Hạ Thiên Hạo không thể không thừa nhận, tên Hạ Tiểu Bạch ẻo lả này thật sự có vài phần nhan sắc.
Còn có một điều khiến cho anh cực kỳ chú ý đó là tên nhóc này mông thật vểnh.
Đường cong hông hoàn mỹ, còn đẹp hơn những cô gái dáng người hạng nhất.
“Mẹ kiếp! Ông đây nghĩ đến tên kia làm gì?” Hạ Văn Hạo dừng xe lại.
Hạ Thiên Minh cũng đỗ xe theo sau.
Hai anh em mới vừa đi vào quán bar, thì gặp phải mấy thanh niên của gia tộc khác.
Trong đó có một thanh niên ăn mặc cực kỳ tiêu sái đi ra.
"Ai ya, đây không phải là hai anh em gay của Hạ gia sao, tình cảm của hai anh em thật tốt, cùng nhau đến quán bar."
“Mẹ nó! Đông Phương Hàn mày muốn chết à?” Hạ Thiên Hạo giận đến muốn đánh người.
Đông Phương Hàn buông tay: "Anh trai Thiên Hạo đừng tức giận, tôi nghe nói Hạ gia các người lại đón về một ga... một người, hơn nữa là một em trai."
“Thiên Hạo có đôi khi tôi thật sự rất hâm mộ anh, có nhiều em trai để bắt nạt như vậy.”
“Không giống tôi, có ba em gái một chị gái, muốn tìm người để bắt nạt cũng không có.”
“Còn phải làm anh trai chăm sóc bọn họ, có đôi khi thật sự rất mệt.”
Nhâm Chính An ở bên cạnh cũng nói: "Tôi cũng vậy, tôi nói cho các người biết.”
“Em họ Nhậm Sơ Tuyết của tôi đã trở về từ Pháp.”
“Các người cũng biết Sơ Tuyết nhà tôi hai năm trước có trở về một lần.”
"Dung mạo tuyệt mỹ kia được mọi người công nhận là tam đại mỹ nữ của Hoa Hạ, lúc ấy người đến cửa cầu hôn cứ phải gọi là chen chúc phá cửa."
Đông Phương Hàn cũng gật đầu: "Em gái Sơ Tuyết quả thật cực kỳ xinh đẹp.”
“Nhưng em gái thứ ba Đông Phương Thanh Thanh nhà tôi cũng được công nhận là đại mỹ nữ.”
Nhâm Chính An uống một ngụm rượu vang đỏ ha hả cười.
“Thanh Thanh nhà anh đúng là xinh đẹp, nhưng Sơ Tuyết nhà tôi còn đẹp hơn.”
Vài tên công tử bột đều ở một bên khoe khoang em gái chị gái của mình.
Hai anh em Hạ Thiên Hạo nghe mà hâm mộ không nhịn được muốn chảy nước dãi.
Nhưng chỉ có thể vô lực ngồi ở một bên.
Ai bảo nhà bọn họ không có em gái hay chị gái gì, hai người mỗi người uống một ly OX xua tan hâm mộ ghen tị trong lòng.
Đông Phương Hàn liếc mắt nhìn hai người một cái cũng cười ha hả.
“Ai nha, Thiên Hạo, Thiên Minh khi nào thì giới thiệu em trai mới của các người cho chúng ta làm quen?”
“Bây giờ Hạ gia 6F các người ở trong giới có thể nói là thanh danh càng lúc càng lớn.”
“Tất cả mọi người đều muốn gặp công tử mới gia nhập của các người.”
“Tôi nhớ hình như gọi... Gọi là gì nhỉ?”
“Không phải tên của em gái, bình thường tôi cũng không nhớ rõ.”
Nhậm Chính An cười ha hả: "Tôi nghe Lý Tư Nguyên nói hình như tên là Hạ Tiểu Bạch!”
Đông Phương Hàn lập tức gật đầu: "Đúng đúng đúng gọi Hạ Tiểu Bạch, tên thật là điệu!”
“Nếu không phải là người của Hạ gia, tôi nghe tên cũng tưởng là một cô gái đáng yêu.”
"Nhưng nếu cậu ta là người của Hạ gia, thì chắc chắn không phải là con gái, mà là một anh chàng ga…”
Tên công tử bột khác cũng cười nói: "Đúng rồi hai người đi ra uống rượu, sao lại không mang theo Hạ Tiểu Bạch kia.”
“Sau này mọi người đều là bạn bè, nên ra ngoài trao đổi.”
Mấy người mồm năm miệng mười nói chuyện với nhau, khiến Hạ Thiên Hạo, Hạ Thiên Minh càng buồn bực.
Tuy rằng đã quen thuộc loại bầu không khí này. Dù sao cũng chỉ là trêu chọc giữa bạn bè.
Nhưng nghĩ đến Hạ Tiểu Bạch có lẽ thật sự là tên gay ẻo lả, một khi bị những người này biết.
Sau này bọn họ sẽ thật sự là gia tộc gay.........
Nghĩ đến đây hai anh em càng cảm thấy sụp đổ.
Càng thêm buồn bực với Hạ Tiểu Bạch mới đến, thậm chí có chút ghi hận Hạ Tiểu Bạch!
Hạ Thiên Vũ đang ngâm nga giai điệu nào đó ngồi xổm trong một thùng tắm chứa đầy nước sạch.
Chỉ cần tới gần ngửi một cái là có thể ngửi được mùi thơm nhàn nhạt của mỹ nhân truyền đến từ trong nước.
Đây chính là nước tắm đã ngâm qua thân thể như tuyết như ngọc của chị Tiểu Bạch, cho dù chỉ thử một ngụm thôi thì cuộc đời này cũng không còn gì hối tiếc.
Anh bảo người làm góp nhặt mười mấy cái bình nước, chuẩn bị rót đầy cất giữ lại chậm rãi hưởng dụng.
Hạ Thiên Vũ đổ đầy toàn bộ mười bình nước không, nhìn một thùng nước lớn lẩm bẩm.
"Đổ như thế này thật lãng phí.”
"Nhưng thùng gỗ to như thế, mình cũng không giấu được nữa.”
Trong lúc Hạ Thiên Vũ đang suy nghĩ hay là giả vờ thêm chút nữa, đợi chị Tiểu Bạch làm tất cả mọi người đều ngạc nhiên thì anh ta có thể lén chào hàng kiếm chút tiền tiêu vặt rồi.
Nhưng vào lúc này có người tiến vào từ đường, anh ta giật mình cất mười chai nước ngay ngắn vào thùng giấy, sau đó giấu kỹ rồi mới đẩy cửa đi ra ngoài.
Phát hiện người đến là chú ba Hạ Văn Xuyên.
Hạ Văn Xuyên cũng phát hiện Hạ Thiên Vũ đang lén la lén lút: “Thiên Vũ, con làm cái gì ở chỗ này?”
"Chẳng phải đã bảo cháu dọn dẹp từ đường sao.”
Hạ Thiên Vũ lau mồ hôi trên trán cười nói.
------
Dịch: MBMH Translate