Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 451 - Chương 451: Hạ Thiên Minh: Tôi Muốn Làm Một Người Điên Cuồng Cưng Chiều Em Gái

Chương 451: Hạ Thiên Minh: Tôi Muốn Làm Một Người Điên Cuồng Cưng Chiều Em Gái Chương 451: Hạ Thiên Minh: Tôi Muốn Làm Một Người Điên Cuồng Cưng Chiều Em Gái

Hạ Tiểu Bạch nhìn bộ dạng hiện giờ của Hạ Thiên Minh thì rất hài lòng.

Tất nhiên, diễn kịch phải diễn đến cùng.

Cô hơi cau mày, giận dỗi nói:

"Anh ba, mặc dù em sẽ không nói chuyện này với mấy người ông nội, nhưng không có nghĩa là em đã tha thứ cho anh."

“Suy cho cùng thì chuyện mà anh làm rất quá đáng.”

Hạ Thiên Minh cũng dùng ánh mắt kiên định nhìn Hạ Tiểu Bạch, nắm chặt nắm đấm.

"Tiểu Bạch, anh biết, quả thực anh đã rất quá đáng."

"Anh cũng không cầu mong bây giờ em gái có thể tha thứ cho anh."

"Anh bằng lòng vì em gái Tiểu Bạch mà làm một anh trai cưng chiều em gái chuẩn mực, đi theo bên cạnh em, hầu hạ em gái Tiểu Bạch!"

"Làm trâu làm ngựa cũng không sao cả"” ٩(๑'^'๑)۶′

Anh ta vỗ vỗ ngực, nói với vẻ mặt khí tiết chính trực, lẫm liệt hào hùng.

Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy anh ta đang quỳ mà còn có thể làm ra dáng vẻ chính khí nghiêm nghị, khóe miệng anh cũng hơi co giật.

Trông buồn cười quá.

Cô lại nhẹ nhàng thở dài với vẻ mặt đa sầu đa cảm, bàn tay trắng nõn từ từ đỡ anh ta dậy.

"Anh dù sao cũng là anh ba của em... Tốt nhất là đứng dậy đi."

"Làm trâu làm ngựa gì đó thì đừng nói nữa."

"Em chỉ là một người con gái yếu đuối, sao có thể để một chàng trai như anh làm những việc này được chứ?"

Hạ Thiên Minh nhìn bàn tay thon dài của Hạ Tiểu Bạch giơ ra trước mắt, ngón tay thon dài như hành lá, tỏa ra ánh sáng lờ mờ như loại ngọc đẹp cực phẩm, thực sự là một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo nhất.

Thật sự khiến người ta không thể nhịn được mà muốn ngậm nó trong miệng thưởng thức một cách tỉ mỉ kỹ càng.

Anh ta cảm động gật gật đầu: “Cảm ơn em gái Tiểu Bạch rất nhiều.”

"Anh thực sự không để bụng chuyện làm trâu làm ngựa cho em gái Tiểu Bạch đâu."

“Chỉ cần em vẫn nhận người anh trai này là được.”

Hạ Tiểu Bạch nhìn Hạ Thiên Minh, giả vờ ngơ ngác.

Ngay lập tức, khuôn mặt thanh nhã tuyệt trần mỉm cười ngọt ngào:

"Em cũng đã gọi anh là anh ba rồi, đương nhiên anh vẫn là anh trai của em."

Hạ Thiên Minh cũng ngơ ngác nhìn nụ cười hoàn mỹ của Hạ Tiểu Bạch, giống như trăm hoa đua nở.

Thực sự có thể nói là ngoảnh nhìn nở một nụ cười, hiện ra trăm vẻ yêu kiều.

Cả thế giới của anh dường như bừng sáng vì nụ cười của Hạ Tiểu Bạch, tâm trạng vui sướng thoải mái giống như đứng trong gió xuân ấm áp.

Hạ Thiên Minh không khỏi rơi nước mắt, giơ tay lên lau mắt.

"Em gái Tiểu Bạch, thật sự cảm ơn em~ Cảm ơn em rất nhiều, em gái Tiểu Bạch chính là thiên thần trong lòng anh."

Hạ Tiểu Bạch nhìn Hạ Thiên Minh, trong lòng cũng cảm thấy bất lực.

Anh vốn dĩ không muốn làm như vậy, dù sao cũng là gia đình.

Nhưng những người này tự mình dâng đến cửa, anh cũng không còn cách nào.

Sau khi Hạ Tiểu Bạch tiễn Hạ Thiên Minh rời đi thì mới nhìn cánh cửa gỗ lắc lư như muốn đổ xuống thực sự không nói nên lời.

Sức lực của Hạ Thiên Minh này cũng mạnh quá đi.

Mặc dù là cửa gỗ nhưng nó vẫn rất rắn chắc, người bình thường muốn dùng tay không phá vỡ nó thì thực sự rất khó khăn.

Chắc không phải là Hạ Thiên Minh từng luyện tập đó chứ? Nhưng vừa rồi mình rất dễ dàng đá cái tên này lăn mấy vòng mà.

Chẳng lẽ anh ta căn bản không dùng lực ôm chân của mình sao?

Hạ Tiểu Bạch dùng bàn tay trắng nõn gãi gãi đầu, không nghĩ ra được.

Lúc này, Lý Tư Tư mặc một bộ đồ ngủ dễ thương bước vào, chiếc quần ngủ lại còn là loại siêu ngắn, đôi chân trắng nõn xinh đẹp thật quyến rũ.

Trên đầu cô đội một chiếc mũ có tai thỏ dài, trên tay ôm một chiếc gối.

Cô kinh ngạc nhìn cánh cửa gỗ của phòng Hạ Tiểu Bạch đung đưa trong gió đêm như sắp đổ xuống.

"Chị Tiểu Bạch, em ra ngoài chưa tới mười mấy phút, ở đây có trộm vào rồi sao?"

“Tại sao cánh cửa lại biến thành như thế này rồi?”

Hạ Tiểu Bạch nhịn không được đưa tay đặt lên trán: "Không có gì."

Anh cũng không hề giấu giếm mà kể lại cho Lý Tư Tư toàn bộ sự việc.

Lý Tư Tư dùng tay nhẹ nhàng che đôi môi đỏ mọng của mình, không khỏi bật cười “khanh khách” ra tiếng.

"Anh Thiên Minh cũng buồn cười quá đi."

“Có điều em tin anh ấy sẽ không nhìn trộm chúng ta đi tắm đâu.”

"Bọn em cũng xem như là cùng nhau lớn lên, anh Thiên Minh là người tốt, bình thường anh ấy đối xử với em cũng rất tốt."

Hạ Tiểu Bạch cũng có chút đồng tình gật gật đầu: “Anh ấy quả thực là một người tốt.”

Hạ Tiểu Bạch cũng có thể nhìn ra Hạ Thiên Minh thích Lý Tư Tư.

Nhưng Lý Tư Tư chỉ coi anh ta là người tốt... bỗng nhiên có chút đồng cảm với anh chàng này.

Lý Tư Tư đỏ mặt, cười hì hì nói:

"Chị Tiểu Bạch, tối nay chúng ta có thể ngủ cùng nhau rồi."

"Thật mong chờ."

"Ôm chị Tiểu Bạch đi ngủ chắc chắn là rất đã." ꉂ (ˊ ᗜ ˋ*)

Hạ Tiểu Bạch chỉ khẽ mỉm cười, bàn tay trắng nõn xoa xoa vào cái đầu nhỏ đáng yêu của cô.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment