Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 605 - Chương 605: Cậu Nói Cái Gì!

Chương 605: Cậu Nói Cái Gì! Chương 605: Cậu Nói Cái Gì!

Bọn họ vốn đang uống rượu với nhau, thì đột nhiên nghe thấy tiếng hét ma quái của Hạ Văn Xuyên.

"Lão ba đang giở trò quỷ gì vậy?" Hạ Thiên Hạo uống nhiều rượu, có phần say khướt hỏi.

"Không biết, đại khái là đang đánh nhau với tam nương?" Hạ Thiên Minh "Ục ục ục" lại uống một hớp rượu.

Hạ Thiên Vũ vốn đang ở trong phòng thưởng thức một bộ đồ lót có mùi thơm của hoa sơn chi.

Anh ta sợ hãi đến mức trốn dưới chân và nhìn Chu Chu với vẻ cắn rứt lương tâm.

Nếu như Hạ Tiểu Bạch ở đây, cô ấy nhất định sẽ nhận ra chiếc quần lót trong tay Hạ Thiên Vũ chính là một trong những bộ đồ cô bị mất.

Lão gia tử đã ngủ từ sớm, ở trong mơ hắn đang cùng với cháu gái bảo bối Hạ Tiểu Bạch đi chơi, ông vô cùng vui vẻ.

Nhưng chính tiếng hét ma quái này đã khiến ông giật mình tỉnh lại.

Khi hắn mở mắt ra, khuôn mặt xinh đẹp đứa cháu gái quý giá của ông đã biến mất không tâm hơi, chỉ còn lại căn phòng với ánh đèn vàng nhạt.

Nhất thời khiến hắn cực kỳ ảo não.

Ông đã không gặp cháu gái của mình trong nhiều tháng, thật vất vả ở trong mơ mới gặp được ... Nhưng lại bị tiếng hú ma quái này kéo về thực tại từ giấc mơ.

"Rốt cuộc là tên khốn nào đang la hét! Muốn gia pháp hầu hạ à!"

Một người đàn ông trung niên đeo kính trông như quản gia bước vào: "Lão gia tử không có chuyện gì đâu."

"Hình như là tam gia đang la hét."

Nét mặt già nua Hạ Quang Thần đen lại, hôm nay phải đánh lão tam một trận.

Quấy rầy hắn ở trong mơ gặp mặt với cháu gái Tiểu Bạch.

"Đi! Nếu như tiểu tử này không cho tôi một lời giải thích hợp lý, vì sao lại la hét, lão tử sẽ kéo rách miệng của nó."

Quản gia chỉ có thể vội vàng đắp chăn lại cho ông lão, bật đèn trong phòng đỡ ông lão ra khỏi giường.

"Lão gia tử cẩn thận một chút."

Hạ Quang Thần khoát tay áo một cái: "Tôi còn chưa tới độ không nhúc nhích được."

Lão gia tử dọc theo đường đi, đi tới trước sân nhỏ Hạ Văn Xuyên, xung quanh đã đứng không ít người

Trực tiếp hỏi Hạ Văn Niên: "Lão tứ ... Anh ba của con đang làm gì, đêm hôm khuya khoắt có để cho người ta ngủ hay không?"

Hạ Văn Niên thấy lão gia tử đến đây, thì cung kính trả lời.

"Con cũng không biết, đại khái chắc là anh ba uống nhiều quá."

"Con nhờ gần đây anh ấy có nhờ mua một lô rượu hảo hạng, đều là rượu tư nhân thượng hạng."

Hạ Thiên Hạo, Hạ Thiên Minh vội vàng đem bình rượu ném qua một bên bụi cỏ, xong lau miệng.

Lão gia tử hừ lạnh vung tay áo: "Vào xem thử tiểu tử này đang giở trò quỷ gì?"

Hạ Văn Xuyên còn đang gào thét: cháu đưa điện thoại cho tên Hạ Tuấn Kiệt kia, lão tử phải giết chết cậu ta.

Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ trả lời: "Chú ba ...... Cậu ta nói không tin, trừ phi chú tự mình đến trước mặt hắn."

Hạ Văn Xuyên vô cùng tức giận ... Còn muốn gào thét ...... . Lão gia tử dẫn một đám người đi tới.

Lão gia tử nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Hạ Văn Xuyên, hàng lông mày trắng cũng nhíu lại.

"Lão tam! Hơn nửa đêm con đang kêu gào cái gì vậy!"

Hạ Văn Xuyên nhìn thấy mọi người của Hạ gia đều tới thư phòng của hắn, cũng là gấp đến độ nhất thời không biết làm sao mở miệng.

Nói chuyện cũng có chút không lưu loát: "Lão gia tử, tứ đệ! Sắp có chuyện không hay rồi."

"Sắp có chuyện không hay!...... . Khụ khụ khụ khụ khặc" Lúc nói kích động quá làm bản thân sặc ho quá trời.

Lão gia tử thấy hắn bộ dạng này vẻ mặt càng không thích, chỉ hận rèn sắt không thành thép nói.

"Gặp phải chuyện liền kinh hoảng thành như vậy, nói chuyện cũng không lưu loát."

"Người làm việc lớn làm sao có thể như vậy được!"

"Ngay cả khi gặp khó khăn lớn, thì cũng phải giữ bình tĩnh và tự chủ thì mới là vương giả được."

"Nếu như gặp phải chuyện lớn đều la làng như vậy, làm sao tôi có thể yên tâm đem Hạ gia giao cho mấy anh em các con quản lý?"

Hạ Văn Niên khẩn trương nói: "Lão gia tử, con tuyệt đối sẽ không giống như anh ba."

"Gặp phải chuyện nhất định phải bình tĩnh suy nghĩ giải quyết, đây là điều mà cha chúng ta đã dạy từ nhỏ."

Nói xong hắn còn nhìn về phía mấy tiểu bối nói: "Các con cũng phải nhớ cho kỹ trong đầu."

Hạ Thiên Hạo cùng với mấy tiểu bối dồn dập gật đầu, dù sao bọn hắn cũng chỉ là quần chúng ăn dưa đến xem trò vui.

Hạ Văn Xuyên thật vất vả mới hết ho, vội vã chỉ điện thoại di động nói ra.

"Điện thoại là Tiểu Bạch gọi tới!"

"Con bé bị Hạ Tuấn Kiệt con trai Hạ Vĩnh Nguyên phân gia ở Tô Nam bao vây."

"Cái tên Hạ Tuấn Kiệt kia còn muốn Tiểu Bạch ngủ cùng với hắn một tháng."

"Cái gì!" ε=ε=(nộ °Д°)

"Cậu nói cái gì!" (▼ bồn ▼

"Tôi sẽ cho anh cơ hội sắp xếp lại ngôn từ của mình để nói." ┻━┻︵╰(‵□′ )╯︵┻━┻

"Tiểu Bạch nói con bé bị Hạ Tuấn Kiệt ép buộc phải bồi ngủ một tháng."

Bùm bùm.

Ngay lập tức sân nhỏ đột nhiên nổ tung.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment