Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 590 - Chương 590: Nội Bộ Công Ty Đấu Đá

Chương 590: Nội Bộ Công Ty Đấu Đá Chương 590: Nội Bộ Công Ty Đấu Đá

Phùng luân đưa mắt rơi xuống trên người nam sinh bên cạnh Sở Thu Hi.

Cũng là nghiêm túc đánh giá.

Không thể không nói anh chàng này thật đúng là có tư cách làm tiểu bạch kiểm.

Hoàn toàn giống như đàn bà.

Da thịt trắng như da phụ nữ, không đúng... Hẳn là so với phụ nữ còn trắng hơn rất nhiều.

Chiều cao so với mình thấp hơn một cái đầu, chân tay mảnh khảnh, eo thon nhỏ, toàn bộ phương phương diện đều không bằng mình.

Cũng không hiểu Sở Thu Hi sao lại có thể coi trọng con chó nhỏ này được chứ.

Phùng Luân trực tiếp đi tới trước mặt Hạ Tiểu Bạch, dùng ánh mắt ở trên cao nhìn xuống cô.

Tuy rằng ngoài mặt mang theo nụ cười, nhưng là ẩn giấu bên trong mắt là một tia nham hiểm.

"Xin chào, tôi nghe mọi người nói cậu là bạn trai của Thu Hi?"

"Bạn của Thu Hi cũng là bạn của tôi."

"Rất vui được làm quen, tôi tên là Phùng Luân, cũng là người theo đuổi Thu Hi."

Sở Thu Hi thấy cái tên này dám kéo lão bà Tiểu Bạch của mình, trực tiếp không nhịn được.

Vừa định mở miệng nói, Hạ Tiểu Bạch liền ngăn cản cô.

Hạ Tiểu Bạch cho Sở Thu Hi một cái ánh mắt an tâm, bản thân nhưng là nhân vật chính có hệ thống, được chứ.

Cô chưa bao giờ nghĩ đến âm mưu khoe khoang và vả vào mặt trong đô thị lại được sắp đặt cho cô.

Không thể không cho tác giả một lời khen.

"Thu Hi, cái tên này chính là Phùng Luân thường xuyên quấy rầy em sao?"

"Lớn lên ngược lại là ngưu cao mã đại, nhưng là anh thấy hắn hình như là thận bị hư."

Phùng Luân sững sờ, hắn gần đây đổ mồ hôi rất nhiều sau lưng, quả thật có chút yếu, có thể từ không cho là mình thận hư.

"Cậu nói ai thận hư, cậu đừng có mà ngậm máu phun người."

Những người chung quanh vẫn đang ăn dưa xem áo nhiệt, vây quanh càng nhiều người.

Hạ Tiểu Bạch khóe miệng màu đỏ anh đào hơi nhếch lên, duỗi bàn tay nhỏ tuyết trắng ra.

Muốn thử một chút cái tên này có bao nhiêu cân lượng, trông anh ta có vẻ thận yếu.

Cảm giác như Chu Thanh còn mạnh hơn hắn nhiều, vừa nãy nhìn bộ dạng đi bộ của hắn cũng có chút phù phiếm.

Phùng Luân thấy tên tiểu bạch kiểm này dám nắm tay của mình.

Cũng tốt, hãy để hắn tự mất mặt trước mọi người.

Chỉ là một con chó nhỏ cũng dám tranh cướp phụ nữ với bổn công tử, quả thực chính là không biết tự lượng sức mình.

Tay của hai người nắm lấy nhau, mục đích của bọn họ là giống nhau, sẵn sàng bóp nát tay đối phương.

Hạ Tiểu Bạch gần đây đã phát hiện ra sức mạnh kỳ dị trong cơ thể mình.

Liền ngay cả Cẩu Đản cũng có thể đánh đến bán con gái, chỉ là một tên Phùng Luân tuyệt đối không là vấn đề gì..

Chó con nhỏ

Rõ ràng là Hạ Tiểu Bạch thấp hơn một khoảng khi đứng chung với Phùng Luân.

Huống chi so với Phùng Luân có chút cơ bắp thì vóc dáng gầy gò của Hạ Tiểu Bạch nhìn thiếu cảm giác an toàn hơn.

Mấy cô gái nhắm mắt lại cũng chịu không nổi.

Dù Là Phùng Luân hay cún con đều khiến các cô gái cảm thấy đau lòng.

::>_<

Trong đôi mắt xinh đẹp của Sở Thu Hi cũng đầy sự lo lắng.

Dù cô biết Hạ Tiểu Bạch sẽ không làm việc mà mình không nắm chắc nhưng vẫn cảm thấy không yên lòng.

Hai người bắt tay nhau.

Gương mặt Phùng Luân hơi ngước lên, vừa định dùng sức thì liền phát hiện bàn tay nhỏ mềm mại và đẹp hơn cả con gái của đối phương truyền đến một sức lực kỳ lạ làm cho anh ta đau đến mức không thể rút tay lại,

Gương mặt đẹp trai cũng hơi co giật, hai chân run rẩy.

Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy dáng vẻ buồn cười của anh ta như một con tôm mềm run hai chân thì vô cùng vui vẻ.

Người phụ nữ của tôi cũng dám cua, chỉ hận không thể đưa thằng nhỏ của anh ta lên Tây Thiên. (? ? ? w? ′)

Hạ Tiểu Bạch cau mày, tỏ vẻ quan tâm hỏi.

"Anh Phùng, sao thế? Tôi thấy hình như anh có vẻ không ổn lắm.”

"Sắc mặt tái nhợt hết rồi.”

Quần chúng hóng chuyện xung quanh cũng đã nhận ra Phùng Luân không được bình thường, chỉ thấy trán anh ta đổ mồ hôi không ngừng, đôi chân dài như oppa cũng run rẩy liên tục.

Nếu như nói là do Hạ Tiểu Bạch làm đau anh ta thì không ai có thể tin được, dù sao thì hình thể hai người chênh lệch quá lớn.

Một tên mập đang hóng chuyện: “Ôi chao, mọi người nhìn kìa, hai chân giám đốc Phùng đang run, chẳng lẽ đang mắc tè sao?”

"Tôi thấy không giống lắm, ông nội của tôi biết rành trung y, tôi thấy dáng vẻ này của anh ta bước chân lỗ mãng, sắc mặt tái nhợt, lưng đổ mồ hôi lạnh, rất rõ ràng chính là túng dục quá độ."

Mấy nhân viên nữ vẫn luôn thầm mến Phùng Luân cũng bày ra vẻ mặt không muốn tin.

Sao nam thần của các cô có thể túng dục quá độ cho được? Dù sao cũng chưa từng có người thấy anh ta có bạn gái, mà vẫn luôn một lòng theo đuổi giám đốc Sở.

Hạ Tiểu Bạch lắc đầu: "Anh Phùng Luân này, thật ra tôi cũng từng học y được mấy năm, dáng vẻ này của anh chính là triệu chứng điển hình của suy thận.”

“Chỉ mới bắt tay với tôi mà trán đã toát mồ hôi lạnh, phải biết thời tiết cuối thu hiện tại đang rất trong lành, chỉ có thận hư mới có thể đổ mồ hôi như thế.”

"Phải nhớ kiềm chế đấy, nếu không cứ tiếp tục như thế thì thằng em cũng sẽ hỏng mất.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment