Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 522 - Chương 522: Hạ Tiểu Bạch Tội Nghiệp

Chương 522: Hạ Tiểu Bạch Tội Nghiệp Chương 522: Hạ Tiểu Bạch Tội Nghiệp

Hạ Tiểu Bạch căn bản không có tâm trạng hưởng thụ sự vui sướng khi tắm rửa, chỉ dùng nước lạnh tắm qua thân thể mềm mại.

Ra khỏi phòng phát hiện Sở Thu Hi vẫn chưa về.

Hạ Tiểu Bạch phát hiện điện thoại di động cá nhân Thu Hi thường dùng đặt trên mặt bàn.

Thấy Sở Thu Hi không trở lại, cô đi đến cầm lấy điện thoại di động lên.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên cô chơi điện thoại của Sở Thu Hi.

Ảnh chụp hai người thường xuyên chụp chung đều để trong điện thoại di động này.

Hạ Tiểu Bạch trốn vào trong chăn lật xem lịch sử trò chuyện.

Quả nhiên mở ra trang thứ nhất lịch sử trò chuyện, Hạ Tiểu Bạch lập tức thấy trong danh sách danh bạ có thêm một dãy số ghi là Bảo Bối.

Cô nhất thời cảm thấy như sấm sét giữa trời quang.

Cho dù số điện thoại di động của mình Sở Thu Hi cũng chỉ ghi là Tiểu Bạch.

Rốt cuộc là ai có tư cách để Sở Thu Hi ghi là bảo bối.

Hạ Tiểu Bạch càng nghĩ càng tức giận, ngay lúc này điện thoại di động vang lên.

Chính là cái người tên là Bảo Bối gọi đến.

"Tốt, tốt lắm, đêm khuya rồi còn dám gọi điện thoại đến, xem ra không chửi chết hắn, không ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông nhà hắn là không được rồi."

Hạ Tiểu Bạch nhuận giọng, quyết định dùng giọng nam tính nhất nói chuyện với đối phương.

Cô kết nối điện thoại di động.

“Tiểu bảo bối, thật ngại quá, vừa rồi có chuyện quên nói với bảo bối.”

Hạ Tiểu Bạch nghe giọng nói của đối phương, quả nhiên là một người đàn ông, thiếu chút nữa tức giận đến ngạt thở.

Cô nghiến răng nghiến lợi nói.

“Khốn khiếp anh rốt cuộc là ai? Dám gọi điện thoại cho bạn gái tôi!”

“Tôi nói cho anh biết, Thu Hi nhà tôi đã có bạn trai rồi.”

"Xin anh về sau đừng đến quấy rầy Thu Hi nhà tôi nữa, bằng không sẽ cho anh đẹp mặt đấy."

Trong điện thoại chỉ sửng sốt một lúc.

Sau đó dùng giọng nói còn phẫn nộ hơn cả Hạ Tiểu Bạch.

“Tên nhóc! Mày là ai! Lại dám tán tỉnh bảo bối nhỏ Thu Hi nhà tao!”

Hạ Tiểu Bạch lại nhuận giọng hừ lạnh một tiếng.

“Ông đây tên là Hạ Tiểu Bạch, là bạn trai chính thức của Thu Hi.”

“Hơn nữa chúng tôi đã ở chung ngủ cùng nhau rồi.”

"Thức thời thì nhanh chóng xóa số đi, về sau không cần lại liên hệ với Thu Hi nữa, bằng không hậu quả tự gánh vác!"

Bên kia điện thoại truyền đến tiếng nghiến răng, còn nói từng câu từng chữ cực kỳ phẫn nộ.

“Mày Lại Dám Ngủ Với Thu Hi Của Tao!!!”

“Ông đây giết mày! Nghiền xương mày thành tro!!!”

Hạ Tiểu Bạch thấy đối phương còn kinh hơn cả cô.

“Ha ha! Anh đồ chó chết này, còn đòi nghiền xương tôi thành tro!”

“Tôi thấy anh đọc nhiều tiểu thuyết chiến thần quá rồi.”

“Tôi nói cho anh biết, tôi đêm nay còn muốn tiếp tục ngủ với Thu Hi.”

“Anh không biết mỗi lần Thu Hi gào khóc ở trên tay tôi là đẹp nhất sao?”

“Tôi thấy anh nhiều nhất chỉ là con chó liếm của Thu Hi.”

“Ngay cả bàn tay nhỏ bé của Thu Hi cũng chưa từng nắm, ông đây không nói nhảm với anh nữa bye bye.”

Chỉ nghe thấy một tiếng cực kỳ phẫn nộ gào thét "Ông đây muốn giết chết mày" Hạ Tiểu Bạch lập tức cúp điện thoại di động.

(*)Chú thích: bên TQ xưng hô khi nói chuyện chỉ có 你và我 giống I và You trong Tiếng Anh. Nên khi Thu Hi nói chuyện Tiểu Bạch sẽ chỉ nghe được 你 và 我.

Hạ Tiểu Bạch cực kỳ buồn bực ngồi ở trên giường.

Qua hơn nửa ngày, cuối cùng cô cũng nghe thấy giọng nói của Sở Thu Hi từ ngoài phòng khách.

Cô đi chân trần ra trước cửa, mở ra một khe cửa.

Quan sát trong bóng tối!

Hạ Tiểu Bạch phát hiện Sở Thu Hi và Diệp Trường Ca dường như trò chuyện rất vui vẻ.

Hai cô gái đều cười hì hì.

Đáng tiếc cách quá xa, cũng không biết các cô đang nói chuyện gì.

Đang lúc Hạ Tiểu Bạch chuẩn bị lặng lẽ mò qua nghe lén.

“Tiểu Bạch, anh đang làm gì vậy!”

Sở Thu Hi phát hiện Hạ Tiểu Bạch trốn sau cửa phòng lén lén lút lút, như là đang nhìn lén.

Diệp Trường Ca dùng tay ngọc nhẹ che đôi môi đỏ mọng cười cười.

“Có lẽ là ghen, chị nói chuyện phiếm với em lâu quá rồi.”

Sở Thu Hi cũng bất đắc dĩ thở dài: "Không nói chuyện nữa, hôm nào chúng ta cùng đi làm đẹp nhé."

Diệp Trường Ca hâm mộ nhìn Sở Thu Hi.

Không biết khi thân thiết với tiểu tiên nữ xinh đẹp như Hạ Tiểu Bạch có cảm giác như thế nào.

Nhất định là muốn ngừng mà không được.

Sở Thu Hi bước nhanh về phòng, phát hiện Hạ Tiểu Bạch đang ngồi đưa lưng về phía cô.

Mặc chiếc váy liền áo cô mua, dưới ánh đèn lộ ra hai bả vai trắng noãn như tuyết, xương quai xanh với đường cong duyên dáng.

Sở Thu Hi cười khanh khách đi qua ôm vòng eo thon nhỏ của tiên nữ này, vùi đầu cọ cọ trên cổ cô.

“Tiểu Bạch bất cứ lúc nào cũng mềm mại thơm ngát như vậy.”

Hạ Tiểu Bạch bị Sở Thu Hi ôm, lòng cũng càng ngày càng mềm nhũn, cô thật không biết nên làm như thế nào.

Chẳng lẽ phải nhịn xuống sự thật mình bị cắm sừng sao.

Nếu như sau này Thu Hi và người đàn ông kia không bao giờ qua lại nữa.

Chỉ cần cuộc sống còn không có trở ngại, cũng chỉ có thể lựa chọn tha thứ cho cô.

Hạ Tiểu Bạch nghĩ đến đây cắn răng đứng dậy, đôi mắt đẹp tức giận nhìn Sở Thu Hi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment