Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 401 - Chương 401: Vị Trí Em Trai Trong Gia Đình Là Ai?

Chương 401: Vị Trí Em Trai Trong Gia Đình Là Ai? Chương 401: Vị Trí Em Trai Trong Gia Đình Là Ai?

Hạ Thiên Vũ dẫn Hạ Tiểu Bạch đến chỗ ở được sắp xếp cho cô.

Hạ Tiểu Bạch nhìn cảnh sắc xung quanh cũng cảm thấy cực kỳ tốt.

Còn có một con sông nhân tạo kéo dài bất tận.

Từng dòng nước trong suốt chảy xuôi qua, phát ra tiếng róc rách róc rách êm tai.

Hai người đi qua một cây cầu hình vòm bằng gỗ.

Lại đi chừng trăm mét.

Cách đó không xa xuất hiện một đình viện thoạt nhìn đã lâu không có người ở.

Bên cạnh còn có một cái hồ nhân tạo, bên trong có rất nhiều hoa sen trắng đang nở rộ, mùi thơm ngát nhàn nhạt của hoa sen truyền đến.

Một cơn gió nhẹ thổi đến.

Hạ Tiểu Bạch hít một hơi thật sâu, mùi thơm ngát xông vào mũi, thấm vào ruột gan, mùi thơm khiến người ta say mê.

“Đây là cuộc sống của người có tiền ư? Cũng quá là xa xỉ!”

Hạ Thiên Vũ nhìn cái đình viện này vẫn có chút hổ thẹn, hoàn cảnh nơi này quả thật khá tốt.

Nhưng mà cách tứ hợp viện có chút xa.

Đi bộ cần hơn mười phút mới đến đại sảnh của Hạ gia.

Dù sao tất cả mọi người đều không biết Hạ Tiểu Bạch là con gái.

Cho nên tùy ý sắp xếp đình viện nhỏ không có người ở này.

Anh ta nhìn Hạ Tiểu Bạch bên cạnh.

Chỉ thấy mỹ nhân bên cạnh hơi ngẩng đầu lên, hít sâu không khí xung quanh.

Trên khuôn mặt tinh xảo tràn đầy nụ cười ngọt ngào, thuần khiết xinh đẹp như hoa sen trắng nở rộ trong hồ.

Hạ Thiên Vũ thấy dáng vẻ của cô có vẻ rất thích cũng không nói thêm gì.

“Chị Tiểu Bạch, từ nay về sau đây chính là chỗ ở của chị.”

Đôi mắt Hạ Tiểu Bạch có chút không thể tin được.

Cả cái sân trong đình viện cổ đại này là chuẩn bị cho mình?

“Em nói thật sao? Cái sân này cũng không nhỏ nha?”

Hạ Thiên Vũ chậm rãi đẩy cửa gỗ ngoài sân ra, phát ra âm thanh "kẹt kẹt kẹt", tựa hồ có chút lung lay sắp đổ.

Xung quanh được vây quanh bằng hàng rào gỗ, hơi có chút mộc mạc. Xung quanh trồng đầy hoa cỏ không người chăm sóc.

"Thật ra cái viện này đã để không rất lâu rồi, cửa gỗ ngoài viện cũng có chút mục nát, ngày mai em cho người đến tu sửa.”

Hạ Tiểu Bạch đi vào sân.

Sân nằm ngay bên cạnh hồ nhân tạo, bên trong có một tòa nhà gỗ.

Hạ Thiên Vũ chỉ vào căn nhà gỗ nhỏ: "Đây là nơi ở.”

Hai người đẩy cửa ra đi vào.

Rõ ràng có dấu vết của người đến quét dọn qua, còn để một ít đồ dùng sinh hoạt.

Nhà gỗ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ, còn có phòng tắm riêng.

Hạ Thiên Vũ dặn dò một ít chuyện rồi chuẩn bị rời đi.

“Ông nội hiện tại đã ngủ say, em sẽ không mang chị đi gặp ông.”

"Ngày mai nhớ dậy sớm một chút, em có thể sẽ đến tìm chị."

Hạ Tiểu Bạch gật gật đầu: "Đi đi, em cũng đi nghỉ ngơi đi.”

Hạ Thiên Vũ đi ra ngoài sân, nhìn thoáng qua Hạ Tiểu Bạch rồi mới không nỡ rời đi.

Dọc theo đường đi còn nhớ thương vẻ đẹp mê người của Hạ Tiểu Bạch, đi khoảng tầm mười phút.

Đột nhiên có một bóng người đi đến sau lưng anh, trực tiếp kéo cổ anh.

“Ui!”

“Thiên Vũ của chúng ta đã trở lại!”

“Đón tên nhóc Hạ Tiểu Bạch về rồi à?”

Hạ Thiên Vũ không cần nhìn cũng biết là anh hai Hạ Thiên Hạo.

Người này thường xuyên bắt nạt anh nhất, anh hất tay anh ta ra.

“Trở về rồi thì làm sao?! Em đã sắp xếp cho chị ấy đến đình viện đã chuẩn bị tốt trước đó rồi!”

Lão tam Hạ Thiên Minh cũng đi đến: "Sao anh lại thấy cậu trông có vẻ âm trầm ủ rũ vậy?"

“Hình như có vẻ bị ăn thiệt?”

“Không phải anh nói đến thành phố Tân Hải ra oai phủ đầu với Hạ Tiểu Bạch sao?”

“Để cho cậu ta thấy rõ vị trí em trai của mình sau khi trở lại Hạ gia?”

"Nhìn dáng vẻ của cậu giống như thất bại?"

“Không phải là bị Hạ Tiểu Bạch bắt nạt ngược lại chứ?”

Hạ Thiên Hạo cũng sờ sờ đầu của Hạ Thiên Vũ.

“Đáng đời đội sổ ở Hạ gia, hiện tại có một người dễ bắt nạt cũng không bắt nạt được.”

“Anh thấy cậu cũng chỉ có thể bắt nạt Lại Muội() nhỏ còn chưa cai sữa thôi!”

(

)Lại là đến, Muội là em gái. Ý nghĩa của cái tên này là mong muốn có em gái, hơi giống với cái tên Chiêu Đệ bên TQ xưa hay đặt.

Nói xong lại không kiêng nể gì cười ha ha.

Hạ Thiên Vũ đỏ mặt nhưng trong mắt mang theo một tia châm chọc.

Ha hả.

Nếu như bị các người biết chị Tiểu Bạch là con gái, miệng các người sẽ không thể nói lớn được như vậy.

Chỉ sợ còn muốn la liếm hơn cả mình.

Nghĩ đến đây Hạ Thiên Vũ liền âm thầm sảng khoái, dù sao mình là người duy nhất trong Hạ gia biết chị Tiểu Bạch là con gái.

Hạ Thiên Hạo buông tay: "Nếu như anh là người đi đón cậu ta trước, từ phút đầu tiên thôi sẽ khiến cho cậu ta quỳ xuống khuất phục."

Hạ Thiên Vũ cười khinh thường, chỉ sợ anh mới là người bị giẫm dưới chân chịu khuất phục.

Chờ đã! Nếu như là chị Tiểu Bạch giẫm anh ta ở dưới chân, cái này khác gì khen thưởng cho anh ta đâu!

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment