“Wa, đôi mắt của cô gái tóc vàng này đẹp quá, lại còn là màu xanh nước biển.” Mấy cô gái tụ vây lại với nhau, bọn họ đều lộ ra vẻ mặt ghen tị, đố kị.
"Cô ấy chính là Nhậm Sơ Tuyết sao? Còn đẹp hơn những gì trong lời đồn."
Nếu không phải vì các trưởng bối đều ở đây, e rằng những chàng trai này đều đã la hét ầm ĩ lên rồi.
Chỉ nhìn thấy một cô gái có mái tóc dài màu vàng đang bước đi nhẹ nhàng về phía hội trường.
Mặc một bộ váy liền thân trắng như tuyết đến mức không nhuốm chút bụi trần, mái tóc dài vàng óng của cô tung bay trong gió.
Khuôn mặt trái xoan thuần khiết xinh đẹp được đánh phấn nhẹ, đôi má hơi ửng hồng, đôi môi anh đào bóng mịn, môi đỏ, răng trắng, đường nét cơ thể xinh đẹp.
Quả thực là một mỹ nữ tuyệt thế, quốc sắc thiên hương.
Dáng vẻ xinh đẹp che lấp đi sắc mọi sắc màu mỹ lệ từ trước đến nay, hoa sen nhìn thấy dung nhan mỹ lệ của cô cũng sẽ cảm thấy xấu hổ.
Nếu điểm số tuyệt đối cho vẻ đẹp con người là 10 điểm, vậy thì cô gái tóc vàng trước mặt chắc chắn đạt 9,9 điểm.
Phía sau cô là bốn chị em xinh đẹp như hoa khác của nhà họ Nhậm.
Người nào người nấy đều là những mỹ nhân xuất chúng, duyên dáng yêu kiều, hoa dung nguyệt mạo, xinh đẹp rung động lòng người.
Nhưng dưới ánh hào quang của Nhậm Sơ Tuyết, vẻ đẹp của các chị em khác có vẻ hơi mờ nhạt.
Nước dãi của Vương Đông Hải chảy đầy sàn nhà.
"Đẹp quá đi. Mẹ ơi, con trai biết yêu rồi."
Lý Mộc Dương cũng nuốt nước miếng “ực ực”.
"Tên béo chết tiệt, mỗi lần nhìn thấy người đẹp, thì đều nói là mình biết yêu."
"Nhưng tôi thì khác, trái tim của tôi chỉ dành cho em gái Sơ Tuyết."
"Tôi xin thề, sau này sẽ không có người đẹp nào khác có thể thay thế vị trí nữ thần số một của Sơ Tuyết ở trong lòng tôi nữa".
"Nếu không tôi sẽ livestream ăn c*t!"
Nhậm Thiên Tề vẫy tay với mấy chị em Nhậm Sơ Tuyết.
"Ha ha, mấy đứa cháu gái yêu quý của ông đến đây, chào ông Hạ của mấy đứa đi."
Trong giọng điệu của ông ta có kèm theo sự trêu chọc.
Suy cho cùng, Lý Tư Tư và Nhậm Sơ Tuyết đứng cùng nhau thì đã thấy sự khác biệt.
Nhậm Sơ Tuyết khẽ cúi người, gật đầu với Hạ Quang Thần, động tác tao nhã.
“Sơ Tuyết chào ông Hạ.” Ngay cả giọng nói của cô cũng rất ngọt ngào và dịu dàng.
Những cô gái khác cũng lần lượt chào hỏi Hạ Quang Thần.
Hạ Quang Thần cũng liên tục gật đầu, sớm đã vô cùng ghen tị, cảm thấy chua xót.
"Ha ha, không cần khách khí quá đâu"
Nhậm Thiên Tề đắc ý cười nói: "Hạ lão cẩu, ông đã nhận thức rõ được hiện thực chưa hả?"
“Chuẩn bị bảo con trai lớn của ông và ông cùng nhau chui qua háng, học chó sủa đi.”
Đã có người đặt tay lên xe lăn của xác ướp bên cạnh.
Anh chàng ngồi trên xe lăn phát ra âm thanh "wu wu wu", cố vùng vẫy nhưng bị giữ lại không thể cử động.
Hạ Quang Thần lạnh lùng hừ một tiếng: "Ha ha, tôi thấy còn chưa biết được"
Nhậm Thiên Tề sắc mặt lạnh lùng: “Kết quả vừa nhìn đã rõ ràng, chẳng lẽ Hạ lão cẩu ông muốn lấp liếm hay sao?”
Lúc này, trong đám đông phía dưới có người ngạc nhiên kêu lên.
"Vãi! Tôi nhìn thấy tiên nữ rồi!!!!"
"Tiểu tiên nữ cái gì? Bây giờ tôi chỉ muốn thấy mỹ nhân tóc vàng."
Vương Đông Hải chảy nước miếng và nhìn Nhậm Sơ Tuyết trên sân khấu.
Lý Mộc Dương đã làm đủ thứ chuyện khó nói với Nhậm Sơ Tuyết.
Cô cũng có hơi không kiên nhẫn mà hất tay anh ra.
"Bây giờ lòng tôi không có tiểu tiên nữ nào có địa vị bằng nữ thần Sơ Tuyết."
"Tôi là một người đàn ông đã nói lời thề!" (▼ヘ▼)
Đông Phương Hàn trợn mắt nhìn chằm chằm vào thiếu nữ mặc váy màu xanh lá cây bước đi với đôi chân gót sen ở cách đó không xa.
Anh ta kéo Lý Mộc Dương và Vương Đông Hải.
Giọng điệu vẫn lắp bắp nói: "Thật... Thật sự là tiểu tiên nữ, các người nhìn xem!!! Đẹp điên thật!!!!"
Lý Mộc Dương thật sự muốn lấy chân đá cho Đông Phương Hàn chết quách đi cho rồi.
Sau đó lúc này, những người xung quanh lần lượt kêu lên!
"Tôi thăng lên trời làm tiên rồi sao! Làm sao ở trần thế mà còn thấy được tiên nữ vậy!
"Quá… quá đẹp rồi! Hình như còn chút cảm giác phiêu phiêu như tiên nữ!"
Lý Mộc Dương cũng nghi ngờ quay đầu nhìn lại.
Anh ta không tin là trên đời này còn có ai xinh đẹp hơn nữ thần Sơ Tuyết của mình.
Nhưng khi anh ta quay đầu nhìn lại.
Đập vào mắt là một nàng tiên xinh đẹp ngất trời với chiếc váy màu xanh lá cây phấp phới, ngồi thẳng trên mặt đất.
Đôi mắt anh mở to, ước gì mình có thể lớn lên trên thân hình yểu điệu của nàng tiên đó.
“Là… là tiên nữ thật rồi, chắc chắn có ai đó đã đặt filter vào mắt tôi, da thịt cô ấy cứ mịn màn như là tuyết vậy.”
Một thanh niên nào đó háo hức muốn thử nói.
"Cơ mà tôi có thể hỏi câu này không, ở trần thế người thường cưỡng bức tiên nữ có phạm pháp không? Chắc là không có thiên binh thiên tướng nào tới bắt tôi đâu hả?"
Cô ấy thật sự quá xinh đẹp, một đôi chân thon dài thẳng tắp tinh tế mà lại tuyệt đẹp giống như là hai củ sen khắc ra, trong trắng lộ hồng.
------
Dịch: MBMH Translate