Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 407 - Chương 407: Cháu Gái Bảo Bối Của Ông

Chương 407: Cháu Gái Bảo Bối Của Ông Chương 407: Cháu Gái Bảo Bối Của Ông

Nhưng nghe đầu dây bên kia, lại nhìn dáng vẻ của ba.

Anh hai tựa hồ rất to gan, chọc tức Lão Gia Tử đến độ râu đều sắp lệch hết.

Hạ Tiểu Bạch cung kính đứng ở một bên, cũng không biết ba nói cái gì mà làm cho ông nội tức giận như thế. (▔□▔)

Hạ Quang Thần rất muốn rống giận ra tiếng, nhưng khi ánh mắt ông rơi vào dung nhan ngọt ngào của Hạ Tiểu Bạch.

Cũng chỉ có thể đè nén lửa giận.

Nhỡ đâu cô bé xinh đẹp này thật sự là con gái của Hạ Văn Hải, thì nó to gan cũng có đạo lý.

Ông trầm giọng khụ khụ, cũng chỉ có thể thấp giọng trầm giọng nói.

“Văn Hải à, ba muốn hỏi con một vấn đề.”

“Cần con thành thật trả lời!”

“Hạ Tiểu Bạch rốt cuộc là con trai hay là con gái con?”

Hạ Văn Hải há to miệng ăn dưa hấu Khương Tĩnh Vân đưa tới.

Lão già quả nhiên hỏi vấn đề này, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu đắc ý.

Ông cười ha hả nói: "Tiểu Bạch đương nhiên là con gái của con, con gái ruột nha~"

“Là kết quả nỗ lực của con và Tĩnh Vân.”

“Tiểu Bạch chắc đang ở bên cạnh người nhỉ.”

Tuy rằng giọng điệu Hạ Văn Hải rất nhẹ nhàng, nhưng sau khi xác nhận Hạ Tiểu Bạch thật sự là con gái của Hạ Văn Hải.

Hạ Quang Thần bỗng nhiên cảm thấy có chút không chân thật.

“Nhưng... không nên, con không phải là bị... là bị...”

Hạ Văn Hải tức giận không chịu được: "Ông già, ông có ý gì, tôi và Tĩnh Vân rất ân ái đó?”

Hạ Quang Thần thấy Hạ Văn Hải tức giận, cũng chỉ có thể cố nén lửa giận, ăn nói nhẹ nhàng an ủi.

Trong lòng bất đắc dĩ nghĩ, được được được, mày có con gái mày thích nói to thì cho nói to.

Ngoài mặt mở miệng: "Văn Hải à, ba không có ý này chỉ là...”

Giọng điệu của Hạ Văn Hải có chút không kiên nhẫn: "Con nhớ trước khi đến đã đưa bản báo cáo giám định huyết thống cho Tiểu Bạch.”

“Ba hỏi nó là sẽ biết.”

“Nếu không có việc gì con cúp máy trước, con còn phải ở bên vợ.”

Hạ Quang Thần cũng gật đầu: "Được được được, nói một tiếng chào hỏi với con dâu cho ba.”

Hạ Quang Thần buông điện thoại.

Phát hiện hai đứa con trai và Hạ Thiên Vũ đều mắt to trừng mắt nhỏ nhìn mình.

Nhất thời ông có chút xấu hổ ho khan.

Đây vẫn là lần đầu tiên ông ăn nói khép nép với người khác ở trước mặt tiểu bối.

Không thể không nói tên nhóc Hạ Văn Hải đã làm được. Ai bảo nó sinh con gái chứ...

Hạ Quang Thần nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch, khuôn mặt cực kỳ hòa ái dễ gần.

“Cái kia... Tiểu Bạch à, không phải ông nội không tin con.”

“Nhưng con không phải không biết tình trạng của Hạ gia chúng ta...”

Mấy trăm năm qua không có một bé gái nào sinh ra, đột nhiên có thêm một cháu gái khó tránh khỏi làm cho ông thận trọng.

Hạ Tiểu Bạch cũng cung kính nói: "Báo cáo giám định huyết thống của cháu và ba để ngay ở trong đình viện.”

Hạ Thiên Vũ đứng ra nói: "Chị Tiểu Bạch, hay là để em mang đến cho ông nội xem.”

Chưa đầy hai mươi phút.

Hạ Thiên Vũ đưa bản báo cáo của Hạ Tiểu Bạch và Hạ Văn Hải giao cho Hạ Quang Thần.

Hạ Văn Xuyên, Hạ Văn Niên đều không nhịn được ghé đầu lại gần nhìn.

Khi họ nhìn thấy tờ báo cáo viết rõ ràng.

[Hạ Văn Hải và Hạ Tiểu Bạch có DNA khớp 99%]

[Hai người là quan hệ cha con.]

Thì trái tim họ không nhịn được đập mạnh.

Hạ Quang Thần kích động run nhè nhẹ, nhịn không được quỳ rạp xuống bồ đoàn để trước bài vị trong từ đường.

Nước mắt đã chảy đầy mặt: "Các liệt tổ liệt tông Hạ gia!”

“Ba, ông nội, ông cố, các người có thấy không?”

“Hạ gia chúng ta thật sự có một thành viên là nữ rồi!”

“Đợi trăm năm sau khi con xuống dưới, cũng không phụ công liệt tổ liệt tông.”

Hạ Văn Niên, Hạ Văn Xuyên cũng lấy bồ đoàn để bên cạnh sôi nổi quỳ xuống lạy.

Hạ Tiểu Bạch nhìn cảnh này khóe miệng cũng không nhịn được khẽ co giật.

Có cần phải vui vẻ như vậy không.

Chẳng lẽ cô là con gái mọi người rất vui vẻ ư!

Vừa định hỏi Hạ Thiên Vũ, phát hiện tên nhóc này cũng quỳ ở một bên.

Ông cháu ba đời bốn người đều dập đầu như giã tỏi ở đó.

Hạ Tiểu Bạch cũng ngượng ngùng đứng.

Cầm bồ đoàn để sang một bên, cô cũng thành tâm quỳ xuống trước mặt tổ tông lễ bái.

Dù sao những người này đều là tổ tiên của Hạ Tiểu Bạch.

Vài phút trôi qua.

Hạ Quang Thần được hai đứa con trai dìu đứng lên.

Đầu ngón tay Hạ Tiểu Bạch cũng kéo làn váy tao nhã đứng lên nhìn về phía Hạ Quang Thần.

Gọi ngọt ngào: "Ông nội.”

Hạ Quang Thần nghe cháu gái mình ngọt ngào gọi mình là ông nội.

Khuôn mặt già nua cũng tràn đầy vui vẻ nói không nên lời, lau nước mắt.

"Được được được, cháu gái bảo bối của ông." khi nói chuyện giơ tay lên đặt ở trên đỉnh đầu mềm mại của Hạ Tiểu Bạch.

Vẻ mặt hưởng thụ kia khiến Hạ Văn Xuyên, Hạ Văn Niên hâm mộ.

Họ cũng đến.

Hạ Văn Xuyên cười ha hả nói: "Cháu gái, chú tên là Hạ Văn Xuyên là chú Ba của cháu!”

Hạ Văn Niên cũng không cam lòng rớt lại phía sau: "Cháu gái Tiểu Bạch, chú là chú Tư Hạ Văn Niên của cháu.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment