Diệp Lâm cũng bất lực, trước đây Diệp Tử Hiên và Hạ Tiểu Bạch là anh em thì cũng bỏ đi, nhưng bây giờ thì khác.
Hạ Tiểu Bạch đã là con gái, không còn có bi nữa, chính là cái gọi là nam nữ thụ thụ bất thân. (Tiêu chuẩn cực kỳ kép)
Đương nhiên cô sẽ không cho phép Diệp Tử Hiên động tay động chân với Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch cũng vô cùng xấu hổ, xem ra bị Diệp Lâm biết mình là con gái cũng không phải chuyện tốt gì.
Cứ như vậy, bản thân lại mất đi một đứa em trai có thể cúc cung tận tụy vì mình rồi.
Diệp Tử Hiên nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Hôm nay Hạ Tiểu Bạch vẫn xinh đẹp như tiên nữ.
Mặc một chiếc váy trơn màu trắng như tuyết không nhuốm chút bụi trần, với vài sợi tóc đen buông xõa bồng bềnh ngang eo, khuôn mặt tú lệ, thanh cao, thoát tục!
Mọi thứ trông rất cổ điển và tao nhã.
Diệp Lâm phồng má: "Tử Hiên, nhìn đủ chưa hả?"
Diệp Tử Hiên vội vàng nói: “Hai vị tỷ tỷ đại nhân, bây giờ Tiểu Diệp Tử có chuyện muốn bẩm báo với hai người.”
Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ ti tiện của Diệp Tử Hiên thì cũng bất lực: “Có chuyện gì thì cứ nói đi.”
Diệp Tử Hiên nhìn vào vị trí ở chỗ rẽ của phòng khách.
"Là như thế này, vừa rồi có một người theo đuổi chị Tiểu Bạch tìm tới đây."
“Mặc dù em đã khuyên anh ta rời đi nhưng anh ta vẫn cứ xông vào.”
"Bây giờ đang đợi ở phòng khách, nhất quyết không chịu rời đi."
Hạ Tiểu Bạch khẽ cau mày, người theo đuổi anh?
Suy cho cùng, chàng trai nào gặp anh cũng đều sẽ phát điên vì anh, có rất nhiều người như vậy, anh cũng không biết anh ta là ai.
Diệp Tử Hiên tiếp tục nói: “Đúng rồi, tên này tới theo đuổi chị thì cũng thôi đi.”
"Anh ta còn nói là không hề thích chị. Xem đi, đây có phải lời con trai có thể nói ra không?!"
"Vì vậy, em dùng đầu gối cũng có thể nghĩ ra anh ta là đang lạt mềm buộc chặt.”
"Tên này thấy bị em vạch mặt"
"Anh ta lại tiếp tục nói anh ta là anh họ của chị, tên là Hạ Thiên Vũ gì đó thì phải, nói là phải đưa chị về nhà gặp ông nội."
Để lấy lòng Hạ Tiểu Bạch, Diệp Tử Hiên lèm bèm kể lại toàn bộ quá trình.
Có lẽ sau này còn có cơ hội được xoa bóp đôi chân thon dài cho anh.
Hạ Tiểu Bạch nghe xong thì không nói nên lời.
Anh có thể chắc chắn rằng đối phương không phải đến đây để theo đuổi mình.
Suy cho cùng thì nhà họ Hạ cũng không biết anh là con gái.
Chỉ là cái tên Diệp Tử Hiên này đã hiểu lầm rồi mà thôi.
Bỏ đi, cũng không sao cả.
Hạ Thiên Vũ phải không? Khóe miệng đỏ anh đào của Hạ Tiểu Bạch hơi nhếch lên.
Anh đã từng nghe bố mình nhắc đến, trong số các anh em cùng thế hệ với anh, Hạ Thiên Vũ này là em trai duy nhất bằng tuổi anh.
Sinh muộn hơn mình vài tiếng đồng hồ.
Nói chính xác hơn thì anh là chị gái của Hạ Thiên Vũ mới đúng.
Tên này lại dám tự nhận là anh họ của anh, đúng là quá vô liêm sỉ.
Dù sao nhàm chán thì chơi với anh ta vậy.
Diệp Lâm nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch đang trầm tư: “Chị Tiểu Bạch sao thế?”
"Hay là chúng ta gọi bảo vệ của khu chung cư đuổi tên đó ra ngoài?"
Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng xua bàn tay trắng nõn, khuôn mặt thanh nhã tuyệt trần tràn ngập nụ cười trong trẻo quyến rũ, anh hơi xoay người, chiếc váy trắng tinh nhẹ nhàng đung đưa, giống như một đóa sen trắng nở rộ.
"Hai người thấy chị có xinh đẹp không?"
Diệp Tử Hiên và Diệp Lâm đều gật đầu như gà mổ thóc.
"Rất xinh đẹp, giống như một nàng tiên nhỏ vậy."
Hạ Tiểu Bạch đưa tay hất tóc: "Được rồi, tên kia nói không sai, anh ta quả thực là họ hàng của nhà chị."
Một nhóm ba người đi qua hành lang và đi đến phòng khách.
Diệp Lâm giành đi phía trước nhất, cô muốn xem xem là ai dám tranh giành chị Tiểu Bạch với cô.
Họ hàng thì cũng không nể nang gì cả.
Hạ Thiên Vũ ngồi chờ ở phòng khách đã mấy phút.
Cũng không biết bọn họ đang ríu rít thì thầm điều gì ở hành lang.
Nhưng nghe thấy giọng nói rất hay của hai cô gái khiến anh ta tràn đầy mong đợi.
Quả nhiên không lâu sau thì có mấy tiếng bước chân vang lên.
Khi anh ngước đầu lên nhìn, đập ngay vào mắt chính là một cô gái xinh đẹp dễ thương với bộ ngực khủng, chiếc váy hoa hoàn toàn không thể che đi được thân hình đáng kiêu hãnh của cô.
Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp được đánh phấn nhẹ và khuôn miệng anh đào màu đỏ tươi khiến cả người cô tỏa ra hơi thở trẻ trung và năng động.
Hạ Thiên Vũ cũng không ngờ rằng ngày đầu tiên đến thành phố Tân Hải ngoại trừ gặp phải tên gay còn có thể gặp được một cô gái xinh đẹp như vậy.
Nhưng điều khiến anh ta nghi ngờ là tại sao cô gái xinh đẹp này lại nhìn mình với ánh mắt tràn đầy sự thù địch như vậy.
Hạ Thiên Vũ cũng vô cùng lịch thiệp, đứng dậy chuẩn bị chào hỏi.
Đột nhiên! Một giọng nói tuyệt vời vang lên.
Giọng nói của cô gái như hoa lan trong thung lũng vắng, thanh tao và ngọt ngào.
------
Dịch: MBMH Translate