Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 585 - Chương 585: Cảm Giác Vẫn Thích Như Ngày Nào

Chương 585: Cảm Giác Vẫn Thích Như Ngày Nào Chương 585: Cảm Giác Vẫn Thích Như Ngày Nào

Hai người Khương Tĩnh Vân và Hoàng Liễu Liễu đối mặt nhau.

Chỉ là cười khẽ một tiếng, chứ cũng không có quá nhiều lời giải thích.

“Nếu muốn biết thì con cứ đi hỏi Tiểu Bạch là biết thôi.” Khương Tĩnh Vân chỉ cười nhạt.

Sở Tiêu Tiêu lại càng bối rối thêm.

Không phải thì không phải, phải thì phải, còn phải để mình đi hỏi làm gì.

Chợt cậu ta nghĩ tới chuyện gì đó?

Ngay từ đầu cậu ta đã bỏ qua điều này.

Không lẽ là Tiểu Bạch chỉ đang tự lừa dối mình, còn thật ra thì vẫn là nữ (???д

Hình ảnh thay đổi.

Hôm nay là cuối tuần.

Mùa thu dù hơi vàng vọt và khô héo, nhưng nó vẫn là khúc dạo đầu cho sự bắt đầu của một mùa khác.

Tạm biệt cái nóng oi bức của mùa hè và khắp các cánh vàng như thế giới cổ tích, trong sự mát lạnh nhè nhẹ của mùa thu ẩn chứa vẻ đẹp của trái chín và cả nỗi dịu dàng đa tình của mùa thu.

Một thời gian gần đây.

Hạ Tiểu Bạch đang điên cuồng học tập, học tập, không phải phải học tập thì vẫn là học tập.

Để hoàn thành tất cả chương trình và luận văn trong thời gian ngắn nhất.

Có thể nói là để lấy được bằng tốt nghiệp thì phải tốn rất nhiều công sức.

Cũng may mắn thay là cô có hệ thống.

Cơ bản rất nhiều nội dung cô nhìn rồi là không thể quên được, nhìn một lần là nhớ.

Bên cạnh đó.

Sở Thu Hi đã hoàn thành kế hoạch hợp tác giữa công ty và gia tộc Rothschild.

Cô có hơi mệt mỏi duỗi người một cái, lúc này thân hình yểu điệu của cô đã hoàn toàn phô bày ra.

Đường cong hoàn mỹ dưới ánh mắt mặt trời lại càng quyến rũ hơn.

Cô phát hiện Hạ Tiểu Bạch vẫn đang làm bài tập.

"Tiểu Bạch, có muốn về công ty với em không?

Bàn tay ngọc ngà của Hạ Tiểu Bạch khẽ che môi đỏ ngáp một cái.

Rồi nhìn cái đồng hồ tinh xảo trên cổ tay trắng ngần.

Bây giờ đã là 12 giờ trưa.

Gió thu ngoài cửa sổ nhè nhẹ thổi vào, khiến cô cảm thấy thoải mái.

Cô nghiêng đầu nhìn về phía Sở Thu Hi.

Đây là lần đầu tiên Thu Hi mời cô đến công ty của cô ấy.

Sở Thu Hi mỉm cười khanh khách, khoe bản hợp đồng trong tay mình.

"Về công ty với em đi.”

"Mấy ông cụ kị kia nói em thiếu kinh nghiệm quá nên không thể nào gánh nổi sự nghiệp của công ty."

"Còn cười nhạo em là hợp tác với gia tộc Rothschild chẳng có gì hay ho."

"Với thủ đoạn trà xanh của Tiểu Bạch, em đã ký được hợp đồng và gần đây vẫn đang hoàn thiện kế hoạch hợp tác."

"Ngay lần hợp tác vừa rồi nên tất cả các chi tiết đã được hoàn thành."

"Đã đến lúc về công ty cho mấy cố cụ lão ấu kia biết mặt."

"Để cho hiểu được thế nào tre già măng mọc?"

Hạ Tiểu Bạch cũng dọn dẹp notebook xong, ánh nắng giữa trưa chiếu vào phòng, cánh tay mềm mại như ngó sen của cô uể oải vươn một cái.

Dưới ánh nắng mặt trời chói chang, da thịt trắng như tuyết của cô như ẩn như hiện xứng với vẻ đẹp thoát tục của cô.

Trông cả người muốn có bao trong sáng là có bấy nhiêu, muốn có bao nhiêu vẻ thoát tục là có bấy nhiêu.

“Mấy ngày nay cứ chăm chỉ học hành, lưng anh muốn gãy làm đôi rồi."

"Bã xã Thu Hi bảo anh đi chung thì đương nhiên là cung kính không bằng tuân lệnh rồi."

Sở Thu Hi cũng không nhịn được mà bước tới trước tàn phá đôi tay ngọc như con thỏ, đang lúc ẩn lúc hiện của cô.

“Ai, cảm giác vẫn thích như ngày nào.”

Gương mặt thanh tú tao nhã của Hạ Tiểu Bạch xấu hổ đỏ bừng, cũng chống trả lại cô.

Quần áo Sở Thu Hi cũng hấp dẫn không kém, chiếc áo thun mỏng gần như vừa khít với thân hình mềm mại của cô.

Khiến cho đường cong cơ thể kiêu hãnh được phác họa sống động, dưới chiếc váy denim là đôi chân dài trắng như tuyết.

"Thu Hi cũng là hạng nhất, nào, tới anh xem nào."

Hai người đẹp cứ như vậy mà đùa giỡn trong phòng, mái tóc đẹp rối bù xù, gương mặt đỏ bừng vì mệt ngồi ở mép giường.

Những trận đùa giỡn như vậy đã trở thành một phần thói quen hàng ngày của họ.

Sở Thu Hi đưa đầu ngón tay gạt đi mấy sợi tóc dính ở khóe miệng, dung nhan tuyệt mỹ đỏ bừng, đôi mắt xinh đẹp ngấn nước.

"Được rồi, ra ngoài thôi, đợi tối nay về đi em sẽ dợt tiên nữ giáng trần anh một hồi ra trò."

Vừa nói, Sở Thu Hi còn vươn ra ngón tay thon dài của mình.

Hạ Tiểu Bạch cũng không chịu thua kém lè cái lưỡi nhỏ thơm ngọt ra nói: "Tới thì tới, ai sợ ai chứ."

Sở Thu Hi thay một bộ vây chuyên dụng để đi làm, mái tóc dài xõa xuống đôi vai ngọc.

Cả người mặc bộ vest công sở màu đen, trên là áo sơ mi trắng, dưới là váy đen để lộ ra đôi chân thon dài xinh đẹp.

Chân ngọc dẫm lên đôi giày cao gót màu trắng, cả người tản ra ra khí chất sạch sẽ gọn gàng.

Khuôn mặt xinh đẹp được đánh phấn nhẹ nhàng xứng với biểu cảm lạnh lùng như băng.

Mang lại cho người ta một cảm giác nữ vương trên cao không thể với tới.

Hạ Tiểu Bạch nhìn bộ dáng Sở Thu Hi trông giống như một nữ CEO lạnh lùng.

Tuy cũng đã nhìn nhiều lần rồi nhưng vẫn có chút không quen.

"Thu Hi, ở công ty em luôn có bộ dáng lạnh lùng thờ ơ như vậy sao?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment