Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 584 - Chương 584: Bạn Của Tiêu Tiêu

Chương 584: Bạn Của Tiêu Tiêu Chương 584: Bạn Của Tiêu Tiêu

"Có đánh chết con, con cũng không ở ký túc trong trường đâu, đây là chuyện phản lại nhân loại đó mẹ?"

“Con sẽ méc cha méc chị hai."

"Hai người kia chắc chắn sẽ về phe con."

"Vả lại chủ nhật nào chị cũng đến đây kèm cho con, như vậy cũng đủ rồi, oa oa ~"

Hoàng Liễu Liễu ha hả nói: "Nhưng tôi nghe chị cậu nói là mỗi chị cậu tới kèm cho cậu.”

"Thì cậu đều nhõng nhẽo đòi chị đi dạo phố với cậu, không thì cũng xem phim hay chơi game thôi."

"Chị cậu bây giờ đã dần tiếp quản công việc của tập đoàn."

"Bây giờ không có thời gian mà lo chuyện của cậu đâu."

Sở Tiêu Tiêu mím môi, cắn răng nói.

"Vậy con méc cha, chắc chắn cha sẽ bảo kê cho con, hừ."|?ˇ?ˇ

Hoàng Liễu Liễu không chịu được phải đưa tay đỡ trán lắc đầu.

"Cậu nghĩ xa xôi rồi, chuyện này cha cậu cũng chịu rồi nhé!”

"Không tin thì gọi hỏi cha cậu xem."

Mặt mày Sở Tiêu Tiêu sốt sắng lấy điện thoại ra gọi cho cha mình.

Một lúc sau... Giọng nói của Sở Vân Chính trong điện thoại vang lên.

Khiến Sở Tiêu Tiêu không còn thiết tha gì nữa mà ngồi bệt xuống đất.

Loli buộc hai bím tóc đuôi ngựa bên cạnh vội vươn đôi tay trắng nõn đỡ cậu ta dậy.

"Tiêu Tiêu, không có sao chứ, ở ký túc thôi mà có gì to tát đâu chứ.”

"Tôi ở với cậu này."

Hoàng Liễu Liễu cũng để mắt đến cô bé loli buộc hai bím tóc đuôi ngựa này.

Cô bé có khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to tròn, cái mũi nhỏ xinh và đôi môi anh đào trơn bóng.

Đặc biệt là hai bím tóc buông thõng ở phía sau trông rất đáng yêu và xinh đẹp.

Đúng là một cô bé xinh đẹp đáng yêu.

Đây là lần đầu tiên bà biết con trai mình có một bạn học nữ đáng yêu đến như vậy.

"Con là bạn cùng lớp với Tiêu Tiêu hả?" Hoàng Liễu Liễu hỏi.

Ôn Nhã Nhã cũng gật đầu như một mổ gà, đôi tay nhỏ bé di chuyển nắm đấm, vẻ mặt có hơi ngại ngùng.

"Dạ... Dạ phải ạ."

“Dạ con là Ôn Nhã Nhã… Bạn của Tiêu Tiêu."

Cô nhìn mẹ của Sở Tiêu Tiêu, người phụ nữ này khí chất quá (⊙o ⊙) oa.

Đó là loại khí chất dịu dàng đoan trang thành thục và xinh đẹp, khiến cô có cảm giác không thể chạm tới.

Hoàng Liễu Liễu khẽ nâng bàn tay trắng nõn sờ sờ vào mái tóc mềm mại của cô gái nhỏ, cười nhẹ.

"Đừng căng thẳng, con là bạn học của Tiêu Tiêu cô còn muốn nhờ con ở trường trông coi nó giúp cô đây."

“Thằng bé này bị chúng ta chiều hư rồi, từ nhỏ đã nghịch ngợm như vậy.”

Ôn Nhã Nhã đỏ mặt, gật gật cái đầu nhỏ của mình.

"Con sẽ trông coi Tiêu Tiêu ạ."

"Thật ra thành tích của cậu ấy luôn ở hàng đầu chỉ có gần đây là rớt mấy hạng thôi."

"Nhưng nếu nghiêm túc học tập thì chắc chắn có thể đuổi kịp."

Hoàng Liễu Liễu cũng khẽ cười và tiếp tục xoa mái tóc của cô.

"Vậy thì phiền con nhé, Nhã Nhã."

Sở Tiêu Tiêu phồng má ngồi dưới đất. |?ˇ3ˇ

"Nhã Nhã, tôi cần cậu trông coi tôi từ lúc nào vậy?"

"Thành tích của cậu còn không tốt bằng tôi đấy!"

Ôn Nhã Nhã nắm nắm tay lại, có hơi bực bội dậm chân.

"Tiêu Tiêu, mới một kỳ thi trước thôi, tôi đã gần đuổi kịp cậu rồi."

"Chờ mà xem sớm muộn gì tôi cũng vượt qua cậu."

╭(╯^╰)╮

Nhưng vào lúc này.

Khương Tĩnh Vân cũng đi lên tầng hai của biệt thự, nhìn thấy Liễu Liễu đang dạy con trai mình.

Cũng đành nói.

"Thật ra Tiêu Tiêu ở đây cũng không sao, biệt thự rất lớn mà."

Hoàng Liễu Liễu đi tới, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của bà.

(Để giải thích một chút, bây giờ họ chỉ là tình bạn trong sáng thôi, đừng nghĩ đến những chuyện lung tung lộn xộn khác.)

"Chị Khương, chị không biết đâu, thằng bé này nó nghịch ngợm lắm."

"Ở nhà là cứ nhảy nhót mãi."

"Bây giờ chị đang mang thai, nếu bị thằng nhóc này nghịch ngợm đụng vào thì không tốt lắm."

Ôn Nhã Nhã và Sở Tiêu Tiêu nhìn qua người đẹp chợt xuất hiện, cũng mở miệng nhỏ nói.

Ôn Nhã Nhã nhỏ giọng hỏi: "Tiêu Tiêu, cậu có thấy chị gái xinh đẹp này có hơi giống chị Tiểu Bạch không?”

Sở Tiêu Tiêu mím cái môi nhỏ: "Đã nói Tiểu Bạch không phải là chị đâu, nhưng đúng là có hơi giống thật."

Cậu ta vẫn hỏi: "Mẹ, chị ấy là ai vậy?"

Hoàng Liễu Liễu cười vui vẻ nói: "Chị ấy là một người mẹ trẻ là bạn thân của mẹ."

"Lần này chủ yếu mẹ đón chị ấy đến đây là để dưỡng thai."

"À phải rồi, chị ấy cũng là mẹ của Tiểu Bạch."

Môi anh đào của Trương Nhã Nhã mở to ra.╭(°a°)╮

"Chị...... Chị là mẹ của chị Tiểu Bạch sao, vậy cũng trẻ quá rồi.”

“Trông thế nào cũng trừng 30 thôi, nói là chị của chị Tiểu Bạch cũng không chênh."

Khương Tĩnh Vân có hai ngại ngùng cười cười.

"Bé con này khéo ăn nói quá, dì sắp 40 rồi đây."

"Con cũng biết Tiểu Bạch nhà dì hả?"

Ôn Nhã Nhã gật đầu: “Con biết ạ, chị ấy còn đãi con ăn McDonald's đấy."

"Chị Tiểu Bạch có dáng dấp xinh đẹp như vậy, chắc chắn là có gen vượt trội của dì."

Khương Tĩnh Vân cũng xoa xoa mái tóc cô: "Cái miệng nhỏ của con khéo nói quá."

Mặt Sở Tiêu Tiêu đầy nghi hoặc: "Dì Tĩnh Vân, con nói cái này Tiểu Bạch là nam giới đấy!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment