Cũng chỉ có thể chuẩn bị đi ra văn phòng, đi tới cửa trước cửa liền đụng phải một bóng dáng gầy gò.
Cô khẽ ngẩng đầu lên, người trước mắt xuất hiện trực tiếp khiến cô ngây người trước vẻ đẹp của anh ta.
Hơi thở tươi mát như bạc hà đột nhiên bao trùm Đàm Tiểu Nhã, nhìn qua gần trong gang tấc.
Quá đẹp rồi! ! !
Nhất thời, nói chuyện cũng có chút không lưu loát: "Cái kia ... Cái kia … Đây là phòng làm việc của quản lý Sở của chúng tôi, anh không thể đi vào ..."
Sở Thu Hi thấy vẻ mặt hoa si của thư ký nhà mình, cô thật là bất đắc dĩ.
Vừa nãy dọc theo đường đi các cô gái ở trong công ty đều như vậy, hơn nữa còn là loại không nhìn tuổi tác.
Ngay cả cô lao công đã hơn 50 tuổi cũng không khỏi sững người tại chỗ, nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch.
Xem ra sau này thật sự không thể đem cái tên này tới công ty được.
"Được rồi Tiểu Nhã, hắn là vị hôn phu của tôi, cô ra ngoài đi."
Đàm Tiểu Nhã "Ồ" một tiếng liền ôm văn kiện đi ra ngoài.
Vừa đi chưa được hai bước, cô hình như không để ý đến vấn đề nghiêm trọng gì! ! !
"Vị hôn phu!"
"Cái gì!"
Cô vừa mới chuẩn bị quay đầu lại thì phát hiện cửa phòng làm việc đã đóng lại.
Bên trong còn truyền đến những âm thanh không thể miêu tả.
Trên thực tế, người giúp đỡ Sở Thu Hi chính là Hạ Tiểu Bạch.
Gương mặt Sở Thu Hi thoải mái hưởng thụ, trong tay cũng không quên thu dọn văn kiện trên bàn.
Hạ Tiểu Bạch dùng chiếc mũi thanh tú của mình ngửi cổ Sở Thu Hi, trong lòng tràn ngập hương thơm cơ thể của mỹ nhân.
"Có rất nhiều văn kiện cần xem, nếu không em dạy anh đi?"
"Có lẽ anh có thể giúp được em."
Sở Thu Hi dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn Hạ Tiểu Bạch, cô không phủ nhận tiểu tiên nữ thông minh nhanh trí.
Nhưng kế hoạch của cô là nuôi dưỡng cô ấy thành một nàng tiên sa ngã hết ăn rồi nằm.
Chỉ cần ăn mặc thật xinh đẹp nằm ở trên giường cùng cô chơi là được rồi.
Tại sao có thể để cô ấy phải làm việc được chứ.
"Không cần, kỳ thực là do gần đây quá bận, bình thường vẫn tính là rảnh rỗi."
Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể ồ một tiếng, cô phát hiện Thu Hi vẫn luôn cố gắng né tránh sự giúp đỡ của cô.
Lẽ nào Thu Hi thật sự sợ mình mệt mỏi?
Hạ Tiểu Bạch càng nghĩ càng cảm động, càng thêm ra sức bóp vai cho Sở Thu Hi.
"Bà xã Thu Hi, thoải mái không?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi đỏ bừng: "Thật thoải mái ~ "
Nữ thư ký ở phía sau lưng cửa phòng làm việc nghe được một màn, trong đầu đã tràn ngập các tình tiết ở trong phim.
Tuy rằng cô không có bạn trai, nhưng là clip xem qua không ít, khuôn mặt xinh đẹp có phần đỏ lên vội vã rời đi.
"Trời ạ, quả thực không thể tin được."
"Tiểu liếm cẩu biết nói chuyện như vậy, khối băng cũng có thể liếm tan."
Nhưng vào lúc này, Phùng Luân cũng là tức giận đùng đùng đi về phía bên này.
Vừa vặn gặp nữ thư ký đang đỏ mặt
Nữ thư ký vội vàng ngăn hắn lại, cái tên này không phải là lần đầu tiên đến văn phòng quấy rầy quản lý Sở.
"Quản lý Phùng, anh qua đây có chuyện gì?"
Phùng Luân cắn răng nói: "Tôi đường đường là quản lý cũng cần phải trả lời với một thư ký nhỏ nhoi như cô sao?"
Đàm Tiểu Nhã có thể không quen với Phùng Luân này, nhưng Sở Thu Hi là hậu trường của cô.
Chỉ cần vị trí của Sở Thu Hi vẫn ổn, ở công ty có là ai cô cũng không cần nịnh bợ.
"A a, tôi thấy là anh muốn đến quấy rầy quản lý Sở của chúng tôi."
"Tôi thấy anh vẫn là nên từ bỏ đi, quản lý Sở đang ở trong văn phòng thân mật với vị hôn phu rồi."
"Anh, không có hy vọng đâu." ˉ( o )/ˉ
Phùng Luân có phần không thể tiếp nhận được, sắc đẹp của Sở Thu Hi sao có thể bị những nam sinh khác hưởng dụng được!
Cô ấy có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người hạng nhất và khí chất cao quý bẩm sinh.
Tuyệt đối không thể so sánh với những người đẹp đại học bên ngoài được.
Hai người giằng co hai phút.
Xung quanh đã vây không ít người, lại bắt đầu ăn dưa líu ra líu ríu.
Lý trí nói cho Phùng Luân biết tuyệt đối không thể tức giận được, nếu không sẽ bị người khác cười nhạo.
Hắn hít sâu một hơi, kìm nén cảm xúc, để cho mình bình tĩnh hơn một chút mới hỏi.
"Cuộc họp mười phút nữa sẽ bắt đầu, quản lý Sở tại sao vẫn chưa ra?"
"Cuộc họp hôm nay rất quan trọng, còn có sắp xếp điều chuyển nhân sự nữa."
Đàm Tiểu Nhã còn muốn nói điều gì đó, thì Sở Thu Hi từ phòng làm việc mở cửa ra.
Cô cùng Hạ Tiểu Bạch đi ra ngoài.
Cũng phát hiện trước phòng làm việc đứng không ít người, một bộ quần chúng ăn dưa đang xem trò vui.
Không chỉ có như thế.
Phùng Luân, người cô ghét nhất trong công ty cũng có mặt ở đây.
Sở Thu Hi vốn dĩ bên ngoài đã lạnh lùng rồi, thì càng thêm lạnh như băng, hoàn toàn không cho cái tên này sắc mặt tốt.
------
Dịch: MBMH Translate