Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 391 - Chương 391: Ai Là Em Trai, Ai Là Chị Gái ?

Chương 391: Ai Là Em Trai, Ai Là Chị Gái ? Chương 391: Ai Là Em Trai, Ai Là Chị Gái ?

"Tôi biết cậu thích Hạ Tiểu Bạch, nhưng tôi cũng không có bất kỳ suy nghĩ gì với cậu ta.”

Diệp Tử Hiên nhếch mép: “Tôi đã gặp rất nhiều đàn ông ngoài mặt nói không có hứng thú gì với Tiểu Bạch nhà tôi, nhưng trong lòng lại hận không thể la liếm anh ấy.”

Hạ Thiên Vũ bó tay rồi, chẳng lẽ người thành phố Tân Hải đều thích đấu kiếm? !

Còn có rất nhiều đàn ông khác có hứng thú với Hạ Tiểu Bạch? !

Anh ta vẫn giải thích: “Thật ra tôi là anh họ của Hạ Tiểu Bạch.”

"Hôm nay tôi tới đây là để đón cậu ta về nhà họ Hạ ở Yến Kinh nhận tổ quy tông, đây là quyết định của ông nội cậu ta.”

"Tôi vẫn hy vọng cậu có thể để tôi và Hạ Tiểu Bạch gặp nhau một lần.”

Diệp Tử Hiên cười lạnh nói: “Được lắm, được lắm, anh không cần giả vờ giả vịt nữa.”

"Thích ta vợ Tiểu Bạch của tôi cứ việc nói thẳng, còn giả làm bà con là cái gì….”

"Thủ đoạn tán gái này quá xưa rồi.”

"Tôi còn không hiểu Tiểu Bạch nhà tôi sao! Ông nội của anh ấy đã mất từ lâu, cũng không có anh chị em gì.”

Hạ Thiên Vũ cũng không nói thêm gì nữa, chỉ bày ra dáng vẻ phải ngồi lì ở chỗ này.

Diệp Tử Hiên cũng không vội đuổi khách, dù sao đợi lát nữa anh Tiểu Bạch trở về kết quả cũng giống như vậy.

Dù sao cũng không có chuyện Hạ Tiểu Bạch thích một người đàn ông.

Cuối cùng tên này cũng sẽ chỉ nhận được một tấm thẻ người tốt, rồi đen mặt rời đi thôi.

Trong lúc hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, không ai nhường ai thì trời cũng đã tối.

Cửa nhà được mở ra lần nữa, hai giọng nói trong veo như chuông bạc đang cười giỡn ngoài hành lang.

Diệp Tử Hiên biết anh Tiểu Bạch và bà chị mình đã về, chuẩn bị ra đón.

Dù sao cậu ta cũng là em trai trong nhà, nhất định phải xum xoe thì mới có thể tồn tại trong cái nhà này được.

Cậu ta còn chuẩn bị nói với Hạ Tiểu Bạch về cách giải quyết chuyện của Hạ Thiên Vũ.

Hạ Thiên Vũ nghe được hai giọng con gái dễ nghe vang lên ngoài hành lang.

Đặc biệt trong đó còn có một giọng nói cực kỳ êm tai, làm cho người nghe cảm thấy như mình đang ở trong suối băng giữa ngày hè, cảm giác ngọt ngào thoải mái.

Chẳng lẽ ở đây còn có hai đại mỹ nữ? !

Hạ Tiểu Bạch nhất thời không nói nên lời, trên cổ tay đeo những túi mua sắm lớn nhỏ.

Hôm nay anh đã cùng Diệp Lâm đi mua sắm suốt ba tiếng đồng hồ, đôi chân gần như rã rời.

Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Lâm tươi cười nói: "Chị Tiểu Bạch, tối nay em giúp chị mặc mấy chiếc váy mới này lên, xem thử có vừa người hay không nhé."

Hạ Tiểu Bạch...Chị thấy em chính là thèm khát cơ thể của chị thì có....

Diệp Tử Hiên cũng đi tới, vẻ mặt nịnh nọt, mặc dù không biết tại sao chỉ mấy ngày không gặp mà chị gái lại gọi anh Tiểu Bạch là chị Tiểu Bạch.

“Anh Tiểu Bạch, chị, hai người về rồi à.” Cậu ta tiện tay cầm lấy túi lớn túi nhỏ mà Hạ Tiểu Bạch đưa tới.

"Hay là em giúp hai người xoa bóp chân, đấm bóp vai nhé? Đi mua sắm suốt cả một ngày trời chắc hẳn là rất mệt nhỉ." Diệp Tử Hiên hỏi.

Hạ Tiểu Bạch cũng dùng bàn tay trắng nõn như ngọc bóp vào cái đùi đau nhức của mình.

Là một người siêu trạch, việc đi bộ suốt ba tiếng đồng hồ là điều hoàn toàn không thể chịu đựng được.

Dung nhan thanh nhã tuyệt trần của anh mỉm cười ngọt ngào với Diệp Tử Hiên.

"Vậy thì làm phiền Tử Hiên giúp anh xoa bóp chân nhé."

Toàn thân Diệp Tử Hiên hưng phấn như được tiêm máu gà vậy.

Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên cậu ta giúp Hạ Tiểu Bạch xoa bóp chân.

Nhưng mỗi lần chạm vào đôi chân thon dài mịn màng, trắng nõn như tuyết đó thì đều khiến cậu muốn ngừng mà không được.

Chơi cả đời cũng không bao giờ đã.

Diệp Tử Hiên khoe cánh cơ bắp của mình:

"Yên tâm đi, chị Tiểu Bạch, tuyệt đối không có vấn đề gì, tay của em nhất định sẽ khiến chị thoải mái."

Cậu vừa nói xong.

Diệp Lâm liền giơ tay đánh mạnh vào đầu cậu ta.

"Chị thấy em là muốn thăng thiên thì có! Ngứa đòn có phải không?"

Diệp Tử Hiên ôm cái đầu đau nhức,

Cậu phát hiện Diệp Lâm đang trợn to mắt nhìn mình! Dáng vẻ vô cùng hung dữ.

Diệp Tử Hiên cảm thấy khó hiểu, đây cũng có phải lần đầu tiên mình giúp anh Tiểu Bạch xoa bóp chân đâu.

"Chị, chị đang làm gì vậy! Nếu chị muốn bóp chân thì em cũng có thể giúp chị mà, cũng không phải là lần đầu tiên."

Diệp Lâm chống hai tay lên chiếc eo thon: “Ha ha, Tử Hiên, chị cảnh cáo em.”

"Bắt đầu từ giờ phút này trở đi, sau này tuyệt đối không được lợi dụng chị Tiểu Bạch của em."

"Nếu không chị sẽ đánh chết em!"

Diệp Lâm trông giống như một con mèo đang nổi khùng bảo vệ thức ăn, cô nhìn chằm chằm vào Diệp Tử Hiên, nói chắc như đinh đóng cột.

Điều này khiến Diệp Tử Hiên có chút lạnh xương sống, bởi vì dáng vẻ của chị gái hoàn toàn không giống như đang nói đùa.

Diệp Tử Hiên vẫn còn muốn nói: "Nhưng em và Tiểu Bạch là anh em...".

Cậu còn chưa nói xong thì phát hiện Diệp Lâm đang nhìn mình với vẻ mặt “dịu dàng” Diệp Tử Hiên sợ đến mức vội vàng ngậm miệng lại.

Trong lòng cảm thấy vô cùng uất ức, xem ra sau này không thể bóp chân cho anh Tiểu Bạch được nữa rồi…

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment