Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 591 - Chương 591: Nghe Nói Là Hôn Phu Của Giám Đốc Sở

Chương 591: Nghe Nói Là Hôn Phu Của Giám Đốc Sở Chương 591: Nghe Nói Là Hôn Phu Của Giám Đốc Sở

Một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu giơ tay lên hỏi: “Anh trai cún con ơi, giám đốc Phùng của chúng tôi cũng chưa có người yêu, sao có thể túng dục quá độ được chứ? !"

Hạ Tiểu Bạch... Giả vờ há miệng, do dự một hồi mới nói.

"Có câu này tôi không biết có nên nói hay không,.”

"Cô gái nhỏ có điều chưa biết, đàn ông chúng tôi dù không có bạn gái cũng có thể dùng…. Khụ khụ…. Cô biết đó.”

Cô gái nhỏ kia cũng sửng sốt một hồi cũng hiểu rõ, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng: “Ôi chao, thấy ghét ghê.” (〃> 目 < )

Dù sao tất cả mọi người đều là người trưởng thành, đương nhiên là cô hiểu Hạ Tiểu Bạch có ý gì.

"Ý anh là giám đốc Phùng…. Tự làm cái kia quá nhiều, dẫn đến thận hư? !”

Hạ Tiểu Bạch khẽ thở dài một cái, tỏ vẻ từ chối cho ý kiến.

Cánh tay nhỏ trắng như tuyết còn lại của cô vỗ vai Phùng Luân.

"Điều độ, điều độ…”

Trong nháy mắt Hạ Tiểu Bạch làm cho quần chúng hóng chuyện xung quanh nghị luận ầm ĩ.

Thậm chí còn có nhân viên nam lấy lòng nói.

"Ôi trời, không ngờ giám đốc Phùng lại yếu như vậy.”

“Tôi có một bài thuốc gia truyền, bảo đảm sẽ giúp cho giám đốc Phùng thuốc đến bệnh đi.”

"Hai ngày nữa tôi sẽ cho người đưa cho anh, tuy nhiên kiềm chế mới là tốt quan trọng nhất.”

"Giám đốc Phùng, tôi có quen một bác sĩ chuyên gia trong phương diện này, để tôi giới thiệu cho giám đốc Phùng.”

Mấy nhân viên nữ cũng đang thì thầm nói chuyện.

“Không ngờ một người cao to khỏe mạnh như giám đốc Phùng lại không được.”

"Nhìn dáng vẻ này của anh ta thêm một chút, tôi mù rồi mới đi thích một người đàn ông hư thận.”

“Đúng vậy đúng vậy! Một người đàn ông dù có tiền, đẹp trai đi chăng nữa mà cái kia không được thì cũng là phế vật, thật uổng phí cho một gương mặt đẹp trai như thế.”

"Chỉ bằng anh ta mà muốn theo đuổi giám đốc Sở, chẳng khác nào một con tôm chân mềm muốn ăn thịt thiên nga, mấy chị em nhìn kia, hai chân anh ta run rẩy có khác gì một con tôm chân mềm đâu.”

Phùng Luân nghe mấy nhân viên trong công ty đều đang bàn luận chuyện mình hư thận thì vừa thẹn vừa giận.

Nhưng lúc này anh ta đau đến mức muốn nói cũng không nói thành lời, chỉ sợ có mở miệng thì cũng đau đến mức rên rỉ.

Anh ta đã có hơi hoài nghi nhân sinh, chẳng lẽ mình thật sự bị hư thận? ! ngay cả một cái bắt tay của tên công tử bột này cũng không chịu nổi.

Nhưng vào lúc này nữ thư ký đứng bên cạnh nhắc nhở! ! ?

“Giám đốc Phùng, giám đốc Sở, những người khác đang đợi tại phòng họp, chỉ còn thiếu hai người.”

Hạ Tiểu Bạch cũng cảm thấy không còn gì thú vị nên thả tay con hàng này ra.

"Anh Phùng nhớ tới bệnh viện kiểm tra, nếu để muộn thêm nữa thì sẽ trở thành con~ giun ~ mềm, đến lúc đó có hối hận cũng không kịp."

Phùng Luân đau đến mức có thể nói là nghiến răng nghiến lợi, vừa định mở miệng thì Sở Thu Hi nói.

“Giám đốc Phùng, thời gian không còn sớm.”

“Chúng ta vẫn nên mau chóng đến phòng họp, đừng để mọi người chờ đợi.”

Phùng Luân còn muốn mắng Hạ Tiểu Bạch, nhưng khi nhìn thấy đối phương đang cười tủm tỉm nhìn mình bằng ánh mắt ác ý thì anh ta lập tức cảm thấy sau lưng phát lạnh.

Anh la lui về phía sau một bước theo bản năng, mang gương mặt xám xịt đi tới phòng họp, trước khi đi còn trừng mắt với mấy người đang hóng chuyện, thở hổn hển nói.

"Chuyện xảy ra ở đây hôm nay tôi không hy vọng tiếp tục có người thảo luận, bằng không tất cả đều bị sa thải.”

Mấy nhân viên nữ có chút khó chịu, thiết lập nam thần của các cô đã sụp đổ ngay tại thời khắc này, không nhịn được mà lẩm bẩm: “Chỉ là đàn ông hư thận thôi, có gì đặc biệt hơn người đâu.”

"Đúng vậy, đúng vậy.”

"Các chị em, anh trai cún con đi với giám đốc Sở vừa nãy là ai thế, vừa đẹp trai mà còn rất đáng yêu, da non trắng như tuyết, muốn cắn một cái quá đi~" (? ? ¤w¤ )

"Tôi cũng muốn biết, nghe nói là hôn phu của giám đốc Sở.”

"Không thể nào! Tảng băng mà cũng tan được, chắc chắn là anh ta rất biết la liếm rồi!"

Hạ Tiểu Bạch đi theo bên cạnh Sở Thu Hi nói: “Anh đi cùng không sao chứ?”

Sở Thu Hi cười nói: "Không có việc gì, em để anh đến thì cứ đến.”

"Chuyện hợp tác với gia tộc Rothschild cũng có một phần công lao rất lớn của anh.”

"Bây giờ em muốn mời anh làm thư ký thân cận của em, anh có đồng ý không?”

Hạ Tiểu Bạch nở nụ cười xinh đẹp: “Tất nhiên là đồng ý.”

Các cô đi vào trong phòng họp.

Đã có năm người ngồi vào bàn hội nghị trong phòng họp, bọn họ đều là cấp cao trong công ty.

Khu vực ghế phụ cũng đã có bảy tám người ngồi, chắc hẳn đây là cấp trung.

Sở Thu Hi và Phùng Luân lần lượt ngồi đối diện nhau.

Một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi có cái bụng to như phụ nữ có thai cười nói.

"Cuộc họp hôm nay chia làm ba phần.”

"Thứ nhất chủ yếu là báo cáo tình hình tài chính của công ty hai quý trước.”

"Thứ hai chính là thảo luận về sự phát triển của công ty trong tương lai."

"Thứ ba chính là điều động sắp xếp nhân sự cấp cao.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment