Quả nhiên người có tiền thật biết chơi.
Phụ nữ chơi nhiều rồi, muốn chơi với trai xinh đẹp.
Hạ Tiểu Bạch lập tức đồng ý, cô không nghĩ là mình sẽ thất bại.
"Rất tốt, tôi đồng ý với anh."
Sở Thu Hi đã không còn kiên nhẫn để Hạ Tiểu Bạch tiếp tục náo nữa.
Để Tiểu Bạch mặc đồ nữ đi cùng với Hạ Thiếu một tháng, ngẫm lại cũng là chuyện cô tuyệt đối không thể tiếp nhận được.
"Tiểu Bạch đừng làm rộn, chúng ta về nhà."
"Lai lịch của cái tên Hạ Tuấn Kiệt này thật sự rất lớn, cha em cũng không dám trêu chọc người như vậy."
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch lần nữa cho cô một ánh mắt an tâm.
"Thu Hi, em cảm thấy anh là loại người không nắm chắc được gì sẽ làm liều sao?"
Sở Thu Hi mấp máy môi đỏ: "Nhưng là ... . Tiểu Bạch lần này thì khác, chuyện lần này không đơn giản, không phải dùng trí thông minh là có thể giải quyết được.”
"Chúng ta vẫn là nên về nhà thôi."
Hạ Tiểu Bạch gãi đầu một cái, cô nhất thời cũng không biết phải giải thích như thế nào.
"Thu Hi, em hãy tin anh lần này đi, để anh gọi một cuộc điện thoại."
Cô lấy điện thoại ra.
Đầu ngón tay thon dài lướt trên màn hình mấy lần, rất nhanh đã tìm được số của bác cả...... .
Suy nghĩ một chút vẫn là quên đi ... . . Tìm chú ba.
Bản thân hố bác cả thảm như vậy, cũng không biết thương thế của hắn đã tốt chưa, có thể ngủ ngon được hay chưa.
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Hạ Tiểu Bạch bấm gọi dãy số chú ba Hạ Văn Xuyên.
Hạ Văn Xuyên đang trong thư phòng tứ hợp viện ở Hạ gia xử lý giấy tờ công việc.
Đúng lúc này, điện thoại di động ở bên cạnh vang lên.
"Vận may đến chúc bạn nhiều may mắn đến, vận may đã mang đến niềm vui và tình yêu "
"Vận may đến chúng ta vận may đến ......"
Hắn ghét nhất chính là lúc đang làm việc có người gọi điện thoại đến.
Lấy nhìn qua một chút, vốn là còn chút ảo não, mà khi hắn nhìn thấy ID người gọi tới.
Wow! ( ¤w¤ ) đây không phải là cháu gái xinh đẹp bảo bối của tôi sao? Muộn như vậy còn gọi cho chú ba?ヽ(○′
Hắn vội vã uống chén nước ... Thấm giọng một cái, mới chính thức kết nối điện thoại với Hạ Tiểu Bạch.
"Alo, Tiểu Bạch sao muộn như vậy còn tìm chú ba, có phải là nhớ chú ba rồi à?" Hắn tự luyến mà hỏi.
Hạ Tiểu Bạch vẫn như cũ trung thực nói.
"Cũng không phải nhớ chú ba, là muốn tìm chú ba giúp một chuyện."
Hạ Văn Xuyên ... . . (-_ - )! ! Cháu sao không trả lời là có để cho chú ba vui vẻ được sao ...... .
Khụ khụ
"Ha ha, cháu gái cần giúp đỡ liền nhớ đến chú ba đầu tiên."
"Trong tiềm thức của cháu, trong Hạ gia người mà cháu thích nhất chính là chú ba." (ˊ ˋ)
Hạ Tiểu Bạch ... : "Cũng không phải, người đầu tiên cháu nghĩ tới là bác cả."
"Nhưng bởi vì chuyện của cháu, bác cả bị ông nội đánh cho một trận, cháu có chút không dám tìm đến bác ấy."
Cho nên mới đi tìm chú ba giúp ......
Hạ Văn Xuyên ...... . Nói chuyện với cháu gái mệt mỏi quá. (+﹏+)
Được rồi, Tiểu Bạch muốn tìm chú ba giúp chuyện gì?
Hạ Tiểu Bạch liếc mắt nhìn về phía Hạ Tuấn kiệt mũi vểnh lên ở bên cạnh hỏi.
"Chú ba, Hạ gia chúng ta ở Tô Nam có một người tên là Hạ Tuấn Kiệt, chú có quen không?"
Hạ Văn Xuyên suy tư một hồi: "Hình như là có một người như vậy, nhưng không quá quen thuộc, nhưng mà cha của hắn thì chú biết."
"Tên là Hạ Vĩnh Nguyên, là người phân gia, thường xuyên đến Yến Kinh tìm chú để báo cáo công việc."
"Làm sao vậy? Cháu ở Tô Nam gặp phải người của phân gia?"
Hạ Tiểu Bạch biết chú ba có quen biết với Hạ tuấn kiệt liền dễ làm rồi, khóe miệng của cô cũng không nhịn được mà nhếch lên.
"Là như vậy chú ba, hiện tại cái người Hạ tuấn kiệt này dẫn người bắt nạt cháu với bạn thân của cháu."
"Còn nói muốn đánh cược với cháu, nếu như cháu thua thì phải đi cùng với hắn một tháng."
Hạ Văn Xuyên chỉ là ngẩn người ... Hầu như gào thét lên tiếng.
(◣д◢ ) ━┻︵╰(‵□′ )╯︵┻━┻
"Ai cho hắn gan chó dám để cho minh châu trong lòng bàn tay của Hạ gia đi cùng với hắn chứ?"
"Lão tử muốn tự tay bóp chết hắn ta!" ε=ε=(nộ °Д°)
Tiếng rống giận dữ của hắn rất lớn. ('0')
Hầu như mọi người trong sân trong tứ hợp viện của Hạ gia đều nghe được, ánh mắt lập tức đổ dồn về phía hắn.
"Tôi nói lão tam cậu rống cái gì đó hả, hơn nửa đêm rồi, phát bệnh thần kinh à?"
Hạ Văn Niên ôm vợ đi vào trong phòng.
Tiếng kêu thảm thiết của Hạ Văn Xuyên khiến hắn sợ chết khiếp, toàn thân run lên một cái ... Đột nhiên trên mặt hắn tràn đầy khó chịu.
"Chết tiệt, chú ba phát bệnh thân kinh gì vậy, đêm hôm khuya khoắt mà còn la hét."
Nếu không anh đi xem thử chú ba đi, vợ của hắn chỉnh lại váy ngủ nói.
Hạ Văn Niên cũng chỉ có thể bò xuống giường đi về phía khu nhà nhỏ của Hạ Văn Xuyên.
Sân của họ cách nhau cũng không xa, ra cửa viện đi mấy chục bước là đến.
Không chỉ có Hạ Văn Niên.
Ngay cả Hạ Thiên Hạo, Hạ Thiên Danh cũng đi ra
------
Dịch: MBMH Translate