.

Mày liễu của Diệp Lâm hơi nhíu lại nhìn Hạ Tiểu Bạch, chống nạnh. Một dáng vẻ người vợ nghiêm khắc.

“Anh Tiểu Bạch, có phải tối qua nhân lúc em không ở nhà đi tìm các cô gái để lêu lỏng đúng không!”

Hạ Tiểu Bạch cũng xem như là có kỹ năng diễn xuất xuất sắc, ngoài mặt không hoảng sợ chút nào mà chỉ nhàn nhạt mỉm cười nói.

“Chỉ là sáng nay anh ra ngoài mua một ít đồ thôi.”

Diệp Lâm mặt đầy vẻ không tin, cô ta còn không rõ anh Tiểu Bạch của cô ta sao!

Sao có thể ra ngoài mua đồ vào sáng sớm, bây giờ mới có chín giờ sáng.

“Vậy anh mua gì? Sao anh lại tay không mà về chứ?”

Hạ Tiểu Bạch như cũ không luống cuống, vẫn bình tĩnh nói.

“Chính là đi quá sớm, đối phương còn chưa mở cửa, nên không mua được.”

“Đứng ở cửa làm gì, chúng ta vào rồi nói tiếp.”

Diệp Lâm nhìn kỹ năng diễn xuất trong sáng của Hạ Tiểu Bạch, cô ta còn thực sự có chút tin.

Ngay khi Hạ Tiểu Bạch vội vã đóng cửa, Lý Tư Nguyên, họ bên đó cũng mở cửa.

Trong tay Lý Tư Tư còn cầm áo lót và quần lót mà Hạ Tiểu Bạch đã thay sau khi tắm tối qua.

Chậm rãi bước tới trước Hạ Tiểu Bạch và Diệp Lâm, trực tiếp nhét vào trong tay Hạ Tiểu Bạch.

“Này này, quần áo lót mặc trên người hiện tại của cô chính là của tôi.”

“Hai món này của cô vẫn để lại ở nhà chúng tôi, bây giờ trả lại cho cô, tối nay nhớ trả lại cho tôi.”

Hạ Tiểu Bạch...(ー_ー)!!

Diệp Lâm…<( ̄﹌ ̄)>

Nói xong Lý Tư Tư liền cảm giác bầu không khí xung quanh có gì đó không đúng.

Bàn tay nhỏ nhắn trắng treo của cô ta gãi gãi đầu, mới trở lại nhà mình.

Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Lâm hài hước nhìn Hạ Tiểu Bạch, sau đó chậm rãi đóng cửa lại.

Hạ Tiểu Bạch muốn cơ hội chạy trốn cũng không có.

Diệp Lâm giành lấy quần áo lót trong tay Hạ Tiểu Bạch, chóp mũi nhỏ thậm chí còn ngửi ngửi, tràn ngập mùi thơm quen thuộc.

“Quả nhiên là mùi của anh Tiểu Bạch.”

“Cái này, anh giải thích thế nào!”

“Còn để những thứ này ở nhà người khác!”

Hạ Tiểu Bạch… Có loại cảm giác tự nâng đá đập chân mình, sớm biết như thế đã thành thật giải thích rồi.

“Diệp Lâm, em bình tĩnh một chút cho anh.”

“Chúng ta ngồi xuống ghế sô pha, đảm bảo sẽ cho em một lời giải thích hợp lý.”

Hôm nay là ngày Thu Hi trở về.

Anh phải xoa dịu tâm trạng của cô chúa nhỏ này thật tốt, tránh cho đến lúc đó cô ta làm loạn.

Diệp Lâm ngồi xuống ghế sô pha, đôi chân đẹp trắng như tuyết bắt chéo nhau rồi lắc lư bàn chân nhỏ trắng nõn.

Cô ta nhìn Hạ Tiểu Bạch, đôi mắt xinh đẹp trợn tròn.

“Nói đi, nếu giải thích không khiến em hài lòng, em liền làm nũng.”

“Em nói cho anh biết, em mà làm nũng rồi thì rất khó dỗ đấy.”

Bàn tay ngọc của Hạ Tiểu Bạch không khỏi đỡ trán có chút đau đầu.

Vẫn kể lại đầu đuôi gốc ngọn chuyện đã xảy ra tối qua.

“Nếu không tin, em có thể đến phòng anh, nhất định có thể tìm được chìa khóa để quên của anh.”

Diệp Lâm cũng nửa tin nửa ngờ bước vào phòng Hạ Tiểu Bạch, quả nhiên tìm được chìa khóa nhà bên trong.

Hạ Tiểu Bạch tiếp tục nói: “Em cũng có thể tới hỏi tên Lý Tư Nguyên kia.”

Diệp Lâm bật cười ha ha: “Em thấy anh khá thân quen với anh em Lý Tư Nguyên đấy.”

“Đều đã ở lại nhà họ qua đêm rồi.”

“Dù sao cũng là đối tượng hẹn hò được chú Hà giới thiệu cho anh.”

Hạ Tiểu Bạch bất lực nói: “Anh thề anh thật sự không có ra ngoài lêu lỏng, bây giờ anh muốn nói với em.”

“Hôm nay bạn gái anh trở về, đến lúc đó sẽ tới ở đây với chúng ta.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment