Khuôn mặt xinh đẹp với các đường nét tinh xảo, chỉ cần trang điểm nhẹ đã là sắc nước hương trời, đôi môi vốn đỏ tươi được phủ nhẹ một lớp son môi, càng lộ vẻ quyến rũ.
Còn xịt một chút nước hoa nhãn hiệu Chanel nhẹ, rất mê người.
“Anh Tiểu Bạch, chị ấy chính là bạn gái bạch phú mỹ của anh!” Diệp Tử Hiên không nhịn được bước lên trước, hâm mộ hỏi.
Hạ Tiểu Bạch nhìn ánh mắt ngưỡng mộ đó của Diệp Tử Hiên, cũng không khỏi đứng thẳng người, bộ ngực kiêu ngạo càng thêm thu hút?
Khuôn mặt xinh đẹp rất đắc ý: “Không sai, còn không mau gọi chị dâu.”
Diệp Tử Hiên đối với bộ dáng đắc ý của Hạ Tiểu Bạch, ngoại trừ hâm mộ ghen tị, còn có thầm nghĩ.
Mặc dù bạn gái của anh quả thật rất đẹp nhưng vẫn kém hơn một chút so với anh Tiểu Bạch.
Ngoài mặt chỉ có thể gọi: “Chào chị dâu!”
Sở Thu Hi cũng vui vẻ chào hỏi với Diệp Tử Hiên.
“Chào, em hẳn là em trai nhà bên cạnh trong miệng Tiểu Bạch đi?”
“Trông rất đẹp trai, dáng người rất to lớn, chắc chắn có thể khiến rất nhiều cô gái thích đây?”
Sao Hạ Tiểu Bạch lại cảm thấy trong lời nói của cô gái này có ý gì đó, Thu Hi sẽ không nghĩ là mình thích Diệp Tử Hiên đẹp trai phải không?
Diệp Tử Hiên cũng có chút đỏ mặt: “Em vẫn chưa có bạn gái.”
Hạ Tiểu Bạch liền vội nói: “Được rồi, được rồi, Thu Hi, nếu cảm thấy mệt mỏi thì về phòng ngủ một lúc đi.”
Sở Thu Hi thực sự mệt mỏi, nhưng chưa làm rõ tình hình trước mắt nên cô ta cũng không dám buông lỏng.
Ánh mắt như nước mùa thu của cô ta nhìn Diệp Tử Hiên, sau đó hỏi: “Cậu gọi là Diệp Tử Hiên đúng không?”
Diệp Tử Hiên bị người đẹp cấp bậc như vậy nhìn chằm chằm cũng có chút khẩn trương, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú của đối phương dưa quá gần.
“Vâng… Đúng vậy.”
Sở Thu Hi: “Tử Hiên, em và Tiểu Bạch sống chung một mái nhà, chẳng lẽ không có hứng thú với cô ấy sao!”
“Dù sao Tiểu Bạch trông thật sự xinh đẹp như tiên nữ.”
“Hẳn là không có chàng trai nào có thể cự tuyệt dáng người cùng với dung mạo này của cô ấy được?”
Hạ Tiểu Bạch cũng chết lặng? Thu Hi hỏi điều này làm gì!
Anh không nhớ đã nói với Sở Thu Hi rằng trong mắt Diệp Tử Hiên thì anh là một chàng trai thích mặc quần áo nữ.
Nhưng mà lời kế tiếp của Diệp Tử Hiên, suýt chút nữa không nhịn được đánh tên nhóc này một trận.
“Có… Có một chút.” Diệp Tử Hiên đỏ mặt, đầu ngón tay cào cào khuôn mặt, nhỏ giọng cẩn thận nói.
“Mỗi lần gặp mặt đều sẽ không nhịn được suy nghĩ lung tung.” Nói xong bàn tay vô thức che mặt.
Hạ Tiểu Bạch: ?(◣д◢)?
Sở Thu Hi: ??
Hạ Tiểu Bạch nhìn Diệp Tử Hiên xấu hổ còn có động tác che mặt, anh tức giận đến mức muốn đánh người.
Tôi làm anh em của cậu, cậu lại muốn lên tôi!
Hạ Tiểu Bạch(╬ ̄皿 ̄)=○#( ̄#)3 ̄)Diệp Tử Hiên
Hạ Tiểu Bạch nắm chặt nắm đấm, nhảy cẫng lên hung hăng đập vào lên cái đầu ngu ngốc của tên em trai này.
Diệp Tử Hiên: “Ai nha.” ~>
<~
“Khốn kiếp, cút về phòng tự mình thưởng với máy tính đi!”
Diệp Tử Hiên che đầu chó quỵ xuống đất, mặt đầy thống khổ: “Em… Em sai rồi.”
“Nhưng em thân là một chàng trai bình thường, thấy mỹ nữ xinh đẹp mà rung động cũng rất bình thường!”
Cậu ngẩng đầu lên liếc nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Nhận ra khuôn mặt xinh đẹp của đối phương tràn đầy tức giận, vài đường gân xanh nổi rõ trên trán trắng nõn, một dáng vẻ muốn đánh người. ???
Diệp Tử Hiên cũng rụt đầu lại: “Được rồi, được rồi, em nói đùa, em về phòng xem phim cũng không tệ.”
Nói xong liền lắc lư bước về phòng, Hạ Tiểu Bạch còn giơ chân lên một sút vào mông cậu: “Cút cút cút.”
(ヽ'д')┌┛┌┛┌=o)) ̄0 ̄)
Sở Thu Hi nhìn dáng vẻ của hai người, cũng không nhịn được che đôi môi đỏ mọng đang mỉm cười.
“Xem ra anh và em trai này của anh đã có khoảng thời gian vui vẻ.”
Bàn tay ngọc của Hạ Tiểu Bạch bất lực thở dài: “Thằng nhóc này lúc nhỏ chính là thiếu đánh.”
“Còn nữa, thật ra thì em trai em gái anh căn bản không biết anh là con gái!”
“Chỉ nghĩ rằng anh là một chàng trai ăn mặc nữ tính…”
Sở Thu Hi…: “Nói cách khác dưới tình huống Diệp Tử Hiên nghĩ rằng anh có JJ lớn, còn anh…”
“Phốc phốc” Cô ta ôm bụng cười: “Gia đình anh thật sự kỳ lạ.”
Hạ Tiểu Bạch…: “Chỉ cần cuộc sống trôi qua…” Dù là có hơi buồn phiền nho nhỏ.
“Thu Hi, chúng ta về phòng đi.”
Bàn tay ngọc của Sở Thu Hi hất mái tóc: “Anh gấp gì chứ, em còn chưa thấy em gái anh đâu.”
“Em ấy hẳn gọi là Diệp Lâm đúng không?”
“Người đâu? Không bảo em ấy ra ngoài để bọn em làm quen sao?”
“Em đã chuẩn bị quà cho chị em họ.”
Hạ Tiểu Bạch có chút bảo sao nghe vậy nói: “Có lẽ… Có lẽ đang trong phòng ngủ.”
“Hoặc cũng có thể đã đi ra ngoài rồi không chừng.”
Sở Thu Hi cũng gật đầu, nhìn chiếc đồng hồ tinh xảo trên cổ tay cùng phong cách với Hạ Tiểu Bạch.
“Thời gian cũng không còn sớm, có thể làm cơm tối rồi.”
“Tiểu Bạch chắc đã lâu rồi chưa ăn đồ ăn do tự tay em nấu.”
“Hôm nay em sẽ nấu một bữa cho anh ăn.”
Hạ Tiểu Bạch: “Nhưng cũng không có đồ ăn, trong tủ lạnh không có nhiều đồ nguội.”
Sở Thu Hi cười ha ha nói: “Trên thế giới này, có tiền có thể giải quyết được nhiều vấn đề.”
Cô lấy iphone 14 promax quơ quơ: “Gọi làm việc vặt Meitu giao đến là được rồi.”
------
Dịch: MBMH Translate