Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 521 - Chương 521: Hạ Tiểu Bạch: Đầu Tôi Xanh(*) Rồi??!!

Chương 521: Hạ Tiểu Bạch: Đầu Tôi Xanh(*) Rồi??!! Chương 521: Hạ Tiểu Bạch: Đầu Tôi Xanh(*) Rồi??!!

(*)Bị cắm sừng.

Hạ Tiểu Bạch dùng tay ngọc ấn Diệp Trường Ca trở lại sô pha.

“Chị Trường Ca, chị vẫn nên xem phim đi!”

“Em muốn đi tìm Thu Hi!”

Diệp Trường Ca có chút làm nũng nhìn Hạ Tiểu Bạch.

“Thỉnh thoảng ăn hoa dại bên ngoài cũng không tệ.”

Cô trượt dây váy xuống một bên, lộ ra bả vai bóng loáng, ngón tay sơn móng tay màu đỏ tươi ngoắc ngoắc Hạ Tiểu Bạch.

“Lại đây, chỗ này của chị có phần thưởng nha!”

Hạ Tiểu Bạch sợ tới mức vội vàng đi ra khỏi phòng.

Hạ Tiểu Bạch bước chân nhẹ nhàng, chuẩn bị cho Sở Thu Hi một niềm vui bất ngờ.

Nhưng khi cô mở cửa phòng đi vào, phát hiện trong phòng rất yên tĩnh.

Dưới ánh đèn mờ nhạt chỉ có phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, có người tắm.

Trong lòng Hạ Tiểu Bạch càng thêm vui vẻ.

Cũng chuẩn bị cởi quần áo trên người cùng nhau tắm rửa với mỹ nữ yểu điệu phía sau lớp thủy tinh mờ.

“Thu Hi, anh về rồi, anh đến tắm với em, chúng ta cùng xoa lưng.”

Hạ Tiểu Bạch kêu vài tiếng, Sở Thu Hi trong phòng tắm cũng không đáp lại.

Cô đến gần cửa kính phòng tắm mới phát hiện Sở Thu Hi hình như đang nói chuyện điện thoại với người khác.

Như vậy thì cũng không sao.

Hạ Tiểu Bạch tựa hồ còn nghe được Sở Thu Hi gọi đối phương là bảo bối?

Cả người cô ngây ra tại chỗ, sao mà bỗng nhiên cảm thấy đầu mình xanh biếc.

Có khi nào......

Làm thế nào mà Thu Hi lại phản bội một tiểu tiên nữ xinh đẹp đáng yêu như vậy chứ.

Nhất định là mình nghe lầm.

Hạ Tiểu Bạch lặng lẽ trốn ở một bên, bên trong lại truyền đến tiếng cười vui vẻ của Sở Thu Hi.

“Yên tâm đi, bảo bối, em sẽ tự chăm sóc mình.”

“Được rồi, bảo bối hôn hôn, em đang tắm rửa, không nói chuyện với người nữa.”

"Bye bye, người cũng phải chú trọng thân thể ngủ sớm một chút, lần sau gặp mặt sẽ ấn ấn vai giúp người.”

Hạ Tiểu Bạch nghe xong cuộc đối thoại giữa Sở Thu Hi và điện thoại di động, cả người nằm trên mặt đất.

Như một con cá muối đã mất hy vọng. (√ ζε)

Tại sao có thể như vậy, Thu Hi lại gạt cô có người ở bên ngoài......

Còn thân thiết gọi đối phương là bảo bối......

Hạ Tiểu Bạch nghĩ nghĩ liệu đối phương có phải là Sở Tiêu Tiêu hay không.

Nhưng giọng điệu của Thu Hi và Tiêu Tiêu căn bản không phải như vậy, bình thường sẽ mang theo một chút hung dữ.

Hạ Tiểu Bạch thậm chí có thể nghe ra trong giọng nói của Thu Hi có một chút ý nhị nũng nịu.

Trong phòng tắm.

Sở Thu Hi đặt điện thoại xuống mới nhớ tới vừa rồi bên ngoài phòng hình như có người đang gọi mình.

Nhưng nhìn ngoài phòng vẫn là ánh đèn mờ nhạt, cũng không có động tĩnh nào thêm.

Chẳng lẽ vừa rồi cô nghe lầm!

Sở Thu Hi thoải mái lau sạch vết nước trên người, quấn khăn tắm đi ra khỏi phòng.

Nhưng khi cô bước ra khỏi phòng, cặp đùi đẹp trắng như tuyết đạp phải cái gì đó, cô lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống đất.

Sở Thu Hi đứng vững chân quay đầu lại, hiện tại có một con cá muối nằm trên mặt đất... Ặc... Không đúng.

Hẳn là có một tiểu tiên nữ rất giống cá muối nằm trên mặt đất, dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc.

Cô cũng bất chấp khăn tắm trên người rơi xuống đất, dù sao căn hộ này bây giờ không cho con trai vào.

Sở Thu Hi cúi đầu nhìn Hạ Tiểu Bạch xụi lơ trên mặt đất, nhất thời cảm thấy có chút buồn cười.

Dùng tay ôm đầu của cô vào trước ngực, khuôn mặt tuyệt mỹ sủng nịch cười nói.

“Tiểu Bạch không phải hôm nay là ngày đầu tiên trở về trường học sao, sao lại ra vẻ trầm lặng như vậy?”

“Nghỉ hè xong có phải vẫn chưa thích ứng được không?”

Hạ Tiểu Bạch vốn cực kỳ tức giận chuẩn bị chất vấn Sở Thu Hi.

Nhưng bây giờ nhìn Sở Thu Hi vừa mới tắm xong tựa như đóa hoa phù dung, sự mềm mại của con thỏ trắng như tuyết đặt trên mặt cô.

Mùi sữa tắm ngọt ngào quanh quẩn trên chóp mũi Hạ Tiểu Bạch, nhất thời khiến trái tim cô mềm nhũn.

Cô vẫn có chút tức giận đứng lên: "Anh muốn đi tắm, không cần em quan tâm.”

Sở Thu Hi nhìn dáng vẻ tức giận của Hạ Tiểu Bạch, chỉ cho rằng cô ở học viện bị người khác chọc giận.

Chạng vạng tối Hạ Tiểu Bạch đã gọi điện thoại cho cô, nói Triệu Trình mời ăn cơm không cần chờ cô.

Chẳng lẽ là tên Triệu Trình này chọc cô tức giận?

Sở Thu Hi cũng không nghĩ nhiều: "Đúng rồi Tiểu Bạch, em mua cho anh một cái váy, đợi lát nữa mặc vào thử xem."

Cô đi đến bên giường lấy một chiếc váy màu xanh nhạt đưa cho Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch đoạt lấy trực tiếp đi vào phòng tắm, hơn nữa đóng cửa thủy tinh lại.

Sở Thu Hi thấy thế nghiêng đầu, cảm giác Hạ Tiểu Bạch hôm nay là lạ.

Cô cũng không nghĩ nhiều, đợi lát nữa lúc ngủ hỏi một chút sẽ biết.

Sở Thu Hi mặc quần áo tử tế chuẩn bị xuống lầu mua chút đồ.

“Tiểu Bạch, em xuống siêu thị mua đồ, anh cần mua gì không?”

“Hoặc là muốn ăn cái gì, em mua một ít về?”

Hạ Tiểu Bạch chỉ đơn giản trả lời hai câu: "Không cần, không đói bụng.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment