Một vị công tử bột khác cũng vô cùng tán đồng, gật gật đầu:
"Tôi nhìn thế nào thì cũng thấy người trước mặt này là một cô gái tóc ngắn xinh đẹp và ngầu."
Hạ Thiên Vũ trừng trắng mắt nhìn mấy người: "Tôi thấy mấy người là muốn làm gay! Anh ấy đương nhiên là anh trai của tôi rồi."
"Mấy người mơ cũng đừng có mơ!"
"Ha ha, chúng tôi chỉ là hỏi vậy thôi, sao cậu lại căng thẳng như thế?"
"Chẳng lẽ cậu cũng thích sao?"
Hạ Tiểu Bạch thấy mấy người nhìn mình với dáng vẻ giống như Trư ca (Trư Bát Giới), khóe miệng hơi nhếch lên.
Quả nhiên, con trai trên khắp thiên hạ đều là sinh vật chỉ thích vẻ bề ngoài. (Còn anh không còn thuộc phạm trù con trai nữa)
Thực sự nghi ngờ rằng những tên này, chỉ cần là người xinh đẹp thì cho dù là “đấu kiếm” cũng có thể chấp nhận.
Nhậm Chính An thở dài: “Không hổ là nhà họ Hạ mấy người, cho dù có xinh đẹp thì vẫn là con trai, huyết mạch quá tuyệt vời.”
"Hì hì, có điều cũng không phải là không thể."
"Chí lớn gặp nhau!"
“Nghe mọi người nói như vậy, tôi cũng cảm thấy có thể.”
Lý Mộc Dương đi tới trước mặt Hạ Tiểu Bạch, đưa tay ra: "Xin chào, anh tên là Lý Mộc Dương."
"Có lẽ là lớn tuổi hơn em một chút, cứ gọi anh là anh Mộc là được rồi."
"Tên tiểu tử Thiên Vũ này vẫn luôn gọi anh như vậy!"
Một vị công tử bột khác cũng không cam lòng thua thiệt: “Tôi tên là Vương Đông Hải.”
"Mọi người đều gọi tôi là Cách Bích Lão Vương, cậu cứ gọi tôi là Lão Vương là được."
Nhậm Chính An nhìn thấy mấy người này nhanh như vậy đã đi đến để tạo thiện cảm.
Anh ta chỉ có thể nhanh chóng nói: “Anh là Nhậm Chính An, cứ gọi anh là An đại ca là được.”
Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy dáng vẻ nóng lòng của mấy người này thì không nói nên lời.
Những gã này chắc không phải là thực sự biết mình là con trai mà vẫn đến đó chứ?
Có điều nghĩ đến cái tên cuối cùng họ Nhậm này, chắc không phải là có liên quan đến Nhậm Sơ Tuyết đó đấy chứ?
Anh thường xuyên nghe Thiên Vũ nhắc đến vị Nhậm Sơ Tuyết đó, nghe nói là vô cùng xinh đẹp, có danh xưng là tam đại mỹ nữ của Trung Quốc.
Sau đó anh cũng mỉm cười nhẹ nhàng:
"Tôi tên Hạ Tiểu Bạch, là anh tư của Thiên Vũ, sau này mong mọi người chỉ bảo nhiều hơn."
Giọng nói của anh rất dễ chịu, có chút nam nữ khó phân biệt, trong trẻo và ngọt ngào như tiếng chuông bạc.
Mấy người cũng bị giọng nói khó phân biệt là nam hay là nữ của anh làm cho mê mẩn.
Nếu như anh không phải là thiếu gia của nhà họ Hạ, thì thực sự không dám tin đây là một người con trai.
Tất nhiên, trong lòng mỗi người đều có mưu toan của riêng mình.
Nhậm Chính An xoa cằm suy nghĩ, dựa trên kinh nghiệm tán gái nhiều năm của anh ta.
Đối phương rất có khả năng là một cô gái nữ cải nam trang, mặc dù là người nhà họ Hạ, nhưng nói không chừng chú hai của Hạ Thiên Vũ bị người ta cắm sừng cũng nên.
Trong khi mấy người đang trò chuyện vui vẻ thì hội trường đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Hạ Thiên Vũ và mấy vị công tử bột vô cùng phấn khích.
"Chắc là Đông Phương Thanh Thanh sắp xuất hiện rồi."
“Bữa tiệc hôm nay là do cô ấy tổ chức, chắc là để lôi kéo người yêu thích trước cuộc tuyển chọn các tiểu thư xinh đẹp con nhà giàu có.”
"Nữ thần đại nhân của tôi!"
Hạ Tiểu Bạch không khỏi nhìn về phía nơi ánh đèn hội tụ.
Đám đông ở bên đó chủ động tránh ra một lối đi.
Những người đến đây, ai không phải là công tử bột hay thiên kim tiểu thư giàu có chứ.
Có thể khiến những công tử bột, thiên kim tiểu thư giàu có này nhường đường thì có thể thấy Đông Phương Thanh Thanh này được yêu thích đến mức nào.
Hạ Tiểu Bạch hỏi: “Đông Phương Thanh Thanh này thật sự xinh đẹp như lời đồn sao?”
Lý Mộc Dương giải thích: “Đương nhiên là xinh đẹp, có thể nói là quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, em hỏi thử những chàng trai có mặt ở đây, trong đầu ai không từng tưởng tượng cùng với Đông Phương Thanh Thanh…..” Anh ta lộ ra một nụ cười dung tục.
Hạ Thiên Vũ trừng mắt nhìn cái gã này một cái: "Vãi! Đừng nói những lời dung tục như vậy trước mặt anh Tiểu Bạch của tôi."
"Cậu nói cậu là được rồi, tôi dùng lương tâm của mình để đảm bảo, bổn công tử tuyệt đối không có những suy nghĩ dung tục như vậy!"
Sau đó ánh mắt anh ta rơi vào gương mặt của Hạ Tiểu Bạch.
"Anh Tiểu Bạch, em thật sự không có tưởng tượng loại chuyện đó."
Hạ Tiểu Bạch bất lực nhìn tên tiểu tử này, đây không phải là chuyện thường tình của con người hay sao?
Anh cũng thường xuyên tưởng tượng dâm đãng trong đầu ôm ấp với những cô gái xinh đẹp.
"Anh tin em" mới lạ.
Anh cũng từng là con trai, sao lại có thể không biết chút suy nghĩ nhỏ nhặt đó của đàn ông được chứ.
Hạ Thiên Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy Hạ Tiểu Bạch tin mình.
Đồng thời trên khuôn mặt đẹp trai vô tình xuất hiện một tia ửng đỏ.
Anh quả thực đã vô số lần tưởng tưởng cùng với Đông Phương Thanh Thanh cái đó.....
Nhưng đó đã là chuyện của quá khứ rồi, bởi vì Đông Phương Thanh Thanh đã không còn là nữ thần của anh ta nữa.
Nữ thần bây giờ chính là người đẹp đang đứng trước mặt anh.
Đồng thời vào ban đêm.............
------
Dịch: MBMH Translate