Quả nhiên….. không ngoài dự đoán của cô, đôi mắt xinh đẹp của Triệu Phỉ Phỉ chỉ nhìn lướt qua anh ta một cái rồi cau mày.
Cũng không để ý tới tên doanh nhân thành đạt đầu tóc bóng loáng này mà tiếp tục làm việc của mình.
Người đàn ông này lập tức có chút lúng túng đứng ở nơi đó hồi lâu, sau đó tiếp tục mặt dạn mày dày nói.
"Phỉ Phỉ, có phải công việc quá bận rộn không."
"Gây đây cũng không thấy em trả lời Wechat của anh, dì đã nói bảo chúng ta giao lưu nhiều hơn.”
Dường như gương mặt xinh đẹp của Triệu Phỉ Phỉ không kiên nhẫn được nữa, đôi mắt xinh đẹp nhìn anh ta.
"Đúng là rất khéo? Sao tôi lại phát hiện anh vẫn luôn theo dõi tôi từ học viện thế.”
"Hơn nữa, tôi đã nói rồi, tôi không có hứng thú với anh, nếu không còn gì nữa thì mong anh đừng đứng trước mặt tôi.”
Mặc dù thái độ của Triệu Phỉ Phỉ rất không ra gì nhưng người đàn ông đầu tóc bóng loáng này cũng không hề tức giận.
Anh ta vẫn nhìn ngắm Triệu Phỉ Phỉ gợi cảm động lòng người một cách thâm tình.
Nữ thần xinh đẹp gợi cảm như vậy, dù có bị chửi anh ta cũng tình nguyện.
Nếu như dễ dàng theo đuổi như vậy thì đối phương đã sớm lập gia đình.
Anh ta tin tưởng chỉ cần mình kiên trì bền bỉ, nhất định có thể ôm mỹ nhân về.
"Phỉ Phỉ, tuổi tác của chúng ta cũng không còn trẻ, đây là lúc tìm một nửa còn lại, nếu như chúng ta ở bên nhau, anh sẽ yêu thương em thật nhiều.”
Triệu Phỉ Phỉ gần như không chịu nổi tên Thẩm Đắc Kiện này nữa.
Thậm chí cô không hề có chút cảm tình nào với anh ta, lần nào gặp nhau cũng không cho anh ta sắc mặt tốt, thế mà tên này vẫn luôn dính lấy mình, đúng là không dứt được mà.
Cao da chó cũng không khó chơi như anh ta.
Triệu Phỉ Phỉ quyết định không cho anh ta sắc mặt tốt, cô vỗ lên bàn rồi đứng bật dậy.
“Thẩm Đắc Kiện, tôi đã nói sẽ không thích anh rồi, anh dẹp cái suy nghĩ đó đi.”
Hành động của Triệu Phỉ Phỉ lập tức thu hút sự chú ý của không ít người xung quanh.
Thẩm Đắc Kiện muốn đưa tay nắm lấy cánh tay trắng như tuyết của Triệu Phỉ Phỉ nhưng đã bị cô trực tiếp tránh đi.
Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ lắc đầu, lại là một sự kiện theo đuổi nữ thần máu chó.
Theo tình tiết bình thường thì làm như thế này có la liếm cỡ nào đến cuối cùng cũng không được gì cả.
Cô nhẹ nhàng đưa tay lên nhìn đồng hồ trên cổ tay, đã năm rưỡi chiều.
Cô cũng không còn bao nhiêu kiên nhẫn, phải mau chóng chuyển lại lời nhắn của chị Trường Ca rồi trở về ân ái với Thu Hi mới được.
Hạ Tiểu Bạch trực tiếp đi về phía Triệu Phỉ Phỉ: “Cô Phỉ Phỉ có rảnh không ạ?”
Triệu Phỉ Phỉ đưa ánh mắt nhìn người mặc váy trắng đứng sau lưng Thẩm Đắc Kiện.
Sự tức giận của cô cũng bị quét sạch trong nháy mắt khi nhìn thấy tiểu tiên nữ đột nhiên xuất hiện.
Bởi vì người tới thực sự quá đẹp, đây chính là tiểu tiên nữ mà cô vẫn luôn tha thiết ước mơ.
Dáng người kia uyển chuyển thướt tha, làn da trắng như tuyết, nhan sắc tinh xảo, hàng mi cong như lá liễu, máu tóc dài đen như thác nước, một bộ váy trắng làm tôn lên sự mộc mạc thuần khiết của cô.
"Hiểu Bạch, sao em lại ở chỗ này? Chẳng lẽ em cố ý tới tìm cô?"
Triệu Phỉ Phỉ nhìn ánh mắt của Hạ Tiểu Bạch, cũng nhìn ra dường như đối phương tìm mình có việc.
Đối với vị hoa khôi tiên nữ của học viện này, Triệu Phỉ Phỉ đã sớm động lòng từ lâu.
Thậm chí có nhiều lần cô không kiềm được muốn hẹn đối phương ra xâm nhập giao lưu một phen.
Nhưng cô cũng nghĩ có lẽ hai người không quá thân nhau nên sợ chuyện quá mức đường đột như vậy sẽ hù dọa đối phương, đợi sau khi quen thuộc một chút mới nên xuống tay.
Hạ Tiểu Bạch cũng không giấu diếm, khẽ vuốt cằm.
"Đúng là em có việc muốn tìm cô Phỉ Phỉ nói chuyện nên mới cố ý đuổi tới.”
Nhận được sự xác nhận của Hạ Hiểu Bạch, Triệu Phỉ Phỉ như nở hoa trong lòng.
Chẳng lẽ chưa gì sức hấp dẫn của mình đã thu hút cô gái tiên nữ nhất trường tới?
Triệu Phỉ Phỉ đưa mắt lên nhìn Thẩm Đắc Kiện, tên này ở đây chỉ là kỳ đà cản mũi, ảnh hưởng cô cua tiểu tiên nữ.
Môi đỏ gợi cảm nói một cách lạnh nhạt.
"Ngại quá, tôi có hẹn rồi.”
“Tốt nhất là anh lập tức, nhanh chóng, biến khỏi mắt tôi ngay, không thì tôi nhất định sẽ cho anh biết tay.”
Thẩm Đắc Kiện nhìn biểu cảm lạnh lẽo giận dữ của Triệu Phỉ Phỉ, trong lòng vẫn say mê không thôi.
Quả nhiên là phụ nữ xinh đẹp, dù tức giận vẫn xinh như thế.
Bây giờ anh ta có hơi oán hận người sau lưng, cũng dám tới quấy rầy mình hẹn nữ thần!
Nhất định phải giáo huấn nữ sinh này cho ra trò mới được, người lớn đang yêu đương, con nít không được tới làm phiền.
Thẩm Đắc Kiện quay lại hơi tức giận với cô gái tới làm phiền anh ta tán tỉnh Triệu Phi Phi.
Anh ta chính là lên kế hoạch hẹn Triệu Phi Phi đến khách sạn năm sao hẹn hò.
Sự bất mãn trong miệng đã ứ lại trong cổ họng.
Nhưng khoảnh khắc khi anh ta quay đầu chó lại, anh ta sợ ngây người. ==(●???●
Đập vào mắt anh ta là một mỹ nữ da trắng như tuyết đến mức không tỳ vết.
------
Dịch: MBMH Translate