Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 402 - Chương 402: Giao Lưu Một Chút

Chương 402: Giao Lưu Một Chút Chương 402: Giao Lưu Một Chút

Hạ Thiên Hạo cũng nhìn ra sự khinh thường trong mắt Hạ Thiên Vũ, nhất thời có chút tức giận.

“Như thế nào! Thiên Vũ? Anh thấy dáng vẻ của cậu hình như cảm thấy anh hai đây sẽ làm không được đúng không?”

“Chỉ là một Hạ Tiểu Bạch mà thôi anh đây mới không để vào mắt!”

Hạ Thiên Minh cũng khoát tay áo: “Anh hai quên đi, Thiên Vũ không có ý này!”

Hạ Thiên Hạo xoa xoa tay: "Thiên Vũ, đã lâu rồi chúng ta không đánh Taekwondo rồi nhỉ?”

“Hay là ngày mai chúng ta giao lưu một chút?”

“Nếu như không dám tới chính là chó con!”

Hạ Thiên Vũ cắn răng: "Đến thì đến, ai sợ ai" anh cũng không tin cả đời đều sẽ bị anh hai đè đầu.

Hạ Thiên Hạo không ngờ Hạ Thiên Vũ thật sự dám ứng chiến, nhìn anh với cặp mắt khác xưa.

“Được, không hổ là dòng dõi của Hạ gia chúng ta!”

Nói xong sải bước rời đi.

Hạ Thiên Minh giơ tay vỗ vỗ bả vai Hạ Thiên Vũ.

“Cậu đây không phải là đang tìm ngược sao!”

Hạ Thiên Vũ có chút cười khổ, anh cũng chỉ là muốn chứng minh chính mình một chút.

“Yên tâm đi, lần này em tuyệt đối có thể đánh bại anh hai.”

Hạ Thiên Minh thiếu chút nữa không nhịn được cười ra tiếng: "Cố lên!”

Nói xong cũng đi theo sau Hạ Thiên Hạo rời đi.

Chỉ còn lại Hạ Thiên Vũ buồn rầu, miệng nói lợi hại như vậy.

Nhưng thật ra trong lòng anh biết muốn đánh thắng anh hai quả thật quá khó khăn.

Bất quá khi anh nghĩ đến vẻ đẹp thịnh thế của Hạ Tiểu Bạch, trong lòng cũng nhận được không ít an ủi.

Thật sự rất muốn gối đầu trên đầu gối của chị Tiểu Bạch để chị an ủi tâm hồn nhỏ bé của mình.

Anh đã xem không ít manga anime chị em.

Các chị gái trong đó không phải là luôn chiều chuộng em trai đáng yêu của mình hay sao...

Hạ Tiểu Bạch ở trong nhà gỗ sắp xếp lại chuẩn bị cho cuộc sống sau này của mình ở đây.

Cầm quần áo sạch sẽ đi vào phòng tắm của nhà gỗ, không ngờ bên trong cũng cổ điển như thế.

Một cái thùng gỗ lớn để phụ nữ cổ đại tắm.

Thứ duy nhất nhìn có hơi thở hiện đại chỉ có ánh đèn mờ nhạt, còn có vòi nước nóng.

Hạ Tiểu Bạch cởi quần áo trên người xuống, lộ ra thân thể mềm mại trắng như tuyết, cô chậm rãi ngồi vào thùng tắm, cơ bắp tinh tế bị thấm ướt, nước ấm bao phủ làn da nõn nà.

Xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy bóng đêm đẹp đẽ bên ngoài phòng.

Cửa sổ phòng tắm đối diện với hồ nhân tạo, cho nên cũng không sợ bị người ta nhìn trộm.

Sáng sớm hôm sau.

Hạ Tiểu Bạch đã sớm tỉnh lại trong tiếng chim hót hoa thơm, hoa sen trắng nở rộ bên hồ hấp dẫn không ít động vật nhỏ.

Lấy quần áo tối qua trước khi đi ngủ bỏ vào máy giặt ra phơi nắng.

Mới phát hiện bên hồ còn có một đình nghỉ mát, nhưng phủ kín lá rụng cỏ khô.

Đình nghỉ mát không lớn, nếu như đặt vào đó một cái ghế mây, ngồi ở trong bóng râm xem sách hóng gió, đó cũng coi như một loại hưởng thụ bình dị.

Cô quyết định dọn dẹp một lần.

Chỉ là đơn giản dọn dẹp một lần, là một otaku quanh năm trong nhà cô có chút mệt không chịu được.

Mùa hè nóng bức, cho dù là sáng sớm chỉ cần vận động hơi mạnh chút thì mồ hôi cũng đã đầm đìa. Da thịt tuyết trắng chảy xuống từng giọt mồ hôi trong suốt.

Trên khuôn mặt thanh tú siêu tục còn lưu lại một hai vệt nước, lại càng quốc sắc thiên hương.

Một cơn gió nhẹ thổi tới.

Mùi thơm đặc trưng trên người tản ra, dụ đến không ít bươm bướm vây quanh nhảy múa.

Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng giơ đầu ngón tay, một con bướm màu lam chậm rãi đáp xuống đầu ngón tay cô.

Ánh mặt trời sáng sớm chiếu xuống Hạ Tiểu Bạch và bươm bướm, tản ra vầng sáng nhàn nhạt, hình thành một bức tranh mỹ lệ.

Một màn này cũng bị Hạ Thiên Vũ vừa vặn đến đây nhìn thấy, đáng tiếc còn chưa kịp lấy điện thoại di động ra.

Hạ Tiểu Bạch đã đưa ánh mắt nhìn về phía anh ta, bươm bướm tựa hồ cảm nhận được người khác, bay vào trong hồ sen trắng biến mất không thấy.

Hạ Tiểu Bạch nhìn Hạ Thiên Vũ thản nhiên cười: "Chào buổi sáng, Thiên Vũ.”

Hạ Thiên Vũ không khỏi có chút đỏ mặt, bởi vì tối hôm qua anh thế mà lại thật sự mơ thấy chính mình nằm trên đầu gối cạnh mái tóc dài bồng bềnh của Hạ Tiểu Bạch.

“Chào buổi sáng... Chào buổi sáng chị Tiểu Bạch!”

Hạ Tiểu Bạch nhìn bốn phía: "Em vẫn nên gọi chị là anh Tiểu Bạch đi, chị thích người khác gọi chị như vậy."

“Đừng quên, chị ở Hạ gia là anh tư của em.”

Hạ Thiên Vũ gật gật đầu, nhìn cây chổi đặt bên cạnh, còn có cỏ khô lá rụng chất đống trên mặt đất.

“Anh Tiểu Bạch cứ để gia nhân trong nhà làm là được.”

“Ông nội đã ở từ đường của Hạ gia chờ anh rồi!”

“Vẫn nên nhanh chóng đi bái tế liệt tổ liệt tông thôi!”

Hạ Tiểu Bạch nâng cổ tay trắng nõn lên ngửi ngửi, cho dù cả người ra mồ hôi thì vẫn tràn đầy mùi thơm, cô cũng lười tắm thêm một lần nữa.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment