Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 495 - Chương 495: Ông Ấy….Là Bác Cả?

Chương 495: Ông Ấy….Là Bác Cả? Chương 495: Ông Ấy….Là Bác Cả?

Mấy người chụp ảnh xong, Lý Tư Tư mới chậm rãi đến muộn.

“Chị Tiểu Bạch! mọi người đang làm gì vậy!” Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Tư Tư nhìn Nhậm Sơ Tuyết và Đông Phương Thanh Thanh có chút ghen tị.

Đặc biệt là Đông Phương Thanh Thanh, vô cùng có khả năng là đồng tính.

Lần trước cô ấy còn hẹn cô đến nhà làm khách, có dáng vẻ giống như muốn động tay động chân.

Cũng may lúc đó mình không uống say, nếu không có lẽ đã bị người phụ nữ này lợi dụng rồi.

Hạ Tiểu Bạch giơ tay lên sờ đầu của Lý Tư Tư: “Chúng ta chỉ cùng chụp ảnh thôi.”

Lý Tư Tư phồng má, hình như có chút tức giận vì sao không gọi cô.

“Em cũng muốn chụp ảnh với chị Tiểu Bạch.”

Đông Phương Lily cũng đi tới, nhưng bây giờ cô đã không còn vẻ ngạo mạn ban đầu đối với Hạ Tiểu Bạch nữa.

Đôi mắt to tròn nhìn Hạ Tiểu Bạch, vẻ mặt ngượng ngùng, một đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn nắm lấy vạt váy của Đông Phương Thanh Thanh.

Dáng vẻ giống như đang ghen đồng thời cũng vô cùng sùng bái Hạ Tiểu Bạch.

Đông Phương Thanh Thanh cũng là điên cuồng chiều em gái, cô hơi cúi đầu cọ nhẹ má với Đông Phương Lily.

“Lily, gọi chị Tiểu Bạch.”

Đông Phương Lily cũng mím đôi môi anh đào nhỏ nhắn, cách đây không lâu cô đã tức giận với nữ thần trắng trẻo này. Cô ấy liệu có ghét mình không?

Cô nắm chặt nắm tay nhưng vẫn thấp giọng gọi: "...Chị Tiểu Bạch"

Hạ Tiểu Bạch cũng hơi quay đầu lại mỉm cười với đứa trẻ xinh đẹp đáng yêu này.

“Thì ra là em gái Lily, lúc nãy quên hỏi tên.”

Cô duỗi đôi bàn tay ngọc trắng như tuyết ra, móng tay tròn trịa dưới ánh nắng vô cùng xinh đẹp.

Đông Phương Lily không ngờ Hạ Tiểu Bạch sẽ tha thứ cho mình nên sợ hãi, hơi cúi đầu.

"Chị Tiểu Bạch, vừa rồi em xin lỗi."

Phập phồng phập phồng, hai mắt của Hạ Tiểu Bạch gần như lồi ra ngoài.

Con thỏ to của cô gái xinh đẹp này gần như nhảy ra dưới chiếc nơ của cô, nó trắng như tuyết.

Thật là đã con mắt.

Hạ Tiểu Bạch dùng đầu ngón tay lau cái miệng đỏ mọng của mình.

“Tôi không hề giận em Lily chút nào, không cần phải xin lỗi.”

Đông Phương Lily nhìn nụ cười trong sáng và vui vẻ của Hạ Tiểu Bạch, trong lòng nghĩ thật là một cô gái trong sáng thuần khiết.

Cô cũng gật đầu như gà mổ thóc.

Hạ Tiểu Bạch chào tạm biệt Đông Phương Thanh Thanh, Nhậm Sơ Tuyết sau đó trở về nhà họ Hạ.

Lý Tư Tư cũng bị nhà họ Lý gọi về.

Lúc này Hạ Tiểu Bạch cũng nhìn thấy một gã ăn mặc kỳ lạ trông như một xác ướp đang đứng ở bên cạnh.

Không lẽ hôm nay còn có người chơi Cos?

Cô nhìn Hạ Văn Xuyên ở bên cạnh hỏi.

“Chú ba, cái tên này nhìn kỳ lạ quá, là diễn viên chú mời về biểu diễn sao?”

Chỉ thấy xác ướp ngồi trên xe lăn và chớp mắt liên tục, phát ra những âm thanh đáng thương.

Hạ Tiểu Bạch càng thêm bối rối.

“Kỹ năng diễn xuất rất tốt, đáng được khen thưởng.” Cô lấy ra mười đồng đặt vào trong lòng của tên xác ướp.

Còn về tờ một trăm đồng.

Thân là một kẻ yêu tiền, Hạ Tiểu Bạch thật sự không nỡ lấy ra.

Trừ phi đối phương là một cô gái xinh đẹp.

Hoặc là tên đó viết [Trở thành con gái cái gì cũng tốt].

Xác ướp nhìn tờ mười đồng ở trong lòng.

Hạ Văn Xuyên không nhịn được che miệng cười lớn vỗ vai của xác ướp.

Ông nhìn Hạ Tiểu Bạch nói, “Cháu Tiểu Bạch, ông ấy là bác cả Văn Quốc của cháu.”

Hạ Tiểu Bạch lấy tay nhẹ nhàng che đi đôi môi đỏ mọng của mình, đôi mắt quả hạnh mở to, “Ông ấy….là bác cả?”

Xác ướp đáng thương gật đầu.

Hạ Tiểu Bạch nhanh chóng lấy lại mười đồng từ xác ướp.

“Bác cả nhiều tiền như vậy cũng không có thiếu mười đồng này đúng không.”

Hạ Văn Quốc…………

Cô cũng không ngờ bác cả bị thương nghiêm trọng như vậy.

Xem ra một hai tháng cũng không thể khôi phục lại như cũ.

Hạ Quang Thần cũng đã bị một đám ông cụ bao vây.

Hạ Thiên Vũ, Hạ Thiên Minh cũng bị một đám thanh niên trẻ vây quanh gọi anh vợ.

“Anh Thiên Vũ có thể cho em wc của Bạch nữ thần được không, tiền không thành vấn đề.”

“Anh Thiên Minh, lúc nhỏ chúng ta cùng mặc chung một chiếc quần lớn lên, anh cũng không muốn các anh em mãi độc thân chứ đúng không.”

Khóe miệng của Hạ Thiên Vũ và Hạ Thiên Minh đã méo lên tận trời.

Vô cùng khinh thường những lời nịnh nọt của đám người này.

Hạ Thiên Vũ nói, “Trước kia không phải từng người các người đều gọi chúng tôi là les hay sao, sao bây giờ lại thay đổi rồi?”

Hạ Thiên Minh cũng nhếch môi nói, “Nói thật, tôi vẫn là thích bộ dạng ngang ngược của các người hơn.”

Lý Mục Dương cười ha ha nói, “Anh Thiên Minh nói đùa rồi, đó đều là hiểu lầm.”

“Nhà họ Hạ có một tiểu tiên nữ Bạch nữ thần như vậy thì sao có thể là gia tộc đồng tính được chứ.”

Đông Phương Hàn cũng cười nói, “Đúng vậy, sau này ai còn dám gọi anh vợ tốt của tôi là gia tộc đồng tính nữa! ! !”

“Ông đây sẽ là người đầu tiên không tha cho hắn ta”

Hạ Thiên Vũ nghiêng đầu giống như thần chiến tranh nói.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment