“Có một lần, ở quán bar có một tên du côn trêu chọc em, sau khi bị thuộc hạ của bố em phát hiện.”
“Ngày hôm sau tên du côn đó bị gãy ba chân, bị ném ở trên đường.”
Hạ Tiểu Bạch mở cái miệng anh đào nhỏ nhắn: “Bố em là xã hội đen sao?”
Sở Thu Hi nghiêm túc gật gật đầu: “Bố em quả thực là người xuất thân từ xã hội đen, có điều ông ấy không làm lão đại đã rất nhiều năm rồi.”
"Đương nhiên, vẫn còn rất nhiều thuộc hạ, bọn họ đều vào tập đoàn làm vệ sĩ."
“Bố em còn sở hữu một công ty vệ sĩ, nhiều người trong số họ là nguyên lão đắc lực khi ông ấy còn là lão đại.”
Hạ Tiểu Bạch nghe những lời của Sở Thu Hi thì cũng kinh hồn bạt vía.
Nhạc phụ của mình hóa ra lại là xã hội đen!
Nhìn thấy dáng vẻ lại sợ hãi của Hạ Tiểu Bạch, Sở Thu Hi không khỏi dùng tay che đôi môi đỏ mọng của mình rồi mỉm cười.
"Yên tâm đi, có em ở đây ông ấy không dám làm gì anh đâu."
'"Nếu ông ấy dám bắt nạt cô vợ Tiểu Bạch của em, thì em sẽ đánh ông ấy."
Hai người trò chuyện hơn nửa tiếng đồng hồ mới lưu luyến không rời, miễn cưỡng đặt điện thoại xuống.
Hạ Tiểu Bạch bất lực ngồi trên chiếc ghế lười, nằm dài ra như con “cá muối”.
Vốn dĩ tình yêu của bọn họ đã đủ khó khăn rồi.
Bây giờ còn xuất hiện một nhạc phụ người xã hội đen.
"Bỏ đi, bỏ đi."
"Mọi thứ sẽ ổn cả thôi."
Có lời cảnh cáo của Sở Thu Hi, đương nhiên Hạ Tiểu Bạch cũng không dám ngủ cùng Lý Tư Tư nữa.
Chỉ có thể nằm trên chiếc ghế lười, ngáp dài một cái rồi ngủ ngay sau đó.
Cho đến sáng sớm hôm sau, hai người Hạ Tiểu Bạch và Lý Tư Tư vẫn đang ngủ say.
Có lẽ là hôm qua câu cá cả buổi trưa nên có chút mệt quá.
Hạ Văn Quốc cũng đã trở về nhà họ Hạ.
Vừa xuống máy bay, mở điện thoại của mình lên, thì ông liền phát hiện tin nhắn Hạ Thiên Minh gửi đến ngày hôm qua.
Nói rằng anh ta phát hiện Hạ Tiểu Bạch và Lý Tư Tư đi tắm cùng nhau, còn chuẩn bị buổi tối ngủ cùng nhau.
(Hạ Thiên Minh vẫn còn chìm đắm trong việc có em gái, sớm đã quên mất lúc đó anh ta đã gửi tin nhắn như vậy cho bác cả Hạ Văn Quốc)
Đương nhiên Hạ Văn Quốc cũng không hoàn toàn lựa chọn tin vào chuyện này.
Dù sao thì nó thực sự là quá hoang đường.
Lý Tư Tư và Hạ Tiểu Bạch cùng nhau tắm, còn chuẩn bị đi ngủ cùng nhau?
Đây chẳng lẽ không phải là chuyện hoang đường hay sao?
Ông biết Hạ Thiên Minh rất không thân thiện với Hạ Tiểu Bạch.
Nói không chừng nó muốn mượn tay mình khiến người ta thấy chán ghét Hạ Tiểu Bạch.
Về phần Lý Tư Tư... Hạ Văn Quốc vẫn là biết rất rõ về đứa cháu gái bên ngoại này.
Không dám nói là giữ thân như ngọc.
Có rất nhiều chàng trai theo đuổi cô, nhưng chưa từng thấy cô có bạn trai.
Đừng nói là bạn trai, ngay cả bạn bè là con trai cũng không có.
Văn Văn cũng đã từng nhắc đến chuyện này với ông ta.
Tỏ ra vô cùng lo lắng, muốn ông giới thiệu mấy chàng trai cho Lý Tư Tư.
Cho dù là con cháu nhà họ Hạ cũng không sao cả.
Tư Tư và nhà họ Hạ quả thực không có bất kỳ mối quan hệ huyết thống nào.
Vì thế!
Lý Tư Tư mới quen Hạ Tiểu Bạch chưa đầy hai tháng, thì bằng lòng tắm chung cùng nhau, ngủ cùng nhau là hoàn toàn phi lý.
Sáng hôm sau màu trời vẫn còn tối, mặt đất vẫn chìm trong màn đêm mờ mịt.
Lý Tư Tư tỉnh lại trong cơn mơ, đêm qua cô mơ một giấc mộng.
Trong giấc mơ, cô đã làm một số việc vô cùng xấu hổ với chị Tiểu Bạch đang mặc bộ quần áo màu tuyết bay phấp phới.
Cảm giác đó vô cùng tuyệt vời.
Nghĩ đến đây?!
Cô nhớ rõ tối qua mình và chị Tiểu Bạch đã ngủ chung với nhau.
Nhưng sao bây giờ xung quanh lại không có ai khác? Chị Tiểu Bạch đi đâu rồi?
Lý Tư Tư đưa đôi tay nhỏ lên xoa xoa đôi mắt ngái ngủ của mình.
Sau khi nhìn khắp phòng một lượt mới phát hiện Hạ Tiểu Bạch đang ngủ trên chiếc ghế lười gần đó.
Chợt Lý Tư Tư phồng má lên tỏ ra vẻ tức giận.
Tại sao chị Tiểu Bạch lại không ngủ chung với mình?
Chẳng lẽ ngủ cạnh mình không ngủ ngon bằng ghế lười sao? ! (??ˇ﹏ˇ)
Nói sao thì mình cũng là một người đẹp mà, ôm vào vừa mềm vừa thơm, không chỉ vậy mà còn đùa giỡn được.
Ngay lúc cô định đứng dậy.
Bỗng Lý Tư Tư cảm giác quần ngủ của mình có gì đó không ổn.
Dường như cô chợt nghĩ tới cái gì đó.
Tức thì gương mặt xinh đẹp đỏ bừng lên, mỗi lần tỉnh lại sau khi mơ thấy chị Tiểu Bạch đều sẽ như vậy.
Lý Tư Tư lặng lẽ bước vào phòng tắm rửa sạch sẽ, sau đó mặc lại chiếc váy đã thay tối qua.
Cuốn quần ngủ, túi ngủ cho vào một túi nilon.
Lý Tư Tư rửa mặt xong thì đầu óc đã tỉnh táo hơn nhiều.
Sau đó bước đôi chân trắng nõn đến chỗ Hạ Tiểu Bạch đang ngủ.
Lý Tư Tư chớp đôi mắt to, lặng lẽ ngắm nhìn dung nhan của người đẹp đang ngủ.
Dung nhan khi ngủ của Hạ Tiểu Bạch thật là quá xinh đẹp, đường nét thanh tú xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo không tì vết, đôi môi anh đào hơi hé mở, cánh môi như cánh hoa còn răng thì lại trắng như tuyết.
------
Dịch: MBMH Translate