Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 561 - Chương 561: Nhưng Tình Yêu Không Thể Cố Ép

Chương 561: Nhưng Tình Yêu Không Thể Cố Ép Chương 561: Nhưng Tình Yêu Không Thể Cố Ép

Toàn thân mặc chiếc áo đầm trắng tinh, bờ vai hơi lộ ra, xương quai xanh quyến rũ, dáng người hoàn mỹ duyên dáng, một đôi chân dài gợi cảm lộ ra dưới đầm.

Dựa theo tính toán trực quan của anh ta, tỷ lệ đôi chân dài đó chắc chắn là bậc hoàng kim.

Không chỉ thon dài thẳng tắp, mà còn gần như không nhìn ra một chút thịt dư nào, trắng nõn mềm mại như tuyết, dường như chỉ cần thổi nhẹ thôi là rách.

Đừng nói đôi chân quyến rũ, đôi chân dài trắng nõn này anh ta chơi cả đời đều bằng lòng.

Mỹ nữ này thậm chí còn xinh đẹp hơn nữ thần Triệu Phi Phi rất nhiều.

Hạ Tiểu Bạch đối với chàng trai láu lỉnh đang nhìn mình mình với một dáng vẻ trư ca.

Trư ca(猪哥): ý chỉ mê gái giống như Trư Bát Giới.

Cô đã thành thói quen từ lâu.

Dù sao chàng trai nào lần đầu tiên thấy cô đều như vậy, thậm chí cô gái cũng hiếm có sức đề kháng.

Mặc dù Hạ Tiểu Bạch rất khinh thường dáng vẻ chảy nước miếng của anh ta.

Nhưng bề ngoài vẫn ngọt ngào đáng yêu, vẻ đẹp không gì sánh bằng.

Cô chớp chớp đôi mắt đẹp, đôi môi anh đào bóng loáng vẽ nên nụ cười độ cong mê người.

“Chú này, xin lỗi, tôi muốn hẹn chị Phi Phi, làm phiền chú nhường một chút.”

Thẩm Đắc Kiện giơ tay lên lau mép.

Theo bản năng nhường đường cho cô gái xinh đẹp khuynh thành này.

“Cái đó…” Anh ta nhất thời không biết mở miệng thế nào, mặc dù anh ta muốn hẹn Triệu Phi Phi.

Nhưng cô gái này yêu cầu thì anh ta không cách nào từ chối.

Giọng nói trong trẻo mỹ miều của đối phương dường như mang theo một ma lực dụ dỗ lòng người.

“Nhưng…, chúng ta có thể cùng nhau hẹn Phi Phi…”

“Đúng rồi, Phi Phi đây là quà anh đã chuẩn bị cho em từ trước.”

Nói xong anh ta đưa hộp quà được gói rất đẹp mắt cho Triệu Phi Phi.

Triệu Phi Phi nhìn nàng tiên nhỏ váy trắng gần ngay trước mặt, ngửi mùi thơm cơ thể mỹ nữ tỏa ra từ làn da trắng như tuyết của cô.

Khiến người ta không khỏi nghĩ đến sự vật tốt đẹp, đó lành cảnh sắc lá rụng quyến rũ vào mùa thu.

Do đó cô ta đã một tia tha thứ sau cùng đối với Thẩm Đắc Kiện đến mức tột cùng.

Chỉ muốn lập tức giao lưu sâu sắc với nàng tiên nhỏ.

Cũng không có ý định nói nhảm với Thẩm Đắc Kiện nữa.

Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp tràn đầy trong trẻo lạnh lùng, thậm chí mang theo chút tức giận.

Triệu Phi Phi duỗi bàn tay nhỏ bé trắng nõn ra trực tiếp giật lấy hộp quà được gói tinh xảo của Thẩm Đắc Kiện đưa tới.

Nhìn cũng không nhìn liền hung hăng vứt xuống đất trực tiếp rớt ra.

Bên trong là một chiếc đồng hồ đeo tay rất tinh xảo đẹp mắt.

Có vẻ hẳn là chiếc đồng hồ nữ Patek Philippe.

Thoạt nhìn giá trị không rẻ.

“Thẩm Đắc Kiện, tôi nói một câu cuối cùng với anh.”

“Chúng ta không thể nào bên nhau.”

“Một chút cơ hội cũng không có, lần đầu tiên gặp mặt tôi đã nói rõ rồi.”

“Nếu anh còn tiếp tục quấn lấy tôi, tôi sẽ kiện anh tội quấy rối.”

Thẩm Đắc Kiện chỉ ngơ ngác như thế nhìn Triệu Phi Phi, người hoàn toàn không choanh ta một chút thay đổi khác.

Quần chúng ăn dưa xung quanh truyền tới tiếng thảo luận ríu rít.

Có đồng tình, có cười trên đau khổ của người khác, cũng có đơn thuần là xem náo nhiệt.

Trong tiếng nghị luận chỉ chỉ trỏ trỏ ở đây khiến anh ta tức giận không

Thậm chí hỏi tủi thân đến mức muốn trào nước mắt, siết chặt hai nắm tay.

Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ Thẩm Đắc Kiện.

Mặc dù cô không đánh giá cao khả năng theo đuổi Triệu Phi Phi của tên này.

Nhưng vẫn có chút đồng tình với cái tên này.

Suy cho cùng thì liếm chó cũng không đắc tội ai, phải bị làm nhục nơi công cộng như thế này.

Dù là từ chối cũng phải trà một chút, cho đối phương một lối thoát.

Hạ Tiểu Bạch lo lắng nhất lúc này chính là Thẩm Đắc Kiện tức giận đan xen,

Sẽ làm ra chuyện kích động gì đó tổn thương người vô tội.

Vì cô nhìn ra được tên này đã tức giận đến tột cùng, nắm đấm cũng nắm ra gân xanh.

Triệu Phi Phi thấy dáng vẻ này của Thẩm Đắc Kiện cũng lui về sau một bước có chút sợ hãi.

Cũng biết dường như mình đã quá không cho Thẩm Đắc Kiện mặt mũi.

Hạ Tiểu Bạch bước tới bệnh cạnh, hơi ngồi xổm xuống nhặt đồng hồ tinh xảo có giá trị không rẻ naỳ lên.

Bàn tay ngọc nhẹ nhàng phủi bụi bám bên trên.

Chung quy đồng hò là vô tội.

Vẻ mặt cô thanh nhã tuyệt đẹp, nhìn Thẩm Đắc Kiện nở nụ cười dịu dàng dễ chịu.

Đưa chiếc đồng tinh xảo trong bàn tay ngọc tới trước mặt Thẩm Đắc Kiện.

“Chú này, đồng hồ tôi giúp chút nhặt lên.”

“Tôi không biết quan hệ giữa chú và chị Phỉ Phỉ như thế nào.”

“Nhưng tình yêu không thể cố ép.”

“Chú là người tốt, nên học buông tay.”

“Sau này nhất định sẽ tìm được một cô gái tình đầu ý hợp với chú.”

Đang khi nói chuyện.

Hạ Tiểu Bạch còn nghiêng đầu thản nhiên mỉm cười với anh ta khiến mái tóc đen đổ xuống như thác nước.

Thật sự cho là liếc mắt mỉm cười trăm vẻ thiên nhiên.

Chính là nụ cười này.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment