Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 494 - Chương 494: Lựa Chọn Thiên Kim Kết Thúc Hoàn Mỹ

Chương 494: Lựa Chọn Thiên Kim Kết Thúc Hoàn Mỹ Chương 494: Lựa Chọn Thiên Kim Kết Thúc Hoàn Mỹ

Nhậm Sơ Tuyết không từ chối, gật gật đầu: "Tôi sao cũng được."

"Lần trước nhờ Thanh Thanh tiểu thư dạy đàn tranh, sau khi trở về tôi đã luyện tập rất lâu, nhưng vẫn có chút không hiểu, thật sự cần phải thỉnh giáo Thanh Thanh tiểu thư."

Hạ Tiểu Bạch nuốt ngụm nước bọt, uống rượu trò chuyện cùng với hai đại mỹ nữ cực phẩm.

Bản thân há chẳng phải giống như một con hổ đi vào đàn cừu, bọn họ mặc cho mình làm thịt sao?

Đông Phương Thanh Thanh là kiểu con gái rất thoải mái với con gái xinh đẹp.

Cánh tay trắng ngần như tuyết của cô nắm lấy cổ tay trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch lắc lư, nũng nịu nói:

“Tiểu Bạch tiểu thư, cô đồng ý với người ta đi mà.” Trong khi nũng nịu cô còn không ngừng lấy ngực đánh người.

"Nói dối người ta là mình con trai, đến bữa tiệc do người ta tổ chức tán tỉnh người ta, bổn tiểu thư còn chưa tính sổ với cô đó."

Ý chí của Hạ Tiểu Bạch gần như sụp đổ trước sự nũng nịu của Đông Phương Thanh Thanh.

Không phải mình quá háo sắc, mà chỉ là vì cô ấy quá xinh đẹp...

Hạ Tiểu Bạch thầm nghĩ, đơn giản chỉ là uống rượu nói chuyện với con gái mà thôi, cũng không phải là làm chuyện gì không thể diễn tả được.

Càng huống hồ, ba cô gái đều không có công cụ gây án.

Anh cắn răng đồng ý, Hạ Tiểu Bạch mang theo nụ cười dịu dàng nói.

"Được rồi, tối nay tôi cũng rảnh."

Đông Phương Thanh Thanh vui vẻ nhón chân hôn lên má của Hạ Tiểu Bạch:

"Cảm ơn rất nhiều, Bạch nữ thần của tôi.”

Đông Phương Thanh Thanh dùng đầu ngón tay thon dài ôm cằm, suy nghĩ một lát.

Cô đưa tay lên chỉ về phía đình các cách đó không xa, mỉm cười ngọt ngào.

“Ba người chúng ta qua bên đó chụp ảnh nhé?”

Được chụp ảnh cùng với người đẹp đương nhiên Hạ Tiểu Bạch sẽ không từ chối mà vui vẻ đồng ý.

Nhậm Sơ Tuyết cũng là kiểu con gái rất là dễ gần.

Cô cười ôn nhã: “Đây xem như là lần đầu ba chị em chúng ta cùng nhau chụp ảnh chung.”

Đông Phương Thanh Thanh từng bước đi đến phía trước.

Hạ Tiểu Bạch nhìn đôi chân trắng như tuyết xinh đẹp đi đôi giày cao gót gợi cảm dưới váy của cô, cặp mông ẩn dưới váy đang uốn éo, tựa như đang cố ý dụ dỗ người khác.

Nếu có thể được bóp nó cảm giác tay sẽ rất là tuyệt.

Sau đó Hạ Tiểu Bạch lắc đầu.

Sao mình lại có thể có những suy nghĩ đê hèn như vậy.

Vẫn nên là sau khi về nhà tự bóp của mình cũng sướng như vậy, càng là muốn chơi như thế nào cũng được.

Chẳng mấy chốc, ba cô gái đã bước đến căn đình yên tĩnh.

Bên cạnh còn có một cây hoa Tử Kinh.

Gió mát thổi qua cơn mưa hoa rơi, rơi trên mái tóc mềm mại của các cô gái.

Nó rơi xuống những khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng như mối tình đầu vì vẻ đẹp của khung cảnh này, chạm vào thân hình thanh tú của các cô gái.

Trong ba người, Hạ Tiểu Bạch là người có thân hình cao nhất, ngoại hình đẹp nhất nên đương nhiên đứng ở vị trí C.

Đông Phương Thanh Thanh đã chuẩn bị sẵn gậy selfie.

“Lát nữa đợi tôi đếm xong 1 2 3, mọi người cùng nhau cười nhé.”

“Sau khi trở về tôi nhất định sẽ in ra treo ở trong phòng.”

“Đến lúc đó chúng ta mỗi người một tấm.”

Nhậm Sơ Tuyết chậm rãi tựa đầu gần vai của Hạ Tiểu Bạch, khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười ngọt ngào, đôi mắt băng lam đẹp như ngọc.

Dưới làn gió mùa hè thổi qua, mái tóc dài vàng óng của các cô đung đưa trong gió.

Hạ Tiểu Bạch có thể rõ ràng ngửi được mùi thơm ngọt ngào nhàn nhạt của thiếu nữ từ trên cơ thể mảnh mai của cô.

Trong khi cô vẫn đang suy nghĩ lung tung

Mông cô chợt bị ai đó ôm lại.

Không cần quay đầu lại cũng biết đó là bàn tay nhỏ nhắn của Đông Phương Thanh Thanh đặt trên hông cô.

Cũng không biết có phải là cô cố ý hay không, nghe người ta nói cô gái này cũng là đồng tính giống mình.

So sánh thì Nhậm Sở Tuyết thuần khiết hơn rất nhiều, không chỉ bề ngoài thuần khiết như tuyết mà cả nội tâm cũng vậy.

Cô chỉ nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Hạ Tiểu Bạch.

Trong lòng của Đông Phương Thanh Thanh đã vui đến nở hoa rồi, he he.

Bản thân mình có thể chạm vào thân hình của tiểu tiên nữ, còn ở vị trí cảm giác tay tốt nhất nữa.

“Một, hai, ba, điền thất.”

Điện thoại “tách tách” mấy tiếng, mấy bức hình liền ra đời.

Đông Phương Thanh Thanh tháo điện thoại ra, đặt giá đỡ sang một bên.

Nhậm Sơ Tuyết cũng xem mấy bức ảnh, ánh mắt của cô hoàn toàn bị Hạ Tiểu Bạch hấp dẫn.

Khi một cô gái xinh đẹp đến mức ngay cả các cô gái cũng phải lòng thì cô gái này chắc chắn là một mỹ nhân đang ở độ tuổi đẹp nhất.

Đông Phương Thanh Thanh cũng không nhịn được chảy nước miếng, hai chân thon dài khép chặt lại.

Nàng tiên mặc chiếc váy xanh trong bức ảnh có một vẻ đẹp khác hẳn.

Một cơn gió nhẹ lay động mái tóc đen của cô, càng thêm ý nghĩa thanh tao vô tận.

Cô lặng lẽ nhìn vào camera, lông mày hơi nhíu lại, khuôn mặt thanh tú thoáng chút ửng hồng.

Khuôn mặt xinh đẹp như tranh vẽ kết hợp với đôi lông mày hơi cau lại giống như một bức tranh cổ tích vĩnh cửu.

Về phần tại sao Hạ Tiểu Bạch khẽ nhíu mày, chỉ có Đông Phương Thanh Thanh biết.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment