Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 566 - Chương 566: Chỉ Cần Cuộc Sống Trôi Qua

Chương 566: Chỉ Cần Cuộc Sống Trôi Qua Chương 566: Chỉ Cần Cuộc Sống Trôi Qua

Diệp Trường Ca còn đang lo lắng, vùi đầu vào bầu sữa của Sở Thu Hi tìm kiếm an ủi.

Sở Thu Hi cũng chỉ có thể nghe bà chủ nhà này phàn nàn, bàn tay ngọc liên tục sờ vào đỉnh tóc cô ta.

Ngay cả tâm trạng xem phim cũng không có.

Cô ta còn chưa lo lắng thì chị Trường Ca đã lo lắng rồi.

Sở Thu Hi cũng lo lắng Tiểu Bạch của mình sẽ bị cô Phi Phi tán tỉnh đi.

Suy cho cùng một người là nữ lăng nhăng, một người là nữ sắc nhỏ.

Hai bên ở chung với nhau cô ta thật sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó khiến cô ta xanh xanh.

Đúng lúc này cửa căn hộ có người mở ra.

Không cần nhìn cũng biết là Hạ Tiểu Bạch.

Trong trái tim Diệp Trường Ca đều căng thẳng đến mức tột cùng.

Cũng không biết cô có mời Triệu Phi Phi ra ngoài hẹn gặp tối nay cho mình không.

Diệp Trường Ca bước đôi chân đẹp thon dài đi tới cửa, định hỏi Hạ Tiểu Bạch kết quả.

“Tiểu Bạch, em đã về rồi, kết quả thế nào.”

“Phi Phi, cô ấy có đồng ý bằng lòng hẹn hò với chị không?”

Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ lo lắng hề hề của Diệp Trường Ca.

Cũng chỉ có thể nhanh chóng né sang một bên.

将她身后带回来的美人展现在赵菲菲眼前.

Để người đẹp phía sau cô dẫn về lộ ra trước mắt Triệu Phi Phi.

Triệu Phi Phi từ sau lưng Hạ Tiểu Bạch nhảy ra.

Cười khanh khách vẫy vẫy bàn tay ngọc với Diệp Trường Ca.

“Lâu rồi không gặp, Tường Ca, nghe nói cô muốn hẹn tôi đúng không?”

“Phi… Phi Phi…”

Diệp Trường Ca cũng không ngờ Hạ Tiểu Bạch trực tiếp dẫn Triệu Phi Phi về căn hộ.

Nhớ tới lời nói vừa rồi.

Mặc dù bình thường cô rất vô tư cũng hơi ngại ngùng.

Khuôn mặt đẹp của Diệp Trường Ca xấu hổ đỏ bừng, có chút lo lắng nói.

“Phi Phi, sao cô lại ở đây vậy?”

So với Diệp Trường Ca thì Triệu Phi Phi không dè dặt thế này mà chỉ khẽ mỉm cười nói.

“Không có gì, tôi nghe Tiểu Bạch nói cô là bà chủ nhà của em ấy.”

“Với lại căn hộ cách trường đại học rất gần, tôi đang nghĩ có nên chuyển vào hay không.”

“Huống chi ở đây có nhiều người đẹp cũng náo nhiệt, còn hơn sống một mình, nhạt nhẽo ảm đãm.”

Diệp Trường Ca cũng không ngờ Triệu Phi Phi sẽ suy nghĩ chuyển vào căn hộ của mình.

Vậy thì sau này chẳng phải họ sẽ có thể gặp nhau mỗi ngày sao.

Lâu ngày sinh tình cũng không phải là không thể nào.

Triệu Phi Phi chớp lông mi dài, mày liễu cong cong mỉm cười nói.

“Tôi chuyển vào không để tâm chứ?”

Diệp Trường Ca vội vàng cười nói: Nếu Phi Phi muốn chuyển vào, đương nhiên có thể.

“Giá thuê dễ thương lượng, tặng luôn cũng được.”

“Đương nhiên dùng người khác để bù đắp cũng không phải là không thể được…”

Đôi mắt đẹp của cô ta rơi lên cơ thể vẫn rất xinh đẹp của Diệp Trường Ca trước mắt.

Đặc biệt là dáng người yểu điệu của đối phương, còn có bờ mông và vòng eo hoàn mỹ, đôi chân dài mang giày cao gót cũng vô cùng quyến rũ.

Diệp Trường Ca cũng không nhịn được chảy nước miếng.

Triệu Phi Phi chỉ khẽ giơ bàn tay ngọc lên vẫy vẫy.

“Tôi vẫn đủ khả năng chi trả, miễn là giá thuê nhà bằng với mức của mọi người là được.’

“Tôi muốn hỏi một chút, khi nào thì tôi có thì chuyển vào.”

Diệp Trường Ca có chút vội vã nói.

“Bây giờ luôn cũng được, đúng lúc còn có một phòng sách trống.”

“Để tôi bảo con bé Dung Dung đó dời đến phòng sách, cô dùng phòng em ấy đi.”

Xa xa ở câu lạc bộ đêm nào đó Thang Dung Dung đang uống rượu ôm tiểu phú bà, mũi nhỏ tinh xảo đột nhiên hắt hơi.

“A Liệt, sao cảm thấy có người nào đó làm chuyện xấu sau lưng chị vậy.”

Khuôn mặt xinh đẹp của tiểu phú bà đỏ bừng, jk trên người thực sự quá ngắn.

Cái lạnh khiến cô có chút không thích ứng.

Nhưng chị Dung Dung chỉ thích cô ta mặc quần áo ít vải như này.

“Cái đó, chị Dung Dùng, bây giờ chúng ta về nhà có được không?”

“Phòng tắm trong biệt thự của em rất lớn, rượu trong nhà tốt hơn nhiều so với ở đây.”

Trong căn hộ.

Hạ Tiểu Bạch không nói nên lời nhìn Diệp Trường Ca mang hết quần áo của Thang Dung Dung chuyển ra ngoài.

Đây cũng quá trọng sắc khinh bạn đi.

“Chị Trường Ca, chẳng lẽ chị không cần sự đồng ý của Dung Dung.”

Diệp Trường Ca trực tiếp ném vali của Thang Dung Dung xuống đất, đồ trang điểm cũng chất sang một bên.

“Bỏ đi, con bé này một tháng về nhà không được mấy lần, ngày nào cũng ở bên ngoài dụ dỗ tiểu phú bà.”

“Huống chi, tiền thuê phòng của con bé này cũng rẻ nhất, vẫn luôn là giá hữu nghị.”

“Nếu muốn ở nơi tốt cũng không phải là không thể, phải thêm tiền.”

“Chị lập tức phá bỏ bức tường của phòng sách và phòng chứa đồ lặt vặt hợp lại làm một.”

Hạ Tiểu Bạch còn có thể nói gì…

Triệu Phi Phi cũng đan hai tay vào nhau vui vẻ: “Thế thì mấy người đẹp này, tối nay tôi sẽ chuyển vào đây.”

“Nhưng nghĩ mà xem, tôi không mang theo quần áo hay đồ dùng đánh răng rửa mặt nào cả.”

Diệp Trường Ca nắm bàn tay ngọc của Triệu Phi Phi.

“Cứ mặc quần áo của tôi là được rồi, dáng người và chiều cao của chúng ta cũng gần giống nhau.”

“Đồ dùng đánh răng rửa mặt, tôi vẫn còn đồ mới chưa mở.”

Sở Thu Hi nhìn vẻ mặt vui vẻ của hai cô gái, bàn tay ngọc nhanh chóng đánh Hạ Tiểu Bạch rồi đi vào phòng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment