Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 438 - Chương 438: Đêm Nay Anh Xứng Đáng Phải Quỳ Sầu Riêng

Chương 438: Đêm Nay Anh Xứng Đáng Phải Quỳ Sầu Riêng Chương 438: Đêm Nay Anh Xứng Đáng Phải Quỳ Sầu Riêng

Hạ Thiên Vũ nhìn Hạ Thiên Minh: "Anh ba anh đừng mắng anh Tiểu Bạch không tốt nữa, sau này anh sẽ biết tại sao."

“Anh Tiểu Bạch không ẻo lả như trong tưởng tượng của anh đâu!”

Hạ Thiên Minh liếc mắt nhìn Hạ Tiểu Bạch đang giơ tay lau nước mắt. (Hạ Tiểu Bạch thật ra có chút buồn ngủ nên mới chảy nước mắt)

"Mọi người nhìn xem, mắng cậu ta hai câu thì đã khóc, nếu như cháu đánh cậu ta chẳng phải là kêu hu hu luôn à!"

Hạ Văn Xuyên cũng cảm thấy đứa cháu trai này hẹp hòi: "Thiên Minh chú cần phải nhắc nhở cháu."

“Bây giờ đối xử với Tiểu Bạch tốt một chút sẽ có lợi cho cháu.”

Lông mày Hạ Tiểu Bạch cũng rủ xuống nói: "Anh ba chỉ là có chút hiểu lầm về cháu."

“Chúng ta vẫn nên đi thăm anh hai trước đi!”

(Mẹ kiếp, ông đây còn muốn nhanh chóng quay về sân của mình nướng cá, ăn no rồi ngủ).

Hạ Văn Xuyên nhìn hốc mắt Hạ Tiểu Bạch toàn là nước mắt cũng cảm thấy có chút đau lòng.

Đợi lát nữa phải nói cho Hạ Văn Niên, con trai của ông ấy Hạ Thiên Minh mắng cháu gái Tiểu Bạch đến phát khóc.

Cháu gái đã bị mắng khóc, thế mà trong lòng còn quan tâm Hạ Thiên Hạo, thật sự là thiện lương mà.

Hạ Thiên Minh còn muốn nói chuyện, Hạ Văn Xuyên không chút khách sáo giơ tay gõ lên đầu anh ta.

“Đủ rồi, chúng ta bây giờ phải đi thăm tên nhóc Thiên Hạo đây.”

“Nó giờ chỉ có thể nằm sấp ngay cả ngồi cũng không được.”

Mấy người đi dọc theo đường đi tới chỗ Hạ Thiên Hạo ở mất khoảng bảy tám phút đồng hồ.

Cửa phòng mở ra.

Đi vào phát hiện Hạ Thiên Hạo đang nằm bò trên giường gian nan muốn ngồi dậy, vẻ mặt thống khổ suy yếu.

Một phụ nhân() xinh đẹp đang giúp anh ta lau lưng rửa sạch vết thương.

(

)Phụ nữ đã có chồng.

Hạ Thiên Hạo còn cực kỳ ghét bỏ: "Tự con làm là được, mẹ vẫn nên đi ra quảng trường nhảy đi.”

Phụ nhân xinh đẹp vẫn ngâm khăn mặt trong nước nóng, sau đó vớt ra vắt khô đắp lên vết thương của anh ta.

“Bác sĩ nói phải giữ sạch sẽ mỗi ngày mới được.”

Lúc này hai người họ cũng nhìn thấy đoàn người Hạ Văn Xuyên, Lý Tư Tư đi tới.

Hạ Thiên Hạo lại càng cảm thấy ngượng ngùng.

Phụ nhân xinh đẹp đứng lên cười nói: "Mọi người đến thăm Thiên Hạo à!”

Hạ Tiểu Bạch cũng dừng ánh mắt lên trên người phụ nhân xinh đẹp này.

Tuổi bà không kém mẹ mình bao nhiêu, cũng được bảo dưỡng rất tốt.

Làn da vẫn trắng nõn, dáng người tướng mạo vẫn thuỳ mị thướt tha như cũ.

Nếu đoán không sai, bà chính là mẹ của Hạ Thiên Hạo.

Cũng là nhị tiểu thư trước kia của Nhậm gia, Nhậm Nhã Nhã.

Con gái ruột của lão Nhậm, lại nói tiếp lão Nhậm còn là ông ngoại của Hạ Thiên Hạo.

Hạ Tiểu Bạch nhìn nghĩ thím Ba này lúc còn trẻ chắc chắn là một đại mỹ nhân.

Hạ Thiên Minh, Hạ Thiên Vũ, Lý Tư Tư cũng chào hỏi gọi: "Thím Ba!”

Hạ Tiểu Bạch cũng gọi thím Ba theo.

Hạ Văn Xuyên đứng bên cạnh Hạ Thiên Hạo cúi đầu nhìn đứa con ngốc này cũng thấy đau lòng.

“Con không sao chứ, tên nhóc thối!”

Hạ Thiên Hạo cắn răng nói: "Là ba đánh con đó!”

“Còn hỏi con có đau hay không!”

“Bây giờ con đi vệ sinh cũng cần người đỡ.”

Nhậm Nhã Nhã cũng không để ý tới Hạ Văn Xuyên. Tự mình rửa sạch vết thương rồi bôi thuốc cho Hạ Thiên Hạo.

Người sáng suốt đều nhìn ra được thím Ba bởi vì chuyện Hạ Thiên Hạo bị đánh mà cáu kỉnh với chú Ba.

Hạ Văn Xuyên lấy lòng đặt tay lên vai Nhậm Nhã Nhã.

“Bà xã à để anh giúp tên nhóc thối này bôi thuốc!”

Nhậm Nhã Nhã tát vào mặt Hạ Văn Xuyên: "Bây giờ em thật sự muốn đánh anh!”

“Em về nhà mẹ đẻ vài ngày mà anh đã dám đánh con em thành như vậy?”

Tuy Hạ Văn Xuyên bị tát nhưng cũng không dám làm gì vợ.

Chẳng qua chỉ là nhìn mấy tiểu bối vây xem thì cảm thấy mất mặt.

“Vợ à nhiều người như vậy em cũng đừng nóng giận, tối nay mặc em trừng phạt.”

Nhậm Nhã Nhã khoanh tay trước ngực: "Đêm nay anh xứng đáng phải quỳ sầu riêng.”

Hạ Văn Xuyên.................. “Dạ dạ dạ!”

Hạ Tiểu Bạch nhìn chú Ba bị thím Ba trị đâu ra đấy, cũng ngây người... Vợ quản thế này cũng quá nghiêm mà.

Địa vị gia đình cực cao.

Ở đây ngoại trừ Hạ Tiểu Bạch, những người còn lại cũng thấy nhưng không thể trách.

Dù sao chú Ba sợ vợ cả Hạ gia đều biết.

Nhậm Nhã Nhã nhìn Hạ Văn Xuyên: "Anh mau đi lấy một chậu nước nóng tới đây.”

Hạ Văn Xuyên chỉ có thể nhận lấy chậu nước, mấy người Hạ Thiên Vũ đã cười trộm.

Ông cắn răng trừng mắt nhìn mấy người một cái.

Nhậm Nhã Nhã lúc này mới nhìn về phía mấy tiểu bối, Hạ Tiểu Bạch theo bản năng muốn lui về phía sau.

Thím Ba này hiên ngang như vậy, bà sẽ không trách mình hố Hạ Thiên Hạo thành như vậy chứ.

Ánh mắt Nhậm Nhã Nhã quét qua mấy người, cuối cùng dừng lại trên người Hạ Tiểu Bạch.

Bà không biết Hạ Tiểu Bạch là con gái, chỉ cảm thấy đây là một nam sinh mặt nhỏ rất trắng.

Với tư cách là một người theo đảng nhan sắc, bà nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch cười nói.

“Cháu chính là Hạ Tiểu Bạch, con trai của chú hai?”

Hạ Tiểu Bạch thấy đối phương không tức giận, thế chứng tỏ bà không biết Hạ Thiên Hạo là bởi vì cô nên mới bị đánh.

Cô yên lặng gật đầu: "Đúng vậy thím Ba..."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment