Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 400 - Chương 400: Chị Tiểu Bạch?

Chương 400: Chị Tiểu Bạch? Chương 400: Chị Tiểu Bạch?

Cho đến khi máy bay xuyên qua tầng mây và xuất hiện biển mây hoàn toàn.bị những tia sáng nhuộm vàng.

Hạ Tiểu Bạch lần đầu tiên nhìn thấy cái gì gọi là bầu trời bao la không một đám mây thực sự.

Và những đám mây đó đều ở dưới máy bay.

Từ trên máy bay nhìn xuống, những đám mây ở phía xa xa tựa như những dãy núi cao, ánh nắng mặt trời soi chiếu trên những đám mây, như nước sông màu vàng, khung cảnh kỳ lạ như lạc vào xứ sở thần tiên.

Đôi mắt anh lấp lánh phát sáng, hoàn toàn không muốn rời khỏi khung cảnh đẹp đẽ như vậy.

Ba tiếng rưỡi sau.

Máy bay từ từ hạ cánh.

Nếu như nói đôi mắt của Hạ Tiểu Bạch vẫn luôn nhìn chằm chằm vào biển mây.

Vậy thì đôi mắt của Hạ Thiên Vũ vẫn luôn nhìn chằm chằm vào góc nghiêng khuôn mặt của Hạ Tiểu Bạch.

Vầng sáng còn sót lại của ánh mặt trời lặn chiếu lên khuôn mặt anh, dưới ánh sáng đó, làm cho góc nghiêng khuôn mặt có cảm giác càng thanh tú hơn.

Hạ Tiểu Bạch có lẽ vì xem quá mệt nên đã ngủ quên từ lâu.

Đôi môi anh đào của cô gái giống như cánh hoa kiều diễm dính giọt nước, nước miếng chảy ra từ khóe miệng.

"Chị Tiểu Bạch?"

"Chị Tiểu Bạch?"

Hạ Thiên Vũ có chút hưng phấn nhẹ nhàng vỗ vỗ vào khuôn mặt thanh tú trắng ngần như tuyết của Hạ Tiểu Bạch, sờ vào mềm mại và mát lạnh, mịn màng như loại tơ lụa tốt nhất.

Anh ta cũng cẩn thận từng li từng tí dùng ngón tay cái lau chỗ nước bọt còn sót lại trên khóe miệng anh.

Hạ Tiểu Bạch cũng cảm nhận được có người đang sờ vào mặt mình, từu từ mở mắt ra.

Phát hiện Hạ Thiên Vũ đang gọi mình.

Dùng bàn tay trắng nõn che cái trán có phần mê man của mình, hỏi: "Sao vậy? Đến rồi sao?"

Hạ Thiên Vũ cười nói: “Chị Tiểu Bạch, máy bay đã hạ cánh rồi.”

Khi ròng rọc của máy bay chạm mặt đất, máy bay truyền đến một trận rung chuyển.

Sau khi lăn hơn 2.000m, máy bay đã hạ cánh an toàn bình ổn trên đường băng.

Các cô gái tiếp viên hàng không cũng rất có trật tự lề lối, sắp xếp để hành khách từ từ xuống máy bay.

Một thời gian dài.

Hạ Tiểu Bạch đứng ở sân bay Yên Kinh, một cơn gió thổi qua, thổi rối mấy sợi tóc trên trán anh.

"Đây chính là Yên Kinh!"

“Thủ đô của Trung Quốc.”

“Là người Trung Quốc, trong đời người nếu như có điều kiện, quả thực nên đến đây một chuyến.”

Hạ Thiên Vũ cầm một miếng bánh mì trong tay đưa cho Hạ Tiểu Bạch.

"Chị Tiểu Bạch, vừa rồi chị ngủ quên nên em bảo tiếp viên hàng không mang một chiếc bánh mì lên."

"Chị muốn đi ăn khuya ở đâu?"

Hạ Tiểu Bạch cầm lấy chiếc bánh mì, chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn cắn một miếng.

"Ăn chiếc bánh mì này là được rồi."

"Chúng ta vẫn là quay về trước đi."

Hạ Thiên Vũ gọi một chiếc xe Didi.

Khi hai người trở về đại viện của nhà họ Hạ thì đã hơn mười giờ tối rồi.

Hạ Tiểu Bạch cũng kinh ngạc nhìn đại viện của nhà họ Hạ.

"Ở đây cũng lớn quá đi! Sao lại có cảm giác như không nhìn thấy phần cuối vậy?"

Nếu như là đặt ở một thị trấn nhỏ ở nông thôn, anh còn càm thấy chẳng là gì cả, nhưng đây là Yên Kinh, tấc đất tấc vàng.

Hạ Thiên Vũ giới thiệu: “Nhà họ Hạ chúng ta do hai ngôi tứ hợp viện truyền lại từ thời cổ đại hợp thành.”

“Sau này lại mua đất, xây dựng thêm một ngôi viện lớn, hình thành một trang viên tư nhân rộng lớn”.

"Bây giờ tổng cộng chiếm diện tích hơn 3.000 mẫu."

“Có sân bóng riêng, bể bơi riêng, hồ nhân tạo, công viên rộng lớn, bãi đậu xe riêng rộng rãi, có thể đỗ được mấy trăm chiếc ô tô”.

Hạ Tiểu Bạch nhịn không được hỏi: "Vậy thì bao nhiêu là tiền hả?"

Hạ Thiên Vũ nhún nhún vai: “Nhà họ Hạ này sẽ không bán đi đâu, nếu chỉ tính mặt đất, thì cũng đến mấy trăm tỷ nhân dân tệ.”

Hạ Tiểu Bạch...... Đôi mắt ngân hạnh của anh mở to.

Mặc dù bố anh đã từng khoe khoang hàng trăm tỷ nhân dân tệ nhưng anh vẫn cảm thấy có chút khoa trương.

Nhưng bây giờ nghe nói nơi nhà họ Hạ ở có diện tích gần 3.000 mẫu đất.

Lại còn là ở một nơi như Yên Kinh.

Chỉ riêng mặt đất thôi đã có giá hàng trăm tỷ nhân dân tệ rồi!

Anh nói chuyện có chút cà lăm: "Vậy... rộng như vậy có ở hết được không? Nhà họ Hạ chúng ta có bao nhiêu người!"

Hạ Thiên Vũ nói: “Nhà họ Hạ cũng chia làm chi thứ và trực hệ, chủ gia đình hiện tại không đến 50 người, ra ở riêng chắc là có mấy trăm người.”

"Tất nhiên hầu hết đều ở khắp nơi trên thế giới"

“Bởi vì sản nghiệp của nhà họ Hạ chúng ta có mặt ở khắp nơi trên thế giới.”

“Ví dụ như anh cả hiện tại đang ở châu u quản lý khối tài sản hơn 20 tỷ Euro của nhà họ Hạ ở nước ngoài.”

Hai chân của Hạ Tiểu Bạch suýt chút nữa thì mềm nhũn ngã xuống đất, khối tài sản hơn 20 tỷ euro? Tỉ lệ 1:7, tính ra chính là 140 tỷ nhân dân tệ.

"Ừm, chị muốn hỏi, bây giờ tất cả tài sản của nhà họ Hạ chúng ta là bao nhiêu?"

Hạ Thiên Vũ lắc lắc đầu: “Cái này em cũng không rõ, e là chỉ có ông lão mới là người biết rõ nhất.”

"Mấy trăm tỷ vẫn là có... hoặc là hơn thế nữa."

Hạ Tiểu Bạch chết lặng, hóa ra bố anh không hề khoác lác, nhà họ Hạ bọn họ thật sự lợi hại như vậy.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment