Hạ Tiểu Bạch đi bên cạnh Hạ Thiên Vũ, rất nhanh sẽ gặp được ông nội chưa từng gặp mặt kia.
Trong lòng khó tránh khỏi có chút khẩn trương.
“Thiên Vũ? Ông nội có hung dữ không?”
Hạ Thiên Vũ nói: "Rất hung dữ, cho nên đừng chọc ông nội mất hứng.”
Anh ta chỉ nói một nửa liền dừng lại: "Anh Tiểu Bạch chỉ cần anh nói anh là con gái cho ông nội, em dám cam đoan, trong Hạ gia anh cho dù có đi ngang cũng không thành vấn đề"
Hạ Tiểu Bạch có chút cạn lời: "Anh cũng không phải con cua.”
“Anh tự có sắp xếp!”
Trong từ đường của Hạ gia đã đứng đầy con cháu dòng chính của Hạ gia.
Bác cả Hạ Văn Quốc, chú Ba Hạ Văn Xuyên, chú Tư Hạ Văn Niên cũng đều có mặt.
Về phần Lão Gia Tử thì đứng ở vị trí cao nhất.
Phía dưới chính là các tiểu bối cùng thế hệ với Hạ Tiểu Bạch.
Kỳ thật cũng chỉ có hai người ở đây.
Theo thứ tự chính là Hạ Thiên Hạo, Hạ Thiên Minh.
Về phần lão đại Hạ Thiên Thần ở Châu u sống chết không chịu trở về.
Vì sao không chịu trở về?
Vì là lão đại của 4F trong Hạ gia, anh ta không thể chịu đựng được những ngày tháng bị cười nhạo bảo là gay nữa.
Ở Châu u ăn ngon uống say không thích hơn à. (* ˊ?ˋ)
Về phần Hạ Lại Muội còn đang bú sữa.
Hạ Thiên Hạo và Hạ Thiên Minh đều phờ phạc ngáp một cái.
Bác cả Hạ Văn Quốc thấy thế: "Thiên Hạo, Thiên Minh, hai cháu chú ý hình tượng một chút, nơi này là ngoại viện từ đường Hạ gia."
Hạ Thiên Hạo rất ảo não nói.
"Cái chuyện đón Hạ Tiểu Bạch về này, không biết là tên khốn nào truyền ra ngoài." (Lý Tư Nguyên) (′?w?`)
“Hôm qua cháu mới bị mấy người bạn cười một buổi tối, Hạ gia chúng ta lại có thêm một thành viên là nam.”
“Bây giờ mấy anh em chúng cháu bị cười nhạo là Hạ gia 6F rồi.”
Hạ Thiên Minh cũng nhịn không được càm ràm: "Bác cả bác biết hiện tại người bên ngoài nói Hạ gia chúng ta như thế nào không, nói là gia tộc gay.”
“Thật sự là tức chết cháu rồi!”
Hạ Văn Quốc cũng rất bất đắc dĩ, thế hệ của bọn họ không phải cũng như vậy sao.
Dù sao Hạ gia mấy trăm năm nay không sinh ra con gái, mấy đại gia tộc ở trong Hoa Hạ đều biết.
Sau đó ông cụ nhịn không được nhận nuôi một đứa con gái là Hạ Văn Văn thì cách nhìn của mọi người mới có chút thay đổi.
Rất nhanh Hạ Thiên Vũ đã đi đến: "Ông nội, cháu đã mang anh Tiểu Bạch đến, đang chờ ở ngoài cửa."
Hạ Thiên Hạo nhìn Hạ Thiên Vũ nói: "Thiên Vũ xem ra quan hệ giữa cậu và Hạ Tiểu Bạch rất tốt.”
“Mới quen biết vài ngày đã thân mật đến mức gọi anh Tiểu Bạch rồi.”
Hạ Thiên Vũ đỏ mặt có chút kích động nói.
“Anh nói cái gì vậy, chúng em thân mật cái gì chứ? Rất bình thường mà!”
Hạ Thiên Hạo thấy Hạ Thiên Vũ đỏ mặt, càng trừng to mắt.
“Anh nói này Hạ Thiên Vũ, cậu sẽ không thật sự chơi gay với Hạ Tiểu Bạch chứ? Nhắc tới cậu ta là đỏ mặt!”
Ánh mắt ông cụ dừng lại trên mặt Hạ Thiên Hạo.
Hạ Thiên Hạo sợ tới mức nhanh chóng câm miệng.
Lão Gia Tử mở miệng nói: "Để Tiểu Bạch vào đi!”
Hạ Thiên Vũ vội vàng chạy đến cửa nói với Hạ Tiểu Bạch.
“Anh Tiểu Bạch, ông nội gọi anh đi vào!”
Hạ Tiểu Bạch cũng gật đầu chậm rãi đi vào từ đường Hạ gia.
Khoảnh khắc cô bước vào.
Ánh mắt mọi người cũng đều rơi vào trên mặt Hạ Tiểu Bạch.
Ai cũng mắt to trừng mắt nhỏ... Vẻ mặt hồ nghi.
Bởi vì Hạ Tiểu Bạch thật sự quá mức... Quá mức trắng nõn xinh đẹp.
Thân hình thon gầy đơn bạc, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, đôi mắt to dịu dàng như nước mùa thu.
Hoàn toàn là dáng vẻ của một thiếu nữ tóc ngắn.
Bác cả kéo Hạ Thiên Vũ hỏi: "Bác nói này Thiên Vũ, cháu có nhầm không?”
“Kéo một cô gái đến cho đủ số à.”
“Bác biết cháu rất muốn có một em gái hoặc chị gái, nhưng cháu cũng không thể làm giả được!”
Hạ Thiên Vũ cũng nhớ lời Hạ Tiểu Bạch dặn dò, chỉ có thể nói.
“Bác cả... Anh ấy đúng là con trai của chú Hai Hạ Tiểu Bạch, chỉ là dáng vẻ có chút giống con gái thôi.”
“Nhưng là một người đàn ông đích thực, không tin bác hỏi anh ấy một chút.”
Hạ Tiểu Bạch rất là hài lòng với lời nói của Hạ Thiên Vũ, tên nhóc này không tồi.
Có thể nhờ vả được! ( σ≧? ▽?≦?) σ。
Nói cô là đàn ông đích thực, quả nhiên rất có mắt nhìn.
Hạ Văn Quốc muốn mở miệng.
Lão Gia Tử đã hỏi Hạ Tiểu Bạch: "Cháu thật sự là con trai của Văn Hải, Hạ Tiểu Bạch?”
Hạ Tiểu Bạch nhìn ông lão trước mắt.
Mặc áo Tôn Trung Sơn, ba nói ông nội đã hơn bảy mươi, nhưng giờ thoạt nhìn thân thể vẫn còn cứng rắn lắm, lưng thẳng tắp.
Cô cực kỳ cung kính nói: "Vâng, ông nội, cháu là Hạ Tiểu Bạch, con trai của Hạ Văn Hải.”
Hạ Quang Thần gật đầu cũng không nói thêm gì: "Tốt lắm, bây giờ đi theo ông.”
“Đến trước mặt liệt tổ liệt tông quỳ lạy, chính thức nhận tổ quy tông!”
Ông nhìn về phía Hạ Văn Quốc: "Chuyện gia tộc con đi sắp xếp đi.”
“Văn Xuyên, Văn Niên đi theo ba là được.”
Hạ Thiên Vũ nói: "Ừm… cháu có thể đi theo không?" Ánh mắt anh ta nhìn Hạ Tiểu Bạch, trong mắt tràn đầy yêu thích.
Lão Gia Tử gật gật đầu: "Cũng được, quả thật cần một tiểu bối hỗ trợ.”
------
Dịch: MBMH Translate