"Xin lỗi tiên sinh, CMND của anh đã bị hủy, thông tin trên máy tính của tôi hiển thị như thế."
Cô gái trẻ ở phòng đăng ký kết hôn thậm chí còn mang theo một chút cảnh giác nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Nghĩ thầm, không biết anh trai đẹp trai này có phải là kẻ mạo danh không?
Nếu như đối phương lớn lên hơi xấu xí một ít, cô ấy cũng sẽ cân nhắc có phải là BJ hay không.
Hơn nữa cô gái ở bên cạnh cũng là một mỹ nhân hiếm có.
Cô có thể thề rằng đây tuyệt đối là cặp đôi đẹp nhất mà cô từng gặp được kể từ khi cô bắt đầu làm việc tại văn phòng đăng ký kết hôn.
Hạ Tiểu Bạch sửng sốt khi cầm lấy CMND từ cô gái đưa lại.
Phải biết đây chính là bằng chứng duy nhất cho thấy cô từng là con trai.
Cô vội vã mở sổ hộ khẩu xem sao.
Quả nhiên toàn bộ thông tin về mình trong đó đều đã được đổi thành nữ ...... .
Nếu như ở đây không có người, cô tuyệt đối sẽ nổi giận gầm lên một tiếng hệ thống chó má, mẹ nó cả nhà ngươi ...... .
Tuyệt đối là hệ thống chó đang giở trò quỷ.
Sở Thu Hi cũng khẽ cau mày lại, cô thiếu chút nữa là có thể lấy tiểu tiên nữ về nhà rồi.
"Tiểu Bạch, chúng ta làm sao bây giờ?"
Hạ Tiểu Bạch nắm tay Sở Thu Hi: "Chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói sau."
Cô dùng đôi mắt đẹp nhìn nhân viên tiếp tân mang theo áy náy nói.
"Xin lỗi, tôi cầm nhầm CMND cũ."
"Tôi hiện tại mới nhớ ra là đã để CMND mới để quê rồi."
Hai cô gái bước ra ngoài với vẻ mặt buồn bã.
Đặc biệt là khuôn mặt của Sở Thu Hi tràn đầy u buồn, cô nắm lấy tay bàn tay xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch hỏi.
"Tiểu Bạch. CMND của chúng ta đều là con gái, làm sao đăng ký kết hôn được?"
Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng giơ tay lên, chạm vào đỉnh tóc mềm mại của cô.
"Yên tâm, chỉ cần chúng ta thật lòng yêu nhau, chung quy sẽ có biện pháp."
Sở Thu Hi cắn môi nói: "Tiểu Bạch ... Nếu không trực tiếp nói cho cha em biết anh là con gái đi, để ông ấy nghĩ một chút biện pháp."
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cô: "Em không sợ sau khi cha vợ biết anh là con gái sẽ không cho phép chúng ta ở bên nhau sao?"
Đôi môi đỏ gợi cảm của Sở Thu Hi thở dài một cái: "Em vốn dĩ nghĩ rằng sau khi lĩnh chứng, gạo đã nấu thành cơm rồi thì sẽ nói cho ông ấy biết..."
"Nhưng bây giờ CMND con trai của anh đã bị xóa bỏ, cũng chỉ có thể để cho cha em nghĩ biện pháp."
Hạ Tiểu Bạch trầm tư một chút, cũng chỉ có thể đồng ý.
Dù sao dáng vẻ ngốc nghếch của cẩu đản cũng dễ đối phó, nếu để cho Hạ gia hỗ trợ e rằng là càng khó.
"Vậy thì tốt, cha em hiện tại không đi làm đúng không?"
Sở Thu Hi lấy điện thoại di động ra và giải thích ngắn gọn tình hình cho Hạ Tiểu Bạch.
"Cha em chí ít cần phải nằm hai ngày mới có thể đi làm được."
"Thực tế hiện tại ông ấy đã bàn giao rất nhiều công việc kinh doanh."
"Em cũng không muốn ông ấy quá mệt mỏi, dù sao tiền có thể không cần kiếm, nhưng sức khỏe mới là quan trọng nhất."
Hai người về đến nhà đi vào đại sảnh mới phát hiện ngoại trừ Sở Tiêu Tiêu không có mặt, thì Khương Tĩnh Vân, Hoàng Liễu Liễu cùng Sở Vân Chính đều ở trong đại sảnh chờ đợi.
Sở Vân Chính thấy Hạ Tiểu Bạch trở về liền vội vàng tiến lên giơ tay kéo cổ cô, cười nói vui vẻ như một người bạn tốt vậy.
"Con rể tốt của tôi, nhanh như vậy đã trở về rồi, mau lấy giấy đăng ký kết hôn của con với Thu Hi ra cho cha xem thử."
Hoàng Liễu Liễu vội vã đi lên trước kéo một cánh tay Sở Vân Chính.
"Tôi nói ông có thể hay không đừng có mà kề vai sát cánh như vậy với Tiểu Bạch, nhìn không ra thể thống gì."
Sở Vân Chính vẻ mặt lãnh đạm nói: "Sau khi Tiểu Bạch với Thu Hi kết hôn nhau, tôi với Tiểu Bạch chính là anh em tốt."
"Bạn bè tốt ôm nhau không phải là chuyện bình thường sao?"
Trong khi nói chuyện cánh tay hắn ôm lấy cổ của Hạ Tiểu Bạch càng chặt hơn, chóp mũi còn ngửi một cái.
"Đúng rồi con rể, cha vẫn luôn muốn hỏi con một vấn đề."
"Trên người con luôn có một mùi hương hoa dành dành rất dễ ngửi, thơm hơn nhiều so với nước hoa của con gái dùng."
"Nói cho cha vợ nghe thử là dùng nhãn hiệu gì, cha cũng muốn đưa cho mẹ vợ dùng thử."
Hạ Tiểu Bạch chỉ mơ hồ giải thích: "Kỳ thực đây là mùi thơm trên cơ thể của cô ......"
Sở Thu Hi cũng tiến lên kéo cánh tay Sở Vân Chính vẫn đang ôm Hạ Tiểu Bạch.
"Được rồi ... Cha cũng đừng có cả ngày cứ gần gũi với Tiểu Bạch của con như thế."
Sở Vân Chính ...... : "Ta nói các con với mẹ con rốt cục là làm sao vậy? Cha cùng với Tiểu Bạch trở thành anh em tốt không phải là chuyện tốt sao?"
"Các con làm sao lại không muốn chứ ... Chẳng lẽ cha cùng với con rể của mình không thể hòa hợp vui vẻ với nhau được sao ..."
------
Dịch: MBMH Translate