Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 634 - Chương 634: Đến Giờ Các Cậu Vẫn Chưa Nhận Ra Tôi Chính Là Hạ Tiểu Bạch?

Chương 634: Đến Giờ Các Cậu Vẫn Chưa Nhận Ra Tôi Chính Là Hạ Tiểu Bạch? Chương 634: Đến Giờ Các Cậu Vẫn Chưa Nhận Ra Tôi Chính Là Hạ Tiểu Bạch?

Sau lưng cô còn có hai vệ sĩ áo đen.

"Các vị đều là bạn của bạn học Tiểu Bạch có đúng không, mời qua bên này.”

Triệu Trình, Chu Thanh và Lý Lương thấy Diệp Trường Ca ăn mặc quyến rũ xinh đẹp thì trợn cả mắt lên.

Hôm nay cô trang điểm theo phong cách chị đại, phối hợp với mái tóc dài màu đỏ rượu và đôi môi đỏ mọng.

Áo khoác mùa thu thời thượng bao bọc cơ thể yểu điệu, gương mặt trang điểm tinh xảo của cô nhìn từng người ở đây.

Khí chất cao sang vừa gợi cảm vừa lạnh lùng làm người ta không dám xem thường.

Lý Lương không nhịn được nói: “Đúng là một mỹ nữ có khí chất.”

Chu Thanh cũng gật gật đầu: “Cậu nhìn tất lưới đen trên người cô ấy kìa.”

"Tất chân giống như một lớp da bao bọc đôi chân dài quyến rũ kia lại, sở lên chắc chắn rất tuyệt.”

"Nếu như Tiểu Bạch mà mặc như thế chắc chắc càng thêm xinh đẹp gợi cảm.”

Triệu Trình nói nhỏ: “Nhìn thôi là được rồi, người ta là chị cả trong ngành này đấy, coi chừng bị nghe được.”

Gương mặt xinh đẹp của Đào Na Na cũng trở nên thận trọng.

Dù sao chị cả trong nghề như thế này thì sinh viên như các cô không thể chọc vào.

"Chúng ta vẫn nên nhanh chóng vào trong đi, đừng đứng trước cửa cản trở người ta.”

Hai người chị em của cô cũng nhao nhao gật đầu.

Diệp Trường Ca cũng cảm thấy buồn cười khi nghe mấy người bạn của Hạ Tiểu Bạch thảo luận, nhưng hiệu quả cô muốn chính là như vậy.

Ở địa phương làm ăn ngư long hỗn tạp như thế này, phải giữ vững thiết lập làm cho người ta cảm thấy kính trọng mới được.

“Được rồi, các em là bạn của Tiểu Bạch thì cũng là bạn của chị, nếu cần gì chỉ cần gọi một tiếng là được.”

"Tối nay tất cả chi phí của các em đều do Hạ tiểu thư thanh toán.”

"Vậy nên đừng khách sao, giúp chị tăng chỉ tiêu nào.”ヾ(╹◡╹)ノ~

Đào Na Na ngồi trên ghế sô pha dễ chịu: “Đây là lần đầu tiên tôi tới một KTV cao cấp như vậy, màn hình này cũng quá lớn rồi.”

"Xem ra nhà nữ thần Bạch rất có tiền đấy.”

Phong Tiểu Tĩnh hâm mộ nói: “Tất nhiên là có tiền, tôi đã từng nhìn thấy cậu ấy ngồi xe thể thao đến học viện, chính là loại mấy triệu một chiếc đấy.”

Lý Lương cầm lấy một bình rượu tây nói: "Đây chính là Ách Bích, mấy ngàn tệ một chai đấy, ở đây vậy mà có tận hai chai.”

"Mấy chai rượu tây trên bàn đều là rượu quý, tiểu thư nhà giàu ra tay đúng là hào phóng.”

Trên mặt Triệu Trình đã đầy nghi ngờ, với sự hiểu biết của anh ta về Tiểu Bạch, cậu ta chính là một tên keo kiệt vắt cổ chày ra nước, sao lại nỡ chuẩn bị rượu ngon như vậy được.

Chẳng lẽ đã thông suốt sau khi bị đại tiểu thư bao nuôi? (Hạ Tiểu Bạch... (-_ -)! ! )

Anh ta cũng là cười ha ha: "Dù sao cũng là Tiểu Bạch mời khách, các cậu tùy ý uống là được, quan trọng nhất là mọi người chơi cho đã.”

Đào Na Na cẩn thận rót một ly Ách Bích uống một ngụm.

Đây là một loại cocktail, còn chưa uống vào miệng đã ngửi được mùi rượu mê người, sau khi uống vào thì hương hoa và trái cây tương khuấy động trong khoang miệng, thỉnh thoảng còn có mùi bơ trứng.

Gương mặt xinh đẹp của Đào Na Na nở một nụ cười ngọt ngào.

"Rượu này uống ngon quá, độ cũng không cao, cậu cũng uống thử đi Tiểu Tĩnh.”

Phong Tiểu Tĩnh cũng không khách sáo thử một ly, trong nháy mắt gương mặt xinh đẹp trở nên hưởng thụ.

"Tôi từng thấy rượu này trên Douyin mấy lần, đã muốn được thử từ lâu, tiếc là đắt quá nên cũng không dám nghĩ tới.”

"Không ngờ tối nay lại được uống, hôm nay tôi phải thử cảm giác làm tiểu thư nhà giàu một lần mới được.”

Chu Thanh ra vẻ nói: “Tôi từng uống rượu này mấy lần rồi, cũng chỉ thế thôi.”

"Tiếc là Tiểu Bạch của tôi vẫn chưa tới, nếu không nhất định phải bảo cô ấy rót rượu cho tôi.”

Lý Lương vỗ tay một cái nói: "Mọi người cũng đừng chỉ biết uống rượu, đừng quên chỗ này là KTV.”

“Mấy cô gái mau hát vào bài cho anh trai nghe nào.”

Phong Tiểu Tĩnh cướp được micro kéo cô gái xinh đẹp đeo kính bên cạnh nói.

“Thiên Thiên hát với mình bài ‘Biết không biết không’ có được không.”

Lục Thiên Thiên là kiểu con gái trầm tĩnh ít nói.

Hôm nay cô cũng bị Đào Na Na và Phong Tiểu Tĩnh kéo tới rõ ràng là không quá quen với môi trường như quán bar này.

Cô nói nhỏ: “Cậu hát với Na Na đi, mình không biết hát.”

Chu Thanh và Triệu Trình liếc nhìn nhau, em gái trầm tính này rất xinh đẹp, cả hai lao tới giật lấy micro.

Triệu Trình mặt dày mày dạng nói: “Em gái tên là Lục Thiên Thiên à.”

“Anh là Triệu Trình, em có thể gọi anh là anh Triệu, anh hát với em có được không.”

"Những người quen anh đều biết anh chính là hoàng tử nhỏ phòng karaoke.”

Đào Na Na trực tiếp cầm goid ném lên đầu Triệu Trình.

"Cậu có thể đừng nhìn bạn tốt của tôi bằng vẻ mặt bỉ ổi đó hay không.”

Lục Thiên Thiên có hơi ngại ngùng lắc đầu.

Trong lúc đám người đa túm tụm lại ca hát thì Hạ Tiểu Bạch mới khoan thai tới muộn.

Cô vào phòng, đứa tay lên lây mũ xuống, cột mái tóc dài tới eo lại làm lộ ra gương mặt xinh đẹp như tiên nữ.

"Ngại quá, mình có chút việc nên giờ mới tới được.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment