“Đã bao nhiêu tuổi rồi, trưởng thành một chút được không!”
“Mỗi lần gặp phải chuyện nhỏ đều ầm ĩ kêu to.”
Hạ Thiên Minh khóc nức nở lau khóe mắt: "Ông nội lần này thật sự chuyện lớn không tốt!"
“Cháu phát hiện yêu quái ở Hạ gia!”
“Cậu ta trở về để gây tai họa cho Hạ gia chúng ta!”
“Nếu như không kịp thời xử lý chắc chắn Hạ gia chúng ta sẽ xong đời!”
Hạ Quang Thần cũng không nói gì nhìn đứa cháu ngốc này.
“Cháu nói bậy bạ cái gì! Bây giờ đã là thế kỷ 21 rồi! Ở đâu ra yêu quái gì?”
"Ông thấy cháu lên mạng xem nhiều tiểu thuyết quá, nên đầu óc hỏng rồi."
Hạ Thiên Minh quỳ rạp xuống bên chân Hạ Quang Thần, ôm chân ông.
"Ông nội là thật!"
“Hạ Tiểu Bạch kia chính là yêu quái!”
“Cậu ta mê hoặc chú Ba, ba cháu, Thiên Vũ, còn có em gái Tư Tư!”
Hạ Thiên Minh nói lại chuyện trốn ở trong bụi cỏ âm thầm quan sát nói thêm một lần nữa.
Hạ Quang Thần nghe xong cũng sửng sốt.
Hạ Thiên Minh còn nói trọng điểm của câu chuyện này ra.
“Đúng rồi ông nội! Hạ Tiểu Bạch bây giờ còn lừa Tư Tư vào phòng!”
"Nhất định là có ý đồ bất chính với Tư Tư!" (?‘ヘ′?;)ゞ
“Chúng ta bây giờ hẳn là nên nhanh chóng đến phòng Hạ Tiểu Bạch bắt người.”
Hạ Quang Thần trầm tư một hồi... Vừa rồi hình như ông nghe được cái gì!
Tiểu Bạch thế mà khen tên nhóc Văn Niên kia đẹp trai!
Chết tiệt!
Lúc ông còn trẻ không biết đẹp trai hơn nó bao nhiêu lần!
Ông trầm giọng nhìn Hạ Thiên Minh hỏi: "Cháu xác định Tiểu Bạch khen ba cháu đẹp trai ư!"
Hạ Thiên Minh vốn nghĩ khi nói những thứ này cho ông nội, ông nội nhất định sẽ nổi trận lôi đình trừng phạt Hạ Tiểu Bạch.
Tuy rằng Lý Tư Tư không phải cháu gái ruột của ông nội, nhưng cũng là tâm can bảo bối của ông nội.
Bình thường ông đối xử với Lý Tư Tư còn tốt hơn so với những đứa cháu ruột như bọn họ.
Không ngờ ông nội lại hỏi như chú Ba!
“Ông nội à điều này hình như không phải trọng điểm!”
“Tư Tư bị Hạ Tiểu Bạch lừa vào trong phòng mới là trọng điểm!”
“Nếu cứ tiếp tục lưỡng lự như này, em gái Tư Tư bị Hạ Tiểu Bạch ăn sạch mất rồi!”
Hạ Quang Thần trầm mặt nhìn về phía Hạ Thiên Minh, sau đó nâng thắt lưng vẫn cường tráng như cũ.
“Ông hỏi cháu, ông nội cháu đẹp trai hay là ba cháu đẹp trai hơn?”
Hạ Thiên Minh chớp mắt, anh ta cho rằng mình nghe lầm.
“Nà ní (cái gì)?!”
Chẳng lẽ ông nội cũng ghen giống chú Ba sao!
Chỉ bởi vì Hạ Tiểu Bạch khen ba mình một câu rất đẹp trai?
Anh còn muốn mở miệng... Hạ Quang Thần trừng mắt hỏi anh lần nữa.
“Mau trả lời đi! Ông nội cháu đẹp trai hơn hay là ba cháu đẹp trai hơn!”
Hạ Thiên Minh nhìn ông nội, áo xám tóc bạc, khuôn mặt khô gầy, nhưng hai mắt rất minh mẫn, thân thể thẳng tắp hoàn toàn không giống một lão nhân tuổi già sức yếu.
Một tay để sau lưng, một tay đặt ngang trước thắt lưng, cử chỉ thong dong phong độ, càng lộ ra khí chất trầm ổn.
Sau đó lại liếc mắt nhìn một tấm ảnh đen trắng cũ trên mặt bàn sách của ông nội.
Đó là lúc ông nội chừng hai mươi tuổi được bạn bè nước ngoài chụp.
Chàng trai trẻ trong ảnh cực kỳ anh tuấn, cao 1m8.
Lông mày kiếm lẫn vào tóc mai, đôi mắt như sao sáng ngời, dường như có thần mang ẩn giấu, sắc bén ác liệt. Thân thể mạnh mẽ mặc áo Tôn Trung Sơn, quả thật là có vẻ uy phong lẫm liệt anh khí bức người.
Ông nội lúc còn trẻ nhất định là rất sát gái!!!
Hạ Thiên Minh nuốt một ngụm nước miếng nói: "Đương nhiên là ông nội đẹp trai hơn!"
Hạ Quang Thần hài lòng gật gật đầu, vuốt mái tóc bạc trắng: "Xem ra cháu vẫn rất tinh mắt.”
“Ba cháu chẳng qua là tặng cho Tiểu Bạch một chiếc xe thể thao mà thôi.”
“Ông quyết định tặng một cái du thuyền cho Tiểu Bạch!”
Hạ Thiên Minh hộc máu... Cái này này này thật sự là trọng điểm sao?
“Ông nội! Cháu ngoại của ông sắp ngủ với Hạ Tiểu Bạch rồi! Ông còn đưa du thuyền cho cậu ta!”
Hạ Quang Thần khoát tay áo: "Ngủ thì ngủ bọn nó thích là được rồi!”
Hạ Thiên Minh... Miệng anh há to, hoàn toàn không thể tin được lời này là lời ông nội nói ra!
Chẳng lẽ ông nội cũng bị Hạ Tiểu Bạch mê hoặc!
Bùm...... Thân thể thật vất vả mới đứng lên được lại ngồi bệt xuống đất.
Chẳng lẽ Hạ gia thật sự hoàn toàn thất thủ.
Bỗng nhiên một thân ảnh vĩ đại xuất hiện trong đầu Hạ Thiên Minh!
Đúng rồi! Còn có bác cả!
Bác cả chính là gia chủ, trước giờ vẫn cực kỳ nghiêm khắc với Hạ Tiểu Bạch và các tiểu bối!
Lần trước anh còn nghe bác cả nói nhất định phải giáo dục Hạ Tiểu Bạch để cậu ta trở thành một chàng trai tốt đúng chuẩn.
Anh ta lại đứng dậy đi ra cửa.
Sau đó quay đầu nhìn thoáng qua ông nội còn đang nỉ non lấy lòng Hạ Tiểu Bạch như thế nào.
Anh rơi lệ rời đi!
Yên tâm đi ông nội, cháu sẽ kéo ông và mọi người ra khỏi sự mê hoặc của Hạ Tiểu Bạch!
Hạ Quang Thần cũng không nói gì nhìn đứa cháu ngốc này lăn lộn ra khỏi phòng mình.
Mặc kệ nó.
Chỉ cần tên nhóc này không bắt nạt cháu gái Tiểu Bạch thì tất cả đều dễ nói.
Nếu không...... Ha ha!...... (▼血 ▼)
Hạ Thiên Minh dùng hết sức bú sữa mẹ chạy đến sân nhỏ của bác cả Hạ Quốc.
Mười phút sau anh đã hồng hộc thở không ra hơi.
------
Dịch: MBMH Translate