Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 417 - Chương 417: Vũ Hội Của Nhà Giàu

Chương 417: Vũ Hội Của Nhà Giàu Chương 417: Vũ Hội Của Nhà Giàu

Anh chỉ nhẹ nhàng nói: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng gọi chị là chị Tiểu Bạch, muốn gọi thì gọi là anh Tiểu Bạch."

Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Thiên Vũ đỏ bừng: “Đúng rồi, anh Tiểu Bạch, tối nay có một đêm vũ hội, anh có đi không?”

"Con cháu của nhiều gia tộc đều sẽ tham gia, có thể tạo mối quan hệ sâu rộng với rất nhiều người."

Hạ Tiểu Bạch nhún vai, bày tỏ bản thân không có hứng thú.

Hạ Thiên Vũ gãi gãi đầu: “Nghe nói yến tiệc này là do Đông Phương Thanh Thanh của nhà Đông Phương tổ chức.”

"Còn mời rất nhiều thiên kim tiểu thư."

"Đông Phương Thanh Thanh là một cô gái xinh đẹp đa tài đa nghệ, là bông hoa cao lãnh nổi tiếng trong giới này."

"Không biết được các công tử bột yêu mến đến mức nào."

Hạ Tiểu Bạch nheo mắt lại nhìn Hạ Thiên Vũ, tươi cười hỏi:

"Chắc không phải là em cũng thích Đông Phương Thanh Thanh đó đấy chứ?"

Hạ Thiên Vũ đột nhiên xấu hổ đỏ mặt: "Có... có một chút."

Sau đó anh thở dài: “Nhưng cô ấy thích em mới được chứ.”

"Mỗi lần nhìn thấy cô ấy, em đều rất căng thẳng, đi đến xin WeChat cũng không dám."

Hạ Tiểu Bạch có chút khó chịu: "Nhưng chị phát hiện em đối với chị có thể rất tự nhiên mà, chẳng lẽ bổn tiểu thư không đẹp bằng cô ta sao?!"

Hạ Thiên Vũ vội vàng lắc đầu: "Đông Phương Thanh Thanh quả thực rất xinh đẹp, nhưng so với chị Tiểu Bạch thì còn kém xa."

Hạ Tiểu Bạch rất tò mò, Đông Phương Thanh Thanh đó xinh đẹp như thế nào?

Ngay cả một chàng trai vừa giàu có vừa đẹp trai như Hạ Thiên Vũ cũng cảm thấy đối phương là đóa hoa cao lãnh.

Nếu có thể giúp tên tiểu tử Thiên Vũ này xin được WeChat của đối phương thì cũng coi như là xứng đáng với fanboy nhỏ này rồi.

Hơn nữa, nghe nói hội trường có rất nhiều thiên kim tiểu thư.

Hạ Tiểu Bạch trở nên hứng thú.

Trước đây anh đã vô số lần tưởng tượng về những thiên kim đại tiểu thư thuộc tầng lớp thượng lưu là như thế nào.

Bây giờ anh có thể mở mang kiến thức rồi.

"Thiên Vũ, chị bỗng nhiên có hứng thú với vũ hội này."

“Vũ hội này khi nào thì bắt đầu vậy?”

Hạ Thiên Vũ thấy Hạ Tiểu Bạch cũng đi thì vui vẻ cười nói:

“Nếu như bây giờ xuất phát thì đến hội trường vừa kịp lúc.”

Hạ Tiểu Bạch gật gật đầu: “Em ra ngoài trước đi, chị thay một bộ đồ đẹp trai đã.”

Mười phút sau.

Hạ Tiểu Bạch mặc một bộ đồ unisex, bước ra khỏi nhà gỗ.

Hạ Thiên Vũ nhìn thấy, chỉ cảm thấy Hạ Tiểu Bạch vừa xinh đẹp vừa ngầu.

Dưới kiểu tóc ngắn là khuôn mặt trắng ngần như tuyết dường như được chạm khắc mài giũa một cách cẩn thận, chiếc mũi thanh tú và màu môi như hoa anh đào.

Một chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ, dáng người cao ráo, chắc chắn là nam hay nữ đều sẽ bị thu hút.

Khi hai người chuẩn bị rời đi thì gặp bác cả đi ngang qua.

Hai người lần lượt nhường đường: "Chào bác cả."

Hạ Văn Quốc rất buồn bực, ông cảm thấy gần đây mình không may mắn.

Cũng không biết ông lão nghĩ gì mà dám cá cược với ông lão Nhậm còn kéo cả ông xuống nước.

Cho dù là ông lão muốn tranh khí thế nhất thời, thì cũng đừng kéo ông xuống nước chứ.

Mặc dù Lý Tư Tư rất xinh đẹp nhưng ông không nghĩ rằng cô có thể vượt qua được Nhậm Sơ Tuyết đó.

Hạ Văn Quốc chỉ “Ừ’ một tiếng với Hạ Tiểu Bạch và Hạ Thiên Vũ rồi chuẩn bị rời đi.

Khi ông ngẩng đầu lên nhìn Hạ Tiểu Bạch đang mặc một bộ đồ nam nữ khó phân biệt thì ông ta lập tức cau mày.

Bị ông lão và hai đứa em trai chơi một vố, ông không tin đến cả một đứa tiểu bối mà mình cũng không xử lý được!

Nhà họ Hạ tuyệt đối sẽ cho phép đàn ông nhà họ Hạ ăn mặc như một kẻ ẻo lả.

Kiểu tóc của Hạ Tiểu Bạch không chỉ giống con gái mà đôi môi anh đào trông giống như được tô son.

"Tiểu Bạch, dừng lại cho bác."

Hạ Tiểu Bạch và Hạ Thiên Vũ đều dừng chân kịp thời, có chút nghi ngờ nhìn bác cả đang ngẩng đầu ưỡn ngực chậm rãi tiến tới.

Bọn họ chỉ thấy Hạ Văn Quốc đang nhìn Hạ Tiểu Bạch với biểu cảm nghiêm nghị, kiêu ngạo của người lớn.

Hạ Tiểu Bạch cũng nhận ra được hình như bác cả đang tiến về phía mình, dù sao ông ấy cũng là anh cả của cha.

Cô cung kính đứng một bên, đôi mắt to tròn trong veo nhìn Hạ Văn Quốc.

"Bác cả, có phải có chuyện gì với con không?”

Hạ Thiên Vũ cũng gãi gãi đầu, đầu óc của bác cả cũng không được sáng suốt cho lắm, ngay cả bảo bối của ông nội cũng dám đắc tội.

Đột nhiên cảm thấy bác cả đáng thương đến lạ.

Bác ba và bác tư đều biết chị Tiểu Bạch là con gái, chỉ có bác cả là không biết.

"Bác cả…. con chuẩn bị đưa anh Tiểu Bạch đi dự tiệc do nhà Đông Phương Thanh Thanh tổ chức, nếu không có chuyện gì thì chúng con đi trước đây.”

Hạ Văn Quốc nghiêm khắc trừng mắt liếc Hạ Thiên Vũ.

“Có phải bình thường người gia chủ này đối xử với mấy đứa quá dễ dãi hay không?”

"Nhìn thấy bổn gia chủ ở chỗ này giáo huấn người khác mà còn cũng dám lên tiếng!”

Hạ Thiên Vũ: “Bác cả, chẳng lẽ bác thật sự muốn dạy dỗ anh Tiểu Bạch.”

"Ông nội đã nói rồi, ai dám khi dễ anh Tiểu Bạch thì quất chết người đó.”

“Lần trước anh Thiên Hạo đã bị ông quất hai bạt tay rồi.”

Hạ Văn Quốc không thể không ngửa mặt lên trời cười to: “Ha ha ha.”

"Bác chính là gia chủ nhà này, thằng nhóc Thiên Hạo đó sao có thể so sánh được.”

"Chẳng lẽ ông nội con sẽ đánh bác vì một đứa cháu vị phạm gia quy hay sao.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment