Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 629 - Chương 629: Chỉ Vì Em

Chương 629: Chỉ Vì Em Chương 629: Chỉ Vì Em

"Vẫn không dám xuống sao?” Sở Thu Hi nắm tay Hạ Tiểu Bạch dẫn đi đến phòng khách.

Hạ Tiểu Bạch vẫn hơi thiếu tự nhiên, có hơi xấu hổ khi để cha vợ nhìn thấy mình mặc đồ nữ.

Sở Vân Chính đưa mắt lên nhìn hai cô gái vừa bước xuống cầu thang.

Nhưng ông chỉ nhìn Sở Thu Hi một lúc rồi dời mắt đến người bên cạnh cô, nhìn từ dưới lên trên.

Đập vào mắt ông chính là một đôi chân xinh đẹp, làn da trắng như tuyết, bộ váy màu trắng bao bọc cơ thể mảnh mai, mái tóc đen như thác nước rủ xuống eo.

Đôi mắt xinh đẹp thản nhiên của cô nhìn ba người ở đây, tiên khí bao quanh, gương mặt hoàn hảo càng nhìn càng không tìm được chút tì vết nào.

Sở Vân Chính lần nữa sững sờ tại chỗ, dù ông đã từng gặp vô số người đẹp trong các bữa tiệc, con gái và vợ ông cũng là đại mỹ nhân hiếm có.

Nhưng cô gái đẹp như tiên nữ trước mặt hôm nay vẫn làm ông cảm thấy có phần không chân thực.

"Con…. con thật sự là Hạ Tiểu Bạch?” Sở Vân Chính không thể tin nổi, lắp bắp hỏi.

Hạ Tiểu Bạch đưa tay lên vén mấy sợi tóc trên trán ra sau tay, trả lời với gương mặt đỏ ửng.

"Cha vợ… con chỉ thay váy, để tóc dài thôi mà cha đã không nhận ra con rồi sao?”

"Con không phải Tiểu Bạch thì là ai?”

Giọng nói linh hoạt vừa kỳ ảo vừa êm ái như tiếng chuông gió mùa hè làm cho người nghe không thể không cảm thấy tâm trạng vui vẻ, muốn nghe thêm nhiều hơn.

Dễ nghe hơn biết bao nhiêu lần so với giọng nói không phân biệt được nam nữ lúc đầu kia.

Sở Thu Hi nhìn dáng vẻ hoang mang của cha mình, cũng không nhịn nổi mà bật cười, chuyện này cũng không thể trách ông ấy.

Dù sao chỉ cần là người lần đầu tiên nhìn thấy nhan sắc khuynh thành của Tiểu Bạch, dù là nam hay nữ cũng đều kinh ngạc như thế này.

"Cha, Tiểu Bạch của con có đẹp không?”

Sở Chính Vân ngơ ngác gật đầu: “Rất….rất xinh đẹp, xinh đẹp hơn nhiều so với tưởng tượng của cha.”

Sở Thu Hi tranh thủ thời cơ nói: “Vậy cha có muốn tiểu tiên nữ xinh đẹp như vậy kết hôn với con gái của cha không, sau này sẽ trở thành người một nhà.”

Hoàng Liễu Liễu nhìn gương mặt như tiên nữ của Hạ Tiểu Bạch, dường như thấy được hình ảnh lúc còn trẻ của Khương Tĩnh Vân năm xưa, cũng một bộ váy dài, dáng người yểu điệu, tóc dài tới eo.

Nhưng con bé lại đẹp hơn chị Khương năm xưa, nhiều tiên khí hơn, hoàn hảo hơn.

Bà nhớ khi xưa bà và chị Khương còn tiếc nuối, vậy nên bà càng mong muốn Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi được ở bên nhau, xem như đền bù những tiếc nuối năm xưa.

"Vân Chính, đồng ý với hai đứa đi, chỉ cần yêu nhau thật sự thì giới tính không phải là vấn đề. “

Sở Vân Chính trầm ngâm thật lây, ông cũng chỉ có thể mở miệng nói.

"Ván đã đóng thuyền, tôi có thể làm gì đây…”

“Nhưng tôi vẫn muốn đưa ra một điều kiện.”

"Chỉ cần Tiểu Bạch chịu gia nhập nhà họ Sở, hoàn toàn không có vấn đề nữa.”

Hạ Tiểu Bạch nhìn Sở Chính Vân, vẫn nói như trước.

"Chỉ cần cha khuyên được ông nội và mấy người chú của con, thì con sao cũng được.”

Sở Chính Vân rất hài lòng gật đầu, ông cảm thấy chuyện này thật sự đã ván đóng thuyền rồi, chỉ cần thêm tiền đúng chỗ thì không cần mấy phút đã thu thập được ông nội và mấy người chú của Hạ Tiểu Bạch.

Ông muốn đưa tay lên vỗ vai Hạ Tiểu Bạch, nhưng đang đưa lên giữa chừng thì mới phản ứng kịp nhìn đôi vai trắng như tuyết của cô.

Đúng là cánh tay như ngọc, vai như tuyết.

Sở Chính Vân cũng chỉ có thể xấu hổ bỏ tay xuống: “Cứ quyết định vậy đi.”

Sở Thu Hi cực kỳ vui vẻ kéo tay Hạ Tiểu Bạch, môi đỏ gợi cảm hôn lên mặt cô một cái.

"Vui quá Tiểu Bạch, anh là người phụ nữ của Sở Thu Hi em, ai cũng không được đụng tới.”

Hạ Tiểu Bạch cũng đáp lại nụ hôn của Sở Thu Hi bằng một nụ cười xinh đẹp.

"Thu Hi cũng là người phụ nữ của Hạ Tiểu Bạch này, ai cũng không được cướp đi.”

Hoàng Liễu Liễu và Khương Tĩnh Vân liếc nhau, trong mắt hai người đều hiện lên sự vui vẻ vì những tiếc nuối trước kia đã được bù đắp.

Khương Tĩnh Vân sờ đầu Hạ Tiểu Bạch: “Sau này con cũng không được ức hiếp Thu Hi, có biết không.”

Hạ Tiểu Bạch khẽ vuốt cằm: "Đương nhiên là không rồi." (dù sao Thu Hi không ăn hiếp mình là tốt lắm rồi…)

Hoàng Liễu Liễu Cũng dịu dàng cười một tiếng: "Thu Hi, con cũng đừng khi dễ Tiểu Bạch có biết chưa?”

Sở Thu Hi cười khanh khách kề sát lại gần Hạ Tiểu Bạch: “Con thương anh ấy còn không hết, sao có thể khi dễ anh ấy được?” (Nhưng trên giường thì không chắc)

Đến chạng vạng tối.

Hạ Tiểu Bạch ôm đùi ngồi trên sô pha xem phim chiến tranh, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm màn hình tivi 100 inch không chớp mắt.

Âm thanh xung quanh chân thực hơn cả rạp chiếu phim, cảnh bắn nhau kịch liệt khiến người ta rung động biết nhường nào.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment