Dung nhan hoàn mỹ trong trẻo đến cực độ, cho dù là phụ nữ cũng không thể kiềm lòng được mà muốn tiến tới bắt chuyện.
"Vị tiểu thư này, xin hỏi có gì cần giúp đỡ không?"
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn đối phương, không hề có chút hoang mang nào.
"Xin lỗi, tôi có cuộc hẹn đột xuất với bạn, cho hỏi cô Thu Hi đang ở phòng nào?”
Chị gái phục vụ cũng trả lời không hề do dự.
"Cô Thu Hi đang ở lầu hai, phòng số sáu.”
Hạ Tiểu Bạch biết được vị trí chính xác thì cũng mỉm cười rồi cảm ơn chị gái phục vụ.
“Cảm ơn chị.”
Nói rồi cô cũng trực tiếp đi về phía thang máy lúc nãy.
Chị gái phục vị này đưa tay ra, vì trong tay cô ta có danh sách khách hàng, mà toàn bộ các vị khách ở phòng số sáu lầu hai đã đến đông đủ, cũng không có khách đột xuất ngoài danh sách.
Nhưng cô ta vừa đi hai bước…. đã có khách gọi nên cuối cùng cũng chỉ có thể bỏ qua.
Chắc chắn một cô gái xinh đẹp như vậy không phải là người ngang ngược gì?
Trong phòng của Sở Thu Hi, cô dẫn theo thư ký nhỏ của mình, hai người đang ngồi đối diện hai vị khách người nước ngoài để hợp tác làm ăn.
Cô thư ký nhỏ đã say đến mức không đi nôi, nằm sấp trên bàn rên rỉ.
Rất rõ ràng đã bị chuốc say từ lâu,.
Sở Thu Hi cầm lấy hợp đồng trên bàn.
Sắc mặt cô cũng có vẻ hơi say rượu, rõ ràng là uống cũng không ít.
"Ngài Benjamin, hợp tác của chúng ta đã bàn bạc thỏa đáng, chi tiết về cơ bản cũng đã hoàn thiện.”
"Chúng ta vẫn nên nhanh chóng ký hợp đồng.”
"Như thế thì công ty chúng tôi lập tức có thể tiến hành công việc đúng thời hạn.”
Benjamin: Rothschild Sở Thu Hi với nhan sắc như tranh vẽ.
Anh ta cũng không vội vàng nhận lấy hợp đồng từ đôi tay trắng như tuyết của đối phương.
Đối với anh ta mà nói, lần hợp tác này có cũng được mà không có cũng không sao, căn bản không phải là chuyện đáng nói hôm nay.
Từ nhỏ anh ta đã thích văn hóa phương đông, đặc biệt là mỹ nhân phương đông.
Mặc dù là người Do Thái, nhưng gia tộc của anh ta tin rằng mọi điều tốt đẹp đều đáng để học hỏi.
Trung Hoa từ xưa đến nay vẫn luôn là quốc gia dẫn đầu trên thế giới.
Dù là quân sự, khoa học kỹ thuật, tài nguyên hay dân số là gần như đi trước các nước phương tây.
Dù phương tây cận đại đã trải qua hai lần cách mạng công nghiệp và thời đại hàng hải, thay thế nền văn minh nước Hoa để trở thành người lãnh đạo toàn cầu.
Dưới sự cướp đoạt dã man của phương tây, Trung Hoa đã mở ra một thời đại chịu hàng trăm năm tủi nhục nhưng qua mấy chục năm phát triển, nó lại lần nữa quật khởi.
Không đúng... Phải nói là cuộc phục hưng vĩ đại.
Chính là những trải nghiệm thăng trầm.
Điều này làm cho Benjamin si mê với đất nước này từ nhỏ.
Tất cả những điều này đều bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ tình cờ với một nữ gia sư người Trung Quốc trẻ đẹp.
Lúc đó anh ta vẫn chưa đến mười tuổi.
Nhờ vị nữ gia sư xinh đẹp đó, Benjamin đã học được rất nhiều điều liên quan tới văn hóa lịch sử Trung Hoa.
Cũng vì vậy nên mới thích phụ nữ Trung Hoa.
Đương nhiên là với địa vị của anh ta thì quen biết với phụ nữ Trung Quốc rất dễ dàng, sau khi thành niên, anh ta đã tiếp xúc với rất nhiều du học sinh người Hoa.
Đáng tiếc là sau khi tiếp xúc, những cô gái này đều khiến anh ta vô cùng thất vọng.
Phần lớn các cô ấy đều tôn thờ văn hóa ngoại quốc, còn về văn hóa của đất nước mình thì một chữ cũng không biết.
Anh ta gặp được Sở Thu Hi thật ra cũng rất tình cờ, anh ta được một người qua đường giới thiệu Sở Thu Hi trong một bữa tiệc của người nổi tiếng.
Sau khi trò chuyện, Benjamin phát hiện cô gái Trung Hoa xinh đẹp này không chỉ có dung mạo xinh đẹp, vô cùng phù hợp khẩu vị của anh ta, ăn nói cực kỳ điềm đạm lễ phép mà còn rất thông minh.
Đây là một mỹ nữ Trung Hoa vô cùng ưu tú.
Benjamin đưa mắt nhìn Sở Thu Hi, chậm rãi lên tiếng.
"Cô Thu Hi, chuyện làm ăn có thể từ từ tính, tôi càng hy vọng chúng ta có thể uống chút rượu và tâm sự như những người bạn.”
"Hình như tôi đã từng nói tôi rất thích văn hóa Trung Hoa của các cô, cô có thể kể cho tôi nghe một chút về lịch sự thú vị của nước mình được không?”
"Hoặc nói vài chuyện về cô thì càng tốt.”
"Sau đó nhấm nháp rượu ngon Trung Hoa.”
Nói rồi anh ta kể tên vài loại rượu: “Có rượu gạo rượu hoa quế, rượu mận, đương nhiên còn có rượu Mao Đài nổi tiếng nhất nước Hoa.”
Sở Thu Hi nhìn dáng vẻ của đối phương, cau mày.
Mỗi lần đến thời điểm mấu chốt ký hợp đồng thì tên này đều đổi chủ đề.
Nếu như không phải đối phương có địa vị lớn , nếu không phải việc hợp tác này có tác dụng vô cùng lớn với sự phát triển của công ty thì cô chẳng muốn nói chuyện nửa câu với anh ta.
------
Dịch: MBMH Translate