Ông nhìn qua Hạ Tiểu Bạch ở một bên, hỏi: "Tiểu Bạch, con ăn sầu riêng không?"
Hạ Tiểu Bạch xua cái tay trắng nõn: "Con không thích lắm, trong nhà chỉ có cha con là thích ăn thôi."
Sở Tiêu Tiêu có chút thất vọng: “Sầu riêng ngon lắm, anh không ăn thì để em ăn.”
Hạ Văn Hải cầm mấy miếng sầu riêng ăn thỏa thích: “Tôi phải ăn nhanh chút đây, còn phải đợi tàu cao tốc nữa.”
"Mà này, Tiểu Bạch, lát nữa con với Thu Hi đi đăng ký đi?"
Sở Thu Hi theo bản năng ôm lấy cánh tay bóng loáng của Hạ Tiểu Bạch, đôi mắt đẹp mong đợi nhìn một bên mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch cũng theo bản năng tiến lại gần Sở Thu Hi: "Dạ, đăng ký xong con sẽ chụp hình lại cho mọi người xem."
Sau bữa ăn sáng.
Hạ Tiểu Bạch bị Sở Thu Hi kéo đi trang điểm một hồi mới ra ngoài.
Họ cũng còn muốn chụp ảnh giấy đăng ký kết hôn.
Hai người đang đi trên con phố nhộn nhịp, trời đang dần bước vào cuối thu, khoảng cách tới mùa đông càng gần thêm một chút, thời tiết cũng dần lạnh lẽo đi.
Những chiếc lá khô rơi xuống đất không kịp cuốn lên đã tạo thành một cơn lốc phất qua hai cô gái bên cạnh.
Sở Thu Hi có hơi lạnh mà rúc vào vai Hạ Tiểu Bạch, dựa vào cô gần hơn.
Còn thở ra một hơi nghịch ngợm, mỉm cười với Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy hôm nay Sở Thu Hi chỉ mặc một chiếc váy dài mỏng, mặc dù trên đùi mang tất chân trông rất gợi cảm nhưng vẫn không đủ ấm.
"Thu Hi, đã dặn em mặc đồ dày một chút rồi."
"Bị cảm lại mệt."
Ánh mắt Sở Thu Hi rơi vào bộ đồ nam dày dặn của Hạ Tiểu Bạch, cô nhịn không được mà cười lên một tiếng.
"Tiểu Bạch, trước đây trời thu lạnh anh vẫn mặc vậy hả?"
"Con gái mà sao có thể vậy được, không xinh xắn chút nào."
"Nhưng cũng dễ thương lắm."
Hạ Tiểu Bạch cảm thấy có chút bất lực: "Con gái các em cứ thích đẹp chứ không thích ấm."
Sở Thu Hi cười khanh khách nói: "Anh cũng là con gái đấy!"
“Anh có mua cho em váy thu để ở nhà ấy, về nhà nhớ mặc đấy.”
"Anh cũng mua rất nhiều tất chân mùa thu, chắc chắn là ấm hơn em nghĩ nhiều."
Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng giơ bàn tay ngọc lên chạm vào đầu Sở Thu Hi: “Nếu ấm thì sao lại dựa gần anh vậy hả?”
Mắt đẹp của Sở Thu Hi trợn lên nhìn Hạ Tiểu Bạch một cái: "Đúng là thẳng nữ thật mà."
"Chỉ cần đứng cạnh Tiểu Bạch, áp đầu tựa vai là em thấy ấm áp rồi."
"À, Tiểu Bạch anh lấy theo căn cước giới tính nam đi."
Hạ Tiểu Bạch móc từ trong túi ra căn cước giới tính nam, còn hơi kiêu ngạo khoe ra.
Đây cũng là bằng chứng duy nhất chứng tỏ cô từng là con trai, cô vẫn luôn cất giữ rất cẩn thận.
"Vẫn là con trai"
"Đăng ký kết hôn chẳng vấn đề gì"
Sở Thu Hi kéo cánh tay trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch bước vào studio chụp hình.
"Ông chủ, chúng tôi đến đây để chụp ảnh cưới." Sở Thu Hi hô lên với giọng nói đầy vui vẻ.
Ngay sau đó một có anh trai nhiếp ảnh bước ra.
Khi nhìn Sở Thu Hi và Hạ Tiểu Bạch, trong mắt anh ta tràn đầy vẻ ngạc nhiên, cuối cùng cũng biết được thế nào trai tài gái sắc.
"Được rồi, hai người mặc bộ đồ này đi."
Nhiếp ảnh gia đưa cho hai người một bộ quần áo chụp làm giấy đăng ký kết hôn.
Vài tia sáng lóe lên.
Chưa đầy hai mươi phút, ảnh đăng ký kết hôn đã chụp xong.
"Hai người định đi xin giấy đăng ký kết hôn à? Ra khỏi con đường này, rẽ trái là sẽ tìm thấy văn phòng đăng ký kết hôn."
"Này, cuối tuần này hai người là cặp đôi đầu tiên chụp ảnh cưới. Bây giờ ngày càng có ít người kết hôn, lúc này chắc lấy được giấy nhanh lắm."
Sở Thu Hi đưa đầu ngón tay vuốt vuốt mái tóc đẹp: "Cảm ơn anh nhiều, anh trai, em thanh toán qua WeChat."
Cả hai đến văn phòng đăng ký kết hôn ngay sau khi bước ra khỏi studio chụp ảnh.
Khi bước vào, họ thấy bên trong đã có khá nhiều người xếp hàng, họ cũng đang băn khoăn không biết sao hôm nay lại có nhiều người mới kết hôn như vậy?
Khi đến gần mới nhận ra đó là đội ngũ ly hôn.............
Mà ở chỗ đăng ký kết hôn chỉ có một cặp đôi.
Số lượng ly hôn hoàn toàn áp đảo số lượng kết hôn.
Chẳng mấy chốc, cặp đôi phía trước đã vui vẻ rời đi với giấy đăng ký kết hôn, đến lượt Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi.
Trái tim trong lòng Hạ Tiểu Bạch đang đập loạn xạ, cô cũng được coi là người sợ kết hôn, nên nói nếu đăng ký kết hôn mà không hồi hộp và sợ hãi thì là dối trá.
"Tiểu Bạch................"
"Tiểu Bạch đến mình..."
Sở Thu Hi kéo Hạ Tiểu Bạch đứng đó một lúc không có phản ứng.
Thấy cô không phản ứng:
Đành gõ nhẹ vào cái đầu nhỏ của cô: “Tiểu Bạch đến lượt mình rồi.”
Hạ Tiểu Bạch bàng hoàng hoàn hồn, vội đáp lại: "À à..."
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của cô, Sở Thu Hi cũng nhẹ nhàng nói: "Sao anh lại đờ ra vậy?"
"Đừng sợ, chỉ cần mình thật lòng yêu nhau thì mọi thứ đều đáng giá."
Hạ Tiểu Bạch cũng không ngờ mình lại kết hôn sớm như vậy.
Sau mấy câu hỏi đơn giản.
Hai người trao hộ khẩu và căn cước cho chị gái ở phòng đăng ký kết hôn.
Chị gái ở quầy đăng ký chỉ nhìn Hạ Tiểu Bạch, sau đó mới cau mày nói.
"Thưa anh, căn cước của anh đã bị gạch bỏ!"
Hạ Tiểu Bạch sửng sốt?: "Cái gì?"
(Vốn nhân vật chính đến đây sẽ kết hôn nhưng tôi đã bỏ sót một vấn đề. Một là sau khi nhân vật chính kết hôn sẽ còn cốt truyện với cô gái này. Dù mối quan hệ là gì thì cũng sẽ có những vấn đề nhất định mà ai cũng biết. Tôi sợ bị phong sát.........)
(Nhưng tôi có thể thề rằng Sở Thu Hi là cô gái duy nhất gắn bó với Tiểu Bạch)
------
Dịch: MBMH Translate