Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 436 - Chương 436: Anh Em Tốt Cả Đời.

Chương 436: Anh Em Tốt Cả Đời. Chương 436: Anh Em Tốt Cả Đời.

Lý Tư Tư cũng sững sờ, xem ra bác cả không biết chị Tiểu Bạch là con gái.

Đúng lúc cô đang định giải thích.

Thì ông lão đã lập tức đứng dậy chỉ vào Hạ Văn Quốc mà quát mắng:

"Hạ Văn Quốc! Mày uy phong thật đấy! Ngay cả Tiểu Bạch nhà ta mà mày cũng dám ức hiếp!"

“Có phải là không coi lão phu ra gì nữa không?”

Hạ Quang Thần chỉ là nghe Hạ Tiểu Bạch phải bị đánh thì cảm thấy tim đập chân run.

Cháu gái bảo bối của mình trông yểu điệu như vậy, da thịt mềm mại mịn màng, nếu như bị đánh một roi thì một cô bé như nó làm sao mà chịu đựng được.

Hạ Quang Thần thà rằng roi này đánh vào người mình chứ cũng không nỡ để Hạ Tiểu Bạch chịu bất cứ tổn thương nào.

Hạ Văn Quốc nhìn thấy cha mình trừng to đôi mắt như quả chuông đồng nhìn mình thì cũng có chút cẩn thận dè dặt nói với vị thái thượng hoàng này:

"Cha... Con trừng phạt Tiểu Bạch là không sai."

"Theo quy định gia pháp của nhà họ Hạ."

“Tóc của con trai nhà họ Hạ không được che lông mày, che qua tai, để đơn giản, không được nhuộm tóc.”

“Mọi người nhìn thử tóc của Tiểu Bạch bây giờ kìa, trông giống như một cô gái vậy.”

“Mấy ngày trước con đã cho nó cơ hội cắt tóc chỉnh sửa lại, mấy ngày đã trôi qua rồi nhưng vẫn không thay đổi chút nào.”

Hạ Quang Thần thấy Hạ Văn Quốc còn dám lảm nhảm không ngừng với ông, thì lại càng tức giận hơn.

"Hạ Văn Quốc?! Có phải là mày muốn tạo phản không?"

Hạ Văn Quốc cũng bị tiếng gầm thét của ông lão làm cho giật mình.

Đã lâu rồi ông không nhìn thấy ánh mắt của cha mình dữ tợn đến vậy.

Lần trước là lúc trước khi kết hôn bị ông lão lấy thắt lưng da ra đánh cho một trận.

Nguyên nhân là vì trước ngày cưới ông bỏ nhà trốn đi.

Nhưng nếu hôm nay không trừng phạt Hạ Tiểu Bạch thì thể diện gia chủ của ông phải để đi đâu chứ?

Hạ Văn Quốc vẫn nghiến răng nghiến lợi nói:

"Cha! Con nhớ ông nội đã nói, ở trong nhà họ Hạ bất kể là ai vi phạm gia quy, đều phải bị trừng phạt..."

Đôi mắt to như chuông đồng của Hạ Quang Thần nhìn thẳng chằm chằm vào Hạ Văn Quốc.

"Mày là muốn dùng ông nội đã chết của mày đến trấn áp lão tử!"

"Có phải mày cho rằng bây giờ cha mày không dám đánh mày nữa phải không?!"

Hạ Văn Quốc cũng sợ đến mức lắc đầu như cái trống lắc:

"Cha...con không có ý đó...được rồi, cha nói sao thì là vậy..." o(╥﹏╥)

Hạ Quang Thần giơ tay sờ sờ vào đầu Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, đừng quan tâm bác cả của cháu."

“Ông thấy nó chính là ngứa đòn.”

Hạ Tiểu Bạch cũng bất lực nhìn bác cả khẽ cúi đầu, ông ta làm gia chủ cũng thật là hết sức nhu nhược.

Hạ Văn Xuyên giơ tay vỗ vỗ vào vai Hạ Văn Quốc.

"Anh cả, nghĩ thoáng một chút. Dù sao thì Tiểu Bạch cũng vừa mới trở về nhà họ Hạ, ông nội cưng chiều nó cũng là chuyện bình thường."

Hạ Văn Niên cũng gật đầu, vỗ vào vai Hạ Văn Quốc:

"Anh cả, vị trí gia chủ này của anh thật vất vả, mấy đứa làm em trai như bọn em đều có thể nhìn thấy."

Hạ Văn Quốc vô cùng tủi thân, ông làm vị trí gia chủ này quả thực có chút nhu nhược.

Ông tủi thân nói: “Văn Xuyên, Văn Niên, có hai anh em hai người ở bên cạnh thật tốt.”

Hạ Văn Xuyên cũng ôm lấy Hạ Văn Quốc: “Anh em tốt cả đời.”

“Chuyện của Tiểu Bạch, anh cả quả thực phải chịu trách nhiệm hơn một chút, chính anh hai giao nó cho chúng ta chăm sóc đấy.”

Hạ Văn Niên cũng gật gật đầu: “Thân làm gia chủ, anh cả không thể có một chút buông lỏng nào.”

Hạ Văn Quốc thấy hai người em trai ủng hộ mình như vậy.

Trời đã quang đãng, mưa cũng đã tạnh, ông cảm thấy bản thân đã ổn trở lại.

Vốn dĩ thấy ông lão thương yêu Hạ Tiểu Bạch như vậy, sau này ông cũng không thèm quản chuyện của Hạ Tiểu Bạch nữa.

Nhưng bây giờ có sự ủng hộ của hai người em trai, càng huống hồ Tiểu Bạch lại còn là con trai của em hai.

Bản thân là bác cả, nhất định không được sợ cường quyền.

Nhất định phải tiến hành phê bình và giáo dục đối với một số thói quen xấu của Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Văn Quốc một tay nắm lấy Hạ Văn Xuyên, tay kia nắm lấy Hạ Văn Niên.

Ông ta kích động nói:

"Có được hai người em trai như hai người thực sự là phúc phần của Hạ Văn Quốc anh."

Hạ Văn Xuyên gật gật đầu: “Vậy mà còn phải nói, anh cả làm gì, làm em trai như bọn em đều sẽ ủng hộ.”

Hạ Văn Niên vỗ ngực: "Em cũng vậy!"

Hạ Tiểu Bạch và Lý Tư Tư sau khi chào tạm biệt ông lão, chuẩn bị quay trở về tiểu viện tiếp tục nướng cá.

Trên đường đi thì gặp phải Hạ Thiên Vũ và Hạ Thiên Minh.

Lý Tư Tư cũng cười nói: "Anh Thiên Vũ, anh Thiên Minh đi đâu vậy?"

Hạ Thiên Minh cũng vô cùng vui mừng khi nhìn thấy Lý Tư Tư, bởi vì anh ta đã thích Lý Tư Tư từ khi còn nhỏ.

Hơn nữa, hai người bọn họ cũng không có quan hệ huyết thống gì.

"Tư Tư, em tới tìm ông nội à." Hạ Thiên Minh vui vẻ cười nói.

Lý Tư Tư vòng tay qua cánh tay của Hạ Tiểu Bạch, cười nói: “Đúng vậy.”

“Bây giờ em và anh Tiểu Bạch sẽ quay lại viện của anh ấy để nướng cá, hai người có tham gia cùng không? "

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment