Còn có mông của cô ấy, kỳ thực Sở Vân Chính đã chú ý tới từ lâu, vẫn luôn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng không phải con gái nhưng so với vợ mình còn lớn hơn.
Bây giờ điều khiến hắn nghi ngờ nhất chính là, Hạ Tiểu Bạch nếu như thật sự là con gái, ngực của cô ấy cũng quá phẳng rồi, chẳng lẽ là công chúa thái bình trong truyền thuyết?
“Vậy …. Tiểu Bạch … Cháu thật sự là con gái sao?” Hắn nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch hỏi.
Hạ Vân Chính đang hơi khom người với Sở Vân Chính: “Cha vợ, cha cảm thấy con có điểm nào không giống con gái nhất?”
Sở Vân Chính trực tiếp thốt ra: “Ngực con quá phẳng …”
Hạ Tiểu Bạch: ….
Sở Thu Hi: ….
Hoàng Liễu Liễu, Khương Tĩnh Vân: ….
Sở Thu Hi đụng vai Sở Vân Chính gắt giọng nói: “Cho nên, cha có đồng ý cho con với Tiểu Bạch ở bên nhau hay không?”
Sở Vân Chính có chút do dự: “Nhưng cha muốn ôm cháu ngoại, hai người các con đều là con gái thì làm sao cho cha ôm cháu được?”
“Tiểu Bạch đồ chơi lớn kia cũng không có….”
Hạ Tiểu Bạch: ….. Tôi cũng từng có đấy được không.
Sở Thu Hi nhếch môi đỏ: “Cha có thể để Tiêu Tiêu cho cha ôm cháu.”
Sở Vân Chính nói: “Nếu như Tiêu Tiêu cũng giống như con cũng là … Thích …. thích con trai thì làm sao bây giờ?”
Sở Thu Hi nhất thời cũng bó tay, nhưng mà cô vẫn là nói.
“Cái này sao có thể, nó thích chị lớn … là yêu thích những cô gái lớn tuổi hơn.”
“Cha vẫn là nên lo lắng nó cặp với những người phụ nữ trưởng thành, góa phụ…. Nhưng mà nó vẫn có thể cho cha ôm cháu được.”
Sở Vân Chính: ….
“Tiểu Bạch ….. Cháu có thể mặc đồ nữ vào cho tôi xem thử không?”
Hạ Tiểu Bạch với Sở Thu Hi liếc mắt nhìn nhau.
Sở Thu Hi vui vẻ cười nói: “Cha đây là đã đồng ý rồi sao?”
“Tiểu Bạch mau mặc cái váy em mới mua cho cha xem thử đi.”
Sở Vân Chính da mặt có chút mỏng nói: “Cha cũng chưa có đồng ý ….”
Phải biết rằng, hắn đã từng bị Hạ Tiểu Bạch dùng đầu gối đè lên đánh một trận …..
Bây giờ lại nói với hắn, Hạ Tiểu Bạch là một cô gái nũng nịu …. Cái này hắn làm sao có thể tiếp nhận được.
Quá xấu hổ có được không.
Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể lên lầu hai thay đồ nữ, ở trước mặt cẩu đản mặc đồ con gái, cô có chút xấu hổ.
Dù sao đối phương cũng là cha vợ của mình, huống chi hai người vẫn luôn xưng anh em với nhau.
Hạ Tiểu Bạch nhìn mình ở trong gương, tay ngọc chậm rãi cởi quần áo xuống, theo thứ tự lộ ra xương quai xanh thanh tú, cùng với đường cong ở ngực.
Cánh tay ngó sen trắng như tuyết, trơn mềm mà óng ánh, toàn thân trắng nõn nà, trên người tỏa ra mùi thơm ngọt ngào đặc trưng của mỹ nhân.
Bên dưới vòng eo cong hoàn hảo là hai đôi chân thon thả với cơ bắp và xương cốt mịn màng như băng tuyết.
Hạ Tiểu Bạch mở bảng hệ thống sử dụng phát hành sửa chữa.
Một mái tóc dài ngang lưng chợt xõa xuống ôm lấy vòng eo thon gọn.
Cô ngước mắt lên nhìn tiên nữ ở trong gương, khẽ chải tóc.
Khuôn mặt thanh tú và tao nhã của cô ấy càng quyến rũ hơn khi cô ấy mỉm cười, đôi mắt như băng của cô khiến cho người khác hồn xiêu phách lạc.
Hạ Tiểu Bạch nhìn mình trong gương, thực sự là vưu vật nhân gian.
Bàn tay xinh đẹp của cô không nhịn được tự véo mình một cái…, lông mày cau lại, môi anh đào khẽ nhếch lên, khuôn mặt trắng trẻo hiện lên một tia ửng đỏ.
“Tiểu Bạch, xong chưa?” Giọng của Sở Thu Hi ở bên ngoài truyền đến.
“Xong, xong rồi.” Hạ Tiểu Bạch vội vàng đem váy dài đã chuẩn bị sẵn mặc vào.
Bây giờ cô mặc váy đã quen, hai ba lần liền xong.
Cuối cùng, từ từ kéo váy màu trắng từ chân ngọc kéo lên, một mạch.
Sở Thu Hi ở cửa vào đợi một lúc lâu không nhịn được muốn đẩy cửa vào.
Đúng lúc này, Hạ Tiểu Bạch mặc một bộ váy mùa thu màu trắng nhạt bước ra khỏi phòng, bộ ngực kiêu hãnh khiến cô giống như một như người đỉnh nhất, đôi chân trắng trần trụi bên trong thuần khiết còn lộ ra một chút quyến rũ.
Sở Thu Hi nhìn chằm chằm vào mỹ nữ ở cửa, thậm chí còn nhào đến ôm lấy thân hình thon thả của cô ấy.
Bàn tay trắng nõn ôm khuôn mặt xinh đẹp của tiểu tiên nữ hôn rất lâu, mới mang theo sự tiếc nuối mà tách ra.
Cô liếm đôi môi gợi cảm, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch cười nói.
“Quả nhiên Tiểu Bạch mặc đồ nữ mới là tiên nữ xinh đẹp nhất thế gian.”
Hạ Tiểu Bạch cũng là tràn đầy bất đắc dĩ, môi anh đào khẽ mở nói: “Thật sự để anh như vậy gặp cha vợ sao?”
“Cảm giác hình như không được tốt lắm.”
Sở Thu Hi dùng tay ngọc kéo cổ tay tuyết trắng của cô nói: “Có gì phải thẹn thùng chứ, anh vốn dĩ là con gái không phải sao?”
“Còn là một người xinh đẹp như tiểu tiên nữ trên trời, tự hào còn không kịp đấy chứ.”
Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể để cô ấy dẫn xuống lâu.
Trong đầu Sở Vân Chính đang tự tưởng tượng ra bộ dạng của Hạ Tiểu Bạch sau khi mặc đồ nữ, hẳn là rất đẹp a?
Cô ấy mặc đồ nam trông đã khá là nữ tính và xinh đẹp rồi, mặc đồ nữ thì chắc cũng là một mỹ nhân.
Hoàng Liễu Liễu mặc dù đã sớm biết Hạ Tiểu Bạch là con gái, thế nhưng bà cũng chưa nhìn thấy bộ dạng cô ấy mặc đồ nữ.
Trong lòng đã sớm tràn đầy chờ mong.
Phải biết, trước đây Khương Tĩnh Vân vô luận thế nào cũng được coi là hoa khôi của một trường đại học.
Con gái của cô ấy nhất định cũng sẽ không kém.
------
Dịch: MBMH Translate