Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 461 - Chương 461: Sắp Đến Ngày Trường Khai Giảng Rồi.

Chương 461: Sắp Đến Ngày Trường Khai Giảng Rồi. Chương 461: Sắp Đến Ngày Trường Khai Giảng Rồi.

Sắc mặt tái nhợt hơn bình thường không ít. Tay trái còn thường xuyên hữu ý vô tình ôm cánh tay phải.

Ngay khi mọi người chuẩn bị rời đi.

Lý Tư Tư trực tiếp xốc ống tay áo thon dài bên tay phải của Hạ Tiểu Bạch lên.

Nhìn vết roi dữ tợn trên cánh tay trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch, cái miệng nhỏ nhắn của cô gần như thét lên thành tiếng.

“Cánh tay của chị Tiểu Bạch bị người ta dùng roi mây đánh!”

Hạ Tiểu Bạch.......... (ー_ー)!! Bác cả không phải cháu không muốn giúp bác, cháu đã cố hết sức... Bác an tâm đi đi.

Cô nhất thời có chút trách móc nhìn Lý Tư Tư.

Lý Tư Tư đáng thương nói: "Em không cho phép có người bắt nạt chị Tiểu Bạch!”

“Nếu như chị Tiểu Bạch cảm thấy em làm sai...”

“Đêm nay chị Tiểu Bạch trừng phạt người ta đi!”

“Đánh mông cũng được, dù làm cái gì kỳ kỳ quái quái người ta cũng không ngại.”

Hạ Tiểu Bạch............?

Theo giọng nói của Lý Tư Tư hạ xuống.

Tất cả mọi người Hạ gia trong nháy mắt đều nhìn cánh tay phải trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch.

Quả nhiên có một vết roi còn rỉ ra vết máu đỏ tươi nhè nhẹ.

Lý Tư Nguyên bây giờ cũng nhịn không được lên tiếng: "Thật ra là do Tiểu Bạch quá lương thiện, đang bảo vệ cậu cả!"

“Cậu cả vừa rồi quả thật đánh Tiểu Bạch một roi! Cháu ở hiện trường có thể làm chứng!”

Hạ Văn Quốc...... Xong rồi. o(╥﹏╥)o

Ngay khi ông chuẩn bị chạy trốn.

Hai anh em tốt của ông đã một trái một phải đè ông lại.

Hạ Văn Xuyên nói: "Anh cả! Bắt nạt cháu gái Tiểu Bạch còn muốn trốn!”

Hạ Văn Niên: "Anh cả đừng nghĩ trốn! Hôm nay chúng ta sẽ thay trời hành đạo!”

Hạ Văn Quốc rất hận nhìn hai tên em trai tốt này: "Van xin các người làm người đi!”

Lão gia tử lại càng tức giận ngất trời. (◣ д ◢)

Ông chỉ nhìn vết hằn trên da thịt trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch thôi lòng đã đau đến chảy máu.

Ông tình nguyện cái roi này đánh ở trên người mình cũng không muốn nhìn cháu gái Tiểu Bạch bị thương.

Cô chính là huyết mạch nữ duy nhất của Hạ gia mấy trăm năm qua!

Hạ Quang Thần trực tiếp quỳ rạp xuống trước linh vị tổ tông.

“Các tổ tông! Con sinh ra một đứa con bất hiếu Hạ Văn Quốc!”

"Hạ Quang Thần con không bảo vệ tốt huyết mạch nữ duy nhất của Hạ gia mấy trăm năm qua!"

“Con thẹn với các liệt tổ liệt tông!”

“Hôm nay con sẽ đại khai sát giới với nghịch tử!”

“Xin các liệt tổ liệt tông chứng kiến! Con sẽ dạy dỗ tên nghịch tử Hạ Văn Quốc này!”(▼皿▼)

Hạ Quang Thần đứng lên, ánh mắt sắc bén quét qua bốn phía một vòng, lạnh giọng nói: "Tất cả tiểu bối đều đi ra ngoài!"

“Văn Xuyên, Văn Niên hai người ở lại!”

Hạ Tiểu Bạch cũng có chút hoảng sợ nhìn chú Ba hỏi.

“Chú Ba thật sự không sao chứ? Thật ra bác cả cũng không cố ý.”

Hạ Văn Xuyên giơ tay vỗ vỗ vai Hạ Tiểu Bạch nói:

“Cháu gái Tiểu Bạch cháu vẫn quá thiện lương rồi, quy định của Hạ gia sâm nghiêm, cháu xem bác cả cháu cũng không có buông tha cháu!”

“Các người đều đi ra ngoài đi... Rời xa khỏi từ đường, đợi lát nữa tình cảnh sẽ rất máu tanh!”

“Thắt lưng của Lão Gia Tử đã lâu không sử dụng rồi.”

Hạ Văn Niên cũng nói tiếp: "Chú đã gọi xe cứu thương loại cao cấp nhất của bệnh viện tư nhân rồi.”

“Bác cả các cháu không chết được... Nhưng mà tàn phế chú cũng không dám cam đoan.”

“Cái này còn phải xem Lão Gia Tử!”

Hạ Tiểu Bạch bị Lý Tư Tư kéo tay: "Chị Tiểu Bạch, chúng ta ra ngoài đi!”

“Cậu Ba, cậu Tư, ông ngoại đều có chừng mực.”

“Tuyệt đối sẽ không xảy ra án mạng!”

Hạ Thiên Minh nhìn thế trận của mấy người ông nội ba mình, trán anh đã toát ra mồ hôi to bằng hạt đậu tương.

Chuyện tối hôm qua mình làm với em gái Tiểu Bạch nếu bị ông nội chú Ba bọn họ biết.

Đến gia chủ của gia tộc là bác cả còn phải gọi xe cứu thương trước.

Chính mình chẳng phải là phải chuẩn bị trước quan tài sao!? o()? o

Nghĩ đến đây chân Hạ Thiên Minh mềm nhũn thiếu chút nữa quỳ xuống đất.

Anh vội vàng đi đến bên người Hạ Tiểu Bạch thấp thỏm bất an nói.

“Em gái Tiểu Bạch! Anh thề về sau tuyệt đối sẽ làm trâu làm ngựa cho em!”

Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ sợ hãi của anh Ba Hạ Thiên Minh, rất muốn sờ sờ cái đầu cún của anh an ủi.

Nếu bị người Hạ gia biết tên này nhìn lén mình và Tư Tư tắm rửa.

Kết cục cũng sẽ không khá hơn bác cả bao nhiêu.

Hạ Tiểu Bạch dưới sự hỏi han ân cần của đoàn người đi ra khỏi từ đường.

Cô thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại.

Đôi môi anh đào bất đắc dĩ thở dài nói: "Hy vọng bác cả còn có thể mạnh khỏe.”

Ánh mắt Lý Tư Tư dịu dàng nhìn Hạ Tiểu Bạch, cô có chút tức giận nói.

“Chị Tiểu Bạch, bác cả bắt nạt chị, chị còn lo lắng cho bác ấy!”

Quả nhiên chị Tiểu Bạch quá mức lương thiện, không biết xã hội hiểm ác.

Lý Tư Nguyên cũng đồng ý gật gật đầu: "Tiểu Bạch chính vì quá lương thiện nên mới có thể bị bác cả bắt nạt."

Hạ Thiên Vũ đồng ý nói: "Em cũng cho là như vậy.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment