Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 455 - Chương 455: Cháu Là Con Gái Đấy?

Chương 455: Cháu Là Con Gái Đấy? Chương 455: Cháu Là Con Gái Đấy?

Một cô gái xinh đẹp như vậy thì dù là nữ giới cũng không cưỡng lại được, huống chi là nam giới ngoài kia.

Chẳng trách anh trai mình cũng bị mê muội, một tiên nữ nhỏ xinh như vậy ai mà không yêu đâu.

Lý Tư Tư cúi đầu khẽ ngửi mùi thơm nhè nhẹ trên tóc của người đẹp ngủ trong rừng.

Đôi chân thon dài thẳng tắp của mỹ nhân lộ ra ngoài váy, những đường cong tinh tế uyển chuyển giống như hai củ sen được điêu khắc từ ngọc mà ra.

Mắt Lý Tư Tư lóng lánh liếm đôi môi anh đào, chi bằng nhân lúc chị Tiểu Bạch còn đang ngủ say.

Mình lén ngửi lấy mùi thơm của tiên nữ một lần.

Cái cổ trắng nõn lộc cộc nuốt nước miếng xuống, chậm rãi quỳ xuống đất.

Một bàn tay ôm lấy đôi chân mềm mại lả lướt như ngọc của chị Tiểu Bạch, còn một bàn tay ôm lấy bắp chân thon thả.

Môi anh đào của Lý Tư Tư chậm rãi hôn lên đầu gối trắng phát sáng của mỹ nhân.

Rồi dần di chuyển lên đùi.

Chuyển cảnh!!!

Khi Hạ Văn Quốc trở lại nhà họ Hạ, đã lập tức đến chỗ Hạ Thiên Minh hỏi rõ mọi chuyện.

Nếu dám cố ý hàm oan cho Hạ Tiểu Bạch, ông ta sẽ cho tên này đẹp mặt.

Nhưng khi đến sân nhỏ của Hạ Thiên Minh thì lại không thấy ai.

Rồi sau đó hỏi người làm vườn mới biết được tối qua hai anh em Hạ Thiên Minh và Hạ Thiên Vũ đánh nhau.

Bây giờ đang nằm viện.

Còn vì sao hai người họ đánh nhau thì người làm vườn cũng không biết.

Người làm vườn chỉ nói hai anh em họ đánh nhau xong lại ôm nhau cười ha ha.

Như là gặp được chuyện gì đó vô cùng vui vẻ, còn nắm tay nhau chuẩn bị đi ra quán bar để uống rượu ăn mừng?

Nhưng lại bị Hạ Văn Niên nhờ người đưa lên xe cứu thương.

Hạ Văn Quốc nghe xong cũng cạn lời... Đánh nhau xong còn ôm nhau cười ha ha?

Thậm chí còn muốn đi uống rượu ăn mừng?

Cũng mặc kệ hai anh em này làm chuyện điên rồ gì, chỉ cần không trở mặt thành thù là được rồi.

Hạ Văn Quốc ra khỏi sân nhỏ của Hạ Thiên Minh, đang suy nghĩ xem có nên báo chuyện này với ông cụ không.

Nhưng sau khi nghĩ tới nghĩ lui vẫn quyết định đi xác thực tin của Hạ Thiên Minh có thật không.

Rốt cuộc nếu Hạ Tiểu Bạch thật sự tắm chung và cả ngủ chung với Lý Tư Tư.

Vậy thì vấn đề này khá nghiêm trọng.

Lịch sử nhà họ Hạ chưa từng có chuyện này.

Theo gia quy trong nhà không chỉ đơn giản là đánh đòn mà còn phải trục xuất khỏi nhà họ Hạ.

Với tư cách là chủ gia đình, ông ta phải xử lý chuyện này một cách cẩn thận.

Dù sao Hạ Tiểu Bạch cũng là con trai của anh hai, ông ta cũng không muốn đứa con trai duy nhất của anh hai bị trục xuất khỏi nhà họ Hạ.

Hạ Văn Quốc đổi sắc mặt sang trạng thái nghiêm túc.

Chỉ cần Hạ Tiểu Bạch chịu chủ động thừa nhận sai lầm của mình, là sẽ được nhận hình phạt nhẹ hơn.

Không lâu sau Hạ Văn Quốc đã tới trước sân của Hạ Tiểu Bạch.

Bên trong vô cùng yên tĩnh, lúc ông vừa định gõ cửa là đã nghe thấy tiếng động trong phòng.

Hình như đó là giọng nói của hai người.

Đúng lúc này, vang lên một tiếng cửa phòng động đậy "cọt kẹt” sắp mở ra.

Lý Tư Tư còn nũng nịu nắm lấy cổ tay trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch, giận dỗi cô vì sao tối qua lại ngủ trên ghế lười.

"Chị Tiểu Bạch, lần sau nhất quyết phải ôm em ngủ đó."

Bề ngoài làm nũng nhưng trong lòng lại vô cùng vui sướng, hình như vừa rồi chị Tiểu Bạch không biết mình lén ngửi mùi thơm.

Lúc này trên cánh môi vẫn còn quanh quẩn mùi thơm trên da của chị Tiểu Bạch.

Đôi môi anh đào của Hạ Tiểu Bạch khẽ cười, sờ sờ lên cái đầu nhỏ của cô.

"Em có bộ đồ ngủ nào xịn hơn không… thấy hết rồi kìa."

Lý Tư Tư cúi đầu nhìn bộ đồ ngủ trên người mình, xương quai xanh tinh xảo cùng với bờ vai như ngọc của cô đều đang phô bày ra trong tầm mắt của người ngoài.

Cô chỉ cười hì hì nói: “Chắc giờ này cũng không có ai tới đây, mới bảy giờ sáng thôi mà.”

Bọn họ vẫn đang chơi đùa… Khóe mắt cũng nhìn thấy một bóng người.

Vừa nhìn sang đã thấy Hạ Văn Quốc đang đứng ở đó với vẻ mặt u ám.

Hạ Văn Quốc cảm thấy mình như bị xuất huyết não.

Nhìn bộ dáng ân ái của họ thì rõ là tối qua họ đã ngủ chung.

Lý Tư Tư cũng vội che lại cổ áo mình với gương mặt đỏ bừng: "Cậu, sao cậu lại ở đây!"

Lòng Hạ Văn Quốc quặn đau khi nhìn thấy bộ dáng áo quần xộc xệch của Lý Tư Tư.

Ông nghiến răng chỉ vào Lý Tư Tư hỏi: "Tư Tư! Cháu với Tiểu Bạch ở đây làm gì!"

Lý Tư Tư chớp chớp đôi mắt to nói: "Đêm qua cháu ngủ ở đây!"

Hạ Văn Quốc nhìn bộ dáng Lý Tư Tư nói ra như thể đang nói một chuyện hết sức bình thường.

Thậm chí còn không hề có chút xấu hổ nào.

"Tư Tư! Cháu không biết cái gì gọi là e dè của con gái sao?"

"Quan hệ của hai đứa làm sao mà ngủ chung được?"

Bỗng Lý Tư Tư chợt nhớ ra hình như chú chưa biết chị Tiểu Bạch là nữ, nên mới tức giận như lúc này.

Cô nhìn Hạ Tiểu Bạch, chuyện này vẫn nên để chị Tiểu Bạch tự nói thì tốt hơn.

Mình cũng không thể tự ý vạch trần chuyện chị Tiểu Bạch là con gái được.

Lý Tư Tư không những không giải thích mà còn đắc ý nói.

"Cậu, cháu không chỉ ngủ ở đây ngủ mà tối qua tụi cháu còn tắm chung nữa."

Hạ Văn Quốc tức muốn hộc máu: "Bộ dạng đắc ý này của con là thấy tắm chung với Tiểu Bạch đáng tự hào lắm sao!"

"Cháu là con gái đấy?!"

Hạ Văn Quốc rất muốn dạy cho cô nhõi Lý Tư Tư này một bài học, nhưng cô ấy là cháu ngoại gái của ông cụ.

Nếu mình thật sự động vào thì chắc chắn không có trái ngọt để ăn.

Ông ta đành đổ dồn lên người Hạ Tiểu Bạch, bộ dạng người này trông có vẻ dễ bắt nạt hơn.

Hạ Văn Quốc lạnh lùng nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, bây giờ cháu còn gì để giải thích?"

"Nể mặt cha cháu, chú cho một cơ hội cuối cùng để giải thích!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment