Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 450 - Chương 450: Cầu Xin Tiểu Bạch Tha Thứ Cho Anh

Chương 450: Cầu Xin Tiểu Bạch Tha Thứ Cho Anh Chương 450: Cầu Xin Tiểu Bạch Tha Thứ Cho Anh

Hạ Thiên Minh còn chưa lên tiếng.

Người đẹp váy xanh đã lên tiếng, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra, lạnh lùng nói.

"Hạ Thiên Minh! Anh đã nhìn đủ chưa hả? Mau cút ra khỏi đây cho tôi."

Hạ Thiên Minh vẫn còn đang ngơ ngác, anh ta nhéo nhéo vào mặt mình, rất đau!

Vì sao trong phòng tắm của Hạ Tiểu Bạch lại giấu một tiểu tiên nữ xinh đẹp như vậy?

Đợi đã!

Đối phương dường như trông rất giống Hạ Tiểu Bạch, anh ta giơ tay chặn mái tóc của tiên nữ váy xanh này.

Người đập vào mắt... mẹ nó, đây chính là Hạ Tiểu Bạch!

Hạ Thiên Minh cuối cùng cũng hiểu tại sao mấy người ông nội, bố, chú ba, Thiên Vũ lại có vẻ có gì đó không ổn như vậy.

Đối với Hạ Tiểu Bạch giống như một con chó xù vẫy đuôi vậy.

Em gái Tư Tư cũng sẵn lòng tắm cùng Hạ Tiểu Bạch.

Thì ra Hạ Tiểu Bạch là con gái! Lại còn là một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Con gái tắm chung với nhau là chuyện hết sức bình thường.

Ôi chúa ơi!

Vậy thì há chẳng phải Hạ Thiên Minh tôi cũng có em gái rồi sao!

Lập tức trong lòng anh ta liền cảm thấy thấp thỏm lo âu.

Bởi vì bây giờ anh ta đã hoàn toàn đắc tội với cô em gái đại nhân này rồi.

Nếu như để ông nội và bố biết mình xông vào phòng của Hạ Tiểu Bạch, lại còn xông vào phòng tắm của cô ấy.

Đánh gãy chân là còn nhẹ lắm!

Nặng thì sẽ bị treo lên đánh đập và trực tiếp trục xuất khỏi nhà họ Hạ! ! !

Hạ Tiểu Bạch lại lạnh lùng nói: "Tôi cho anh cơ hội cuối cùng."

“Bây giờ không cút ra ngoài, tôi sẽ đá chết anh!” Nói đến đây, anh hơi nhấc chiếc chân thon dài trắng nõn lên.

Ánh mắt Hạ Thiên Minh rơi vào đôi chân thon dài trắng ngần như tuyết của Hạ Tiểu Bạch, anh ta “ực ực” nuốt nước miếng... thật... thật là gợi cảm...thật quyến rũ.

Đôi chân trắng nõn thon dài thẳng tắp vô song, đôi bàn chân lại càng thanh tú xinh đẹp, ngay cả móng tay cũng tỏa ra ánh sáng lấp lánh, tỏa ra sự mê hoặc vô hạn.

Vẫn còn vài giọt nước chưa khô trên làn da mềm mại mịn màng.

Lấp lánh dưới ánh sáng dịu nhẹ.

Đôi bàn chân xinh đẹp lấp lánh không tì vết như bạch ngọc.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Hạ THiên Minh trực tiếp quỳ xuống sàn nhà.

"Tiểu Bạch! Anh sai rồi! Anh thực sự biết sai rồi, em cứ trực tiếp đá anh đi" (?﹏?)

"Muốn đá lâu bao nhiêu thì cứ đá lâu bấy nhiêu, cứ nhằm thẳng vào mặt anh, chỉ cần em chịu tha thứ cho anh."

Hạ Tiểu Bạch nhìn cái gã này, vẻ mặt có chút hưng phấn, dáng vẻ nóng lòng muốn thử xem sao.

Khóe miệng đỏ anh đào của anh không khỏi giật giật, tên này nóng lòng mong muốn mình dùng chân đá anh ta!

Hóa ra lại là một tên mê gái chân dài!

Vãi! Mình sẽ không cho anh ta được hời.

Hạ Tiểu Bạch chậm rãi hạ chân xuống, cân nhắc xem nên xử lý thế nào với “anh ba tốt” này.

Hạ Thiên Minh sốt ruột: “Tiểu Bạch, sao em lại không đá anh, anh thật sự biết sai rồi.”

"Anh thề, anh chưa bao giờ nhìn trộm em và em gái Tư Tư đi tắm."

Hạ Tiểu Bạch đương nhiên tin anh ta không nhìn trộm mình đi tắm.

Nếu không thì anh ta sớm đã biết mình là con gái rồi, cũng sẽ không làm ra hành động xông vào phòng như thế này.

Đương nhiên rồi, Hạ Tiểu Bạch vẫn phải nắm lấy cái thóp này.

"Ha ha, nhìn trộm thì nhìn trộm, lại còn chết cũng không chịu thừa nhận phải không?"

"Bây giờ tôi sẽ đi nói với ông nội là anh nhìn trộm tôi và em gái Tư Tư đi tắm."

Hạ Thiên Minh "Oa" một tiếng, trực tiếp ôm lấy chân Hạ Tiểu Bạch: "Đừng mà!"

"Anh sai rồi còn không được sao, từ nay về sau anh sẽ làm trâu làm ngựa cho em, chỉ cầu xin Tiểu Bạch em có thể tha thứ cho anh."

Hạ Tiểu Bạch bị tên này ôm lấy chân... Lập tức đá cho anh ta một cái lăn hai vòng.

Anh cũng ngơ ngác, chân của mình khỏe như vậy từ khi nào chứ.

Có thể đá Hạ Thiên Vũ, người cao 1,8 mét bay ra ngoài.

Chẳng lẽ là sự sẵn sàng thể chất được hệ thống khen thưởng sao?

Anh nhìn dáng vẻ của Hạ Thiên Minh thì cũng bất lực.

Ai bảo hình tượng của mình là một tiểu tiên nữ tốt bụng và trong sáng (trà xanh bề ngoài tốt bụng bên trong xấu xa) chứ?

Dù sao có thêm một chú chó làm công cụ thì cũng không tệ.

Khóe miệng của Hạ Tiểu Bạch hơi nhếch lên, dung nhan thanh nhã tuyệt trần với dáng vẻ đa sầu đa cảm, khuôn miệng anh đào thở dài:

"Anh ba, anh đi đi. Chuyện hôm nay anh xông vào phòng của em, em sẽ không nói cho người khác biết."

"Dù sao thì em cũng không muốn hủy hoại sự hòa thuận của gia đình."

Hạ Thiên Minh thấy Hạ Tiểu Bạch sẽ không nói cho ông nội biết, thì cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Thật sự cảm ơn Tiểu Bạch, anh đối xử với em như vậy... Em lại lựa chọn che giấu giúp anh."

“Khó trách ông nội và bố đều nói em lương thiện như nước.”

"Hôm nay anh biết rồi, em gái Tiểu Bạch thực sự lương thiện như thiên sứ."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment