Anh ta cũng chỉ có thể cầm ly rượu hoa quế trong tay uống một hơi cạn sạch.
“Rượu ngon có giai nhân làm bạn, nhân sinh quả thực tuyệt vời!”
“Ly này là tôi kính hai vị mỹ nữ.”
Sau đó lại rót đầy một ly, uống một hơi cạn sạch lần nữa.
"Ly thứ hai, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."
Benjamin có vẻ hơi không hài lòng... rót thêm một ly nữa.
“Ly này là tôi xin lỗi Hạ tiểu thư, vừa rồi tôi thất lễ rồi.”
“Cũng không biết Hạ tiểu thư không biết uống rượu.”
“Thật sự rất xin lỗi!”
Uống xong anh ta lại nhịn không được nỉ non một câu.
“Lan Lăng mỹ tửu uất kim hương, ngọc oánh thịnh lai hổ phách quang().”
(
) Rượu ngon Lan Lăng ngọt ngào say đắm, tỏa ra mùi thơm của hoa tulip, chiếc bát ngọc chứa đầy trong suốt như hổ phách.
“Đãn sứ chủ nhân năng tuý, khách bất tri hà xứ thị tha hương().”
(
) Nhưng lại khiến chủ nhà say khướt và khách không biết mình từ đâu đến.
Hạ Tiểu Bạch không khỏi đỡ trán một cái, thanh tỉnh vài phần.
Cô phát hiện người này thuận miệng là có thể nói ra vài câu thơ cổ của Trung Quốc.
Chẳng lẽ Benjamin thích văn hóa Hoa Hạ?
Cô khẽ mở môi hỏi: "Benjamin đại ca!”
“Tôi thấy anh rất thích thơ cổ của Hoa Hạ chúng tôi.”
Sở Thu Hi cũng lặng lẽ nói bên tai Hạ Tiểu Bạch.
“Người này là một người mê Hoa Hạ, đây cũng là nguyên nhân duy nhất khiến em có cảm thấy có thiện cảm với anh ta.”
Hạ Tiểu Bạch rất nhanh đã nghĩ đến việc thuận theo sở thích.
Cho dù là vì sự hợp tác giữa anh ta và công ty Thu Hi.
Cho đến sau này có thể có cơ hội hợp tác với Hạ gia.
Hạ Tiểu Bạch đều quyết định làm tốt quan hệ với anh ta.
Dù sao người này xuất thân cũng không đơn giản.
Benjamin quả thật thích văn hóa Hoa Hạ.
"Tôi thích văn hóa Trung Quốc.”
“Không biết Hạ tiểu thư hiểu như thế nào với văn hóa của quốc gia mình?”
Tiểu Bạch gật đầu: "Rất có nghiên cứu."
Sở Thu Hi có chút mắt to trừng mắt nhỏ nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Rất có nghiên cứu?
Nếu như cô nói rất có nghiên cứu về cô nàng trong video ngắn của trò chơi, Sở Thu Hi còn tin vài phần.
Nhưng nếu nói rất có nghiên cứu với lịch sử, cô tỏ vẻ mình sẽ bảo trì thái độ hoài nghi.
Cùng vì ở chung cùng tiểu tiên nữ này lâu như vậy, chỉ thấy cô không có việc gì sẽ chơi game xem video ngắn.
Cười khúc khích với chị gái xinh đẹp bên trong.
Còn chưa thấy qua cô đàm luận lịch sử Hoa Hạ gì cả.
Nhưng kĩ năng đánh đàn tranh của Tiểu Bạch rất tốt, Sở Thu Hi quả thật biết.
Cô lại lặng lẽ nói bên tai Hạ Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch...... Đừng giả bộ quá mức!”
“Người này mặc dù là người nước ngoài, nhưng kiến giải về phương diện văn hóa lịch sử Hoa Hạ không kém chút nào.”
"Tốt hơn hầu hết người Trung Quốc"
Hạ Tiểu Bạch tỏ vẻ không thành vấn đề: "Tiểu Bạch nhà em thông minh lanh lợi, không thành vấn đề.”
Benjamin thấy Hạ Tiểu Bạch rất có nghiên cứu về lịch sử Hoa Hạ, cũng càng thêm hứng thú.
“A, như vậy chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện thảo luận một phen, thế nào?”
“Đúng rồi, Hạ tiểu thư, nếu như cô không thích uống rượu.”
"Uống chút coca được không?"
Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng lắc đầu: "Không được, tôi không thích uống những đồ uống có ga.”
"Tôi uống nước chanh là được rồi."
Trong lòng Benjamin càng thêm vui sướng gật gật đầu.
Thói quen ăn uống của Hạ tiểu thư thật sự rất tốt.
Khó trách dáng người cô đẹp như vậy, còn có hàm răng trắng noãn, phụ trợ cho cánh môi mềm mại ướt át như hoa anh đào.
Sở Thu Hi???
Một tên cuồng Coca nói rằng cô ấy không thích đồ uống có ga…
Mỗi lần hai người ở bên nhau, khi Hạ Tiểu Bạch muốn uống coca, vẫn là tự cô khuyên cô ấy không nên uống.
Uống đồ uống mình làm cho cô ấy không tốt hơn sao......
Leo ở một bên muốn tiếp lời.
Nhưng nghe Hạ Tiểu Bạch và Benjamin nói chuyện cái gì mà Viêm Hoàng, Xi Vưu, Thương Trụ, Chu Thiên Tử...
Mấy chuyện lịch sử này hai người họ nói vừa nhiều vừa nhanh hắn căn bản nghe không hiểu.
Đối với lịch sử nước Pháp của mình hiểu biết của hắn cũng giới hạn ví dụ như Thánh Nữ Trinh Đức.
Louis XVI người đã đích thân trải nghiệm việc tối ưu hóa máy chém.
Bữa ăn vẫn tiếp tục...
Vẻ mặt Leo và Sở Thu Hi đều mơ hồ ngồi ở một bên không đáp lời.
Sở Thu Hi chỉ cảm thấy có chút nguy cơ, xem ra Tiểu Bạch còn thông minh lanh lợi hơn so với cô tưởng tượng.
Kế hoạch nuôi dưỡng tiên nữ không biết gì của mình chẳng phải sắp ngâm nước nóng rồi sao!
Cho đến mười hai giờ tối.
Hạ Tiểu Bạch và Benjamin tán gẫu từ Tam Hoàng Ngũ Đế đến Nguyên Minh Thanh, vẫn còn muốn tán gẫu tiếp.
Sở Thu Hi lắc lắc cổ tay Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, hai người nói chuyện đủ chưa?”
“Thời gian không còn sớm, đừng quên chúng ta trở về còn có việc khác.”
Leo đã trực tiếp nằm úp sấp trên mặt bàn thiếu chút nữa thì chán chết.
Tinh thần Hạ Tiểu Bạch và Benjamin vẫn phấn chấn, hai người đều mê lịch sử.
Không ai trong số họ biết rằng họ đã nói chuyện hàng giờ.
Cho đến khi Sở Thu Hi lắc lắc cánh tay cô, Hạ Tiểu Bạch nhìn di động mới phát hiện đã muộn như vậy.
Hạ Tiểu Bạch cũng không khỏi dùng tay ngọc che đôi môi đỏ mọng, ngáp nhẹ một cái.
Khuôn mặt ngọt ngào khuynh thành có chút buồn ngủ nhìn về phía Benjamin nói.
“Benjamin đại ca, thời gian đã không còn sớm.”
“Hôm nay chúng ta nói đến đây thôi!”
Benjamin cho dù vạn phần không nỡ, muốn mở miệng giữ lại.
Nhưng nghĩ đến đối phương nhất định là một cô gái ngoan ngoãn có cuộc sống cực kỳ có quy luật.
Không quen thức khuya.
------
Dịch: MBMH Translate