Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 439 - Chương 439: Sự Bổ Não Của Hạ Thiên Minh

Chương 439: Sự Bổ Não Của Hạ Thiên Minh Chương 439: Sự Bổ Não Của Hạ Thiên Minh

Nhâm Nhã Nhã khẽ cười nói: "Thật là một cậu bé dễ thương!”

“Đúng rồi, thật sự rất cám ơn cháu đã tặng chocolate nhân rượu cho Thiên Hạo nhà thím.”

“Vừa rồi thím nhịn không được ăn mấy viên, rất ngon.”

Hạ Thiên Hạo ghé vào trên giường đỏ mặt lớn tiếng nói.

“Con rõ ràng đã ném chocolate ra thùng rác ngoài sân rồi.”

"Không biết tại sao chocolate này lại tự trở lại trên mặt bàn phòng con!"

"Chắc chắn là người làm trong nhà nhặt từ thùng rác lên và đặt lên bàn làm việc của con."

Lúc này Hạ Văn Xuyên bưng nước nóng đi đến: "Ồ, thật sự là như vậy?”

“Đêm nào đó của ngày nào đó ba cũng ở đây.”

"Ba tận mắt nhìn thấy con mở cửa nhặt chocolate lên, còn đứng ở cửa ngẩn người mấy phút mới trở lại phòng."

Hạ Thiên Hạo bị ba vạch trần, cảm giác mặt nóng rát.

"Chết tiệt, con chẳng qua cảm thấy hộp chocolate này chắn cửa của con nên mới nhặt về phòng ném vào thùng rác."

Hạ Thiên Vũ đột nhiên mở miệng nói: "Anh Thiên Hạo vừa rồi chính miệng anh nói là ném chocolate vào thùng rác ngoài sân.”

“Bây giờ lại nói nhặt về phòng ném vào thùng rác.”

“Có chút lời trước không khớp lời sau.”

“Cho nên anh Thiên Hạo anh ném chocolate vào thùng rác ngoài sân, hay là ném vào thùng rác trong phòng?”

“Hay nói cách khác là căn bản không nỡ vứt chocolate anh Tiểu Bạch tặng cho anh?”

Hạ Thiên Hạo bị Hạ Thiên Vũ hỏi đến á khẩu không trả lời được.

Cảm giác bị vạch trần tại chỗ làm cho anh vừa thẹn vừa giận.

Trực tiếp rống giận về phía Hạ Thiên Vũ: "Hạ Thiên Vũ em còn nói lung tung cẩn thận anh xé nát miệng em!”

“Dù sao thì chocolate Hạ Tiểu Bạch tặng anh anh đã ném đi rồi.”

“Dù có là ông trời đưa chocolate này cũng bị ném vào thùng rác thôi.”

Nhậm Nhã Nhã ngồi một bên bôi thuốc cho anh nhịn không được tức giận nhìn đứa con quật cường này.

Con trai mình tính cách thế nào bà làm mẹ chẳng lẽ còn không biết.

Nhìn dáng vẻ thối tha của nó là biết tám chín phần mười Hạ Thiên Vũ nói không sai.

Tên nhóc này chính là con vịt chết nhưng cái mỏ vẫn còn cãi cứng.

Nhậm Nhã Nhã dùng sức ấn khăn lông đã ngâm nước nóng lên lưng Hạ Hạo.

Hạ Thiên Hạo nhất thời đau đớn kêu thảm thiết: "Đau! Ra tay nhẹ một chút!”

Nhậm Nhã Nhã tức giận nhìn con trai mình: "Tên nhóc này sao lại nói chuyện với Thiên Vũ như vậy, cả ngày bắt nạt người ta còn chưa tính.”

“Quà Tiểu Bạch tặng cho con nhận thì cứ nhận, còn chết không thừa nhận!”

Nhậm Nhã Nhã nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch cười nói:

“Tiểu Bạch, Thiên Hạo nhà thím tính tình vốn dĩ bướng bỉnh như vậy, không cần để ý!”

“Sau này qua lại với Thiên Hạo nhà thím nhiều hơn nhé.”

“Nếu như nó dám bắt nạt cháu, cháu cứ nói cho thím biết!”

“Thím sẽ đánh ba nó, để cho ba nó giáo huấn tên nhóc này.”

Hạ Tiểu Bạch cũng nhu thuận cười: "Cháu biết rồi thím Ba!”

“Anh hai là người tốt, anh ấy sẽ không bắt nạt cháu.”

Hạ Văn Xuyên đứng ở một bên hết chỗ nói, cẩn thận nói:

“Bà xã đại nhân sao lại nói đến anh?”

Nhậm Nhã Nhã trừng mắt nhìn Hạ Văn Xuyên: "Ba nó dạy con không tốt đương nhiên là lỗi của ba nó.”

“Tội của ba nó thì em đương nhiên phải đánh ba nó rồi.”

Hạ Văn Xuyên hết chỗ nói, nhiều tiểu bối như vậy nhìn thật sự quá mất mặt.

Nhưng nhìn dáng vẻ siêu hung dữ của Nhâm Nhã Nhã cũng không dám phản bác...

Ông vẫn khúm núm nói: "Bà xã đại nhân...”

“Lần này chính là bởi vì tên nhóc Thiên Hạo này làm không đúng nên anh mới giáo huấn đánh nó.”

“Nhưng tại sao em còn giận anh, đánh anh! Còn phạt anh quỳ sầu riêng!”

Nhâm Nhã Nhã nhìn về phía Hạ Văn Xuyên: "Ý của anh là em không đúng?”

Hạ Văn Xuyên lắc đầu...... “Đúng đúng đúng, điều em nói đều đúng!”

Mấy người Hạ Tiểu Bạch tạm biệt một nhà ba người Hạ Văn Xuyên rồi rời khỏi tiểu viện của họ.

Cánh tay nhỏ trắng như tuyết của Lý Tư Tư vẫn ôm chặt lấy cánh tay Hạ Tiểu Bạch.

Cô có chút thẹn thùng giương mắt nhìn Hạ Tiểu Bạch, vừa vặn phát hiện Hạ Tiểu Bạch đang lén liếc về phía mình.

Hạ Tiểu Bạch cứ phải gọi là mở rộng tầm mắt, Lý Tư Tư hôm nay mặc một bộ quần áo màu trắng nhạt, tổng thể thoạt nhìn vừa đáng yêu lại gợi cảm.

Tuy rằng trong đầu cô đã nghĩ phải kiềm chế bản thân mình không được đi xem.

Nhưng ánh mắt lại không chịu thua kém cứ nhất định không chịu sự khống chế của đầu óc, cứ nhìn về phía Lý Tư Tư.

Cô cũng không có biện pháp.

Có lẽ không có nam sinh nào có thể từ chối em gái xinh đẹp dáng người đẹp đẽ nhỉ?

Đôi mắt Lý Tư Tư và Hạ Tiểu Bạch nhìn nhau.

Hạ Tiểu Bạch cũng không khẩn trương, dù sao cô cũng coi như là người có kinh nghiệm.

Cô cực kỳ bình tĩnh nói: "Tư Tư hôm nay em mặc thật đáng yêu!”

Lý Tư Tư xấu hổ đỏ mặt.

Cô đã có chút không rõ tại sao mình lại cảm thấy thẹn thùng với một nữ sinh.

Rõ ràng cả hai đều là con gái nhưng lại có cảm giác động tâm.

Chẳng lẽ mình là les?

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment