Hạ Thiên Minh phát hiện Lý Tư Tư rất thân mật ôm lấy Hạ Tiểu Bạch.
Thận chí còn lấy ngực đánh người, khiến anh ta cau mày.
Bộ ngực kiêu hãnh của Lý Tư Tư áp sát vào cánh tay của Hạ Tiểu Bạch.
Anh ta cũng coi như là chứng kiến Lý Tư Tư lớn lên.
Nhưng chưa bao giờ có được đãi ngộ như vậy, cho dù nắm tay nhau cũng không có cơ hội.
Hạ Tiểu Bạch mới quay về nhà họ Hạ được mấy ngày, mà đã thân mật với Lý Tư tư như vậy rồi.
Không chỉ muốn quyến rũ Hạ Thiên Vũ, mà còn muốn quyến rũ Lý Tư Tư.
Cái tên này chắc chắn là kẻ biến thái cả nam lẫn nữ đều muốn mê hoặc!
Mọi thứ của Hạ Thiên Vũ đều đổ dồn vào người Hạ Tiểu Bạch.
Anh ta bất lực nói: “Bây giờ bọn anh đi thăm anh hai…”
Lý Tư Tư cũng thấy khó hiểu hỏi: "Anh Thiên Hạo làm sao vậy? Bị bệnh rồi sao?"
Hạ Thiên Minh rất không vui nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Anh ta có chút chán ghét nói: "Còn không phải là vì Hạ Tiểu Bạch hay sao!"
“Nó mách lẻo với ông nội, khiến anh hai bị ông nội và chú hai phạt sáu roi.”
"Bây giờ vẫn còn đang nằm trên giường, không thể tự lo cho bản thân."
Hạ Tiểu Bạch nhìn Hạ Thiên Minh, anh cũng không tức giận.
Dù sao thì thân là trà xanh.
Tức giận không phù hợp với khí chất bạch liên hoa của anh.
Anh chỉ nhẹ nhàng nói với ánh mắt thoáng buồn.
“Anh ba… Em thực rất xin lỗi về chuyện của anh hai.”
"Hay là bây giờ chúng ta cùng nhau đi thăm anh hai nhé?"
Hạ Thiên Minh nhìn dáng vẻ của Hạ Tiểu Bạch, bực tức nói:
"Đừng có ở đây tỏ vẻ thỏ chết cáo thương nữa, e rằng mày chính là người vui nhất khi anh hai bị thi hành gia pháp đó!"
Đôi lông mày lá liễu của Lý Tư Tư khẽ cau lại: “Anh Thiên Minh..... Tuy rằng thời gian em tiếp xúc với anh Tiểu Bạch không nhiều, nhưng anh ấy là người tốt.”
Hạ Thiên Vũ cũng nói: "Anh Tiểu Bạch tuyệt đối không có lỗi với anh hai, ngược lại là anh hai có lỗi với anh Tiểu Bạch."
“Bố đã kể cho em nghe toàn bộ sự việc của tối hôm đó rồi.”
"Toàn bộ đều là do anh hai bắt nạt anh Tiểu Bạch."
Hạ Tiểu Bạch đưa tay lau nước mắt: "Thiên Vũ, đừng nói nữa."
“Có lẽ đây đều là lỗi của anh, lẽ ra tối hôm đó anh không nên đi tìm anh hai.”
“Nếu như anh không đi tìm anh hai thì mọi chuyện đã không xảy ra, anh hai cũng không phải bị phạt.”
Hạ Thiên Minh túm lấy cổ áo của Hạ Thiên Vũ: "Thiên Vũ! Anh mới là anh ruột của em."
"Anh thấy em là bị Hạ Tiểu Bạch làm cho mê mẩn rồi."
"Thời gian gần đây anh nhìn thấy em chạy tới viện của Hạ Tiểu Bạch rất nhiều lần! Trông có vẻ còn rất thân mật với nó."
"Bây giờ còn nói giúp nó như vậy! Anh thấy em là muốn làm gay với nó đó!"
Vào lúc này một giọng nói vang lên.
"Thiên Minh! Cháu đang làm gì vậy?!"
Mấy người đưa ánh mắt nhìn qua, không ngờ là Hạ Văn Xuyên.
Hạ Văn Xuyên chắp tay sau lưng, dáng vẻ nghiêm túc nhìn mấy người.
Hạ Thiên Minh, Hạ Thiên Vũ nhìn thấy Hạ Văn Xuyên quát lớn.
Cũng cực kỳ cung kính kêu lên: "Chú Ba!”
Hạ Tiểu Bạch, Lý Tư Tư cách đây không lâu mới tạm biệt Hạ Văn Xuyên nên chỉ gật đầu.
Hạ Văn Xuyên dùng sắc mắc của trưởng bối nhìn hai anh em Hạ Thiên Minh, Hạ Thiên Vũ.
“Hai anh em các cháu làm gì vậy!”
“Hạ Thiên Minh, cháu nắm cổ áo Hạ Thiên Vũ, đây là muốn tự tay đánh anh em ruột một trận hả?”
Hạ Thiên Minh mặc dù rất khó chịu nhưng vẫn chậm rãi buông cổ áo Hạ Thiên Vũ ra.
Hơn nữa còn bày ra vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn thằng em trai của mình.
Thật không rõ Hạ Tiểu Bạch dùng phương pháp gì khiến tên nhóc này mê mẩn.
Từ khi tên nhóc này đi thành phố Tân Hải về, lúc nào cũng như con chó của Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Văn Xuyên nhìn dáng vẻ giằng co của hai người, thở dài nói.
“Hai anh em các cháu thật là, nhìn quan hệ của chú và bác cả xem thân thiết như thế nào!”
“Anh em ruột đương nhiên là phải giúp đỡ lẫn nhau.”
“Khi bác cả các cháu lên làm gia chủ!”
“Anh em bọn chú đều rất ủng hộ anh ấy.”
“Lại nhìn xem anh em các cháu giờ lại còn đánh nhau?”
“Sau này chúng ta làm sao dám giao Hạ gia cho thế hệ các cháu được?”
Hạ Thiên Minh cắn răng nói: "Chú Ba chú không biết!”
“Gần đây tên nhóc Thiên Vũ này ngày ngày vây quanh Hạ Tiểu Bạch.”
“Đã trở thành công cụ của Hạ Tiểu Bạch rồi!”
“Cháu hoài nghi em ấy đã bị Hạ Tiểu Bạch PUA(), cháu đây là muốn đánh thức em ấy!”
(
)Hiện tại, PUA chủ yếu đề cập đến việc một bên trong mối quan hệ thực hiện việc kiểm soát cảm xúc đối với bên kia thông qua việc đàn áp bằng lời nói, phủ nhận hành vi và đàn áp tinh thần.
“Đừng bị cái giọng ẻo lả này mê hoặc!”
Hạ Thiên Vũ thật sự không biết nên giải thích cho Hạ Thiên Minh sự thật Hạ Tiểu Bạch là con gái như thế nào.
Đây là em gái trong mơ của anh ấy mà, thế mà bây giờ anh ấy cứ nói xấu về chị ấy.
Sau này đừng có khóc.
Nhưng ông nội từng nói trước khi thi đấu không được nói với bất cứ ai chuyện Tiểu Bạch là con gái.
Nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
------
Dịch: MBMH Translate