Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 635 - Chương 635: Sao Lại Nhìn Tôi Chằm Chằm Vậy?

Chương 635: Sao Lại Nhìn Tôi Chằm Chằm Vậy? Chương 635: Sao Lại Nhìn Tôi Chằm Chằm Vậy?

Hôm nay Hạ Tiểu Bạch vẫn ăn mặc theo phong cách tiên nữ vô cùng xinh đẹp, một bộ váy dài màu trắng làm nổi bật khí chất và làn da trắng tinh không tì vết, kết hợp với dáng người mảnh khảnh hoàn hảo làm người ta khó mà dời mắt.

Tất cả mọi người ở đây đều hướng mắt về phía tiểu tiên nữ vừa xuất hiện.

Mấy cô gái vui vẻ tiến tới, Triệu Trình và mấy nam sinh cũng không bị bỏ lại phía sau.

"Tất cả mọi người đều đang đợi cậu đấy nữ thần Bạch.” Đào Na Na cười khanh khách nói.

Vì đã uống mấy ly rượu nên lúc này gương mặt xinh đẹp của cô đã có vẻ hơi say.

Phong Tiểu Tĩnh và Lục Thiên Thiên ở bên cạnh cũng nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch với biểu cảm sùng bái.

Các cô vẫn chưa thân lắm với nữ thần Bạch này nhưng vẫn luôn ngưỡng mộ bởi vì nữ thần này thật sự quá đẹp, dù là con gái thì có gặp cũng sẽ không nhịn được mà yêu cô.

Bây giờ được ngắm nhìn ở khoảng cách gần càng cảm thấy kinh ngac, dù là nhan sắc khuynh thành hay làn da trắng như tuyết không chút tì vết, còn có dáng người yểu điểu kết hợp với đôi chân dài.

Đơn giản chính là kiệt tác mỹ nhân hoàn hảo được thượng đế tạo ra.

“Xin chào nữ thần Bạch…. mình là Tiểu Tĩnh, mong được chỉ giáo nhiều hơn.”

Lục Thiên Thiên có hơi thẹn thùng: “Mình…. mình…. mình là Lục Thiên Thiên, đã ngưỡng mộ nữ thần Bạch từ lâu.”

Hạ Tiểu Bạch nhìn về phía hai cô gái, cô đã biết Phong Tiểu Tĩnh, còn Lục Thiên Thiên này thì đây là lần gặp đầu tiên.

Được kết bạn với mỹ nữ là điều trước giờ Hạ Tiểu Bạch chưa từng từ chối.

Cô đưa cánh tay trắng như tuyết ra, dịu dàng cười: “Mình cũng rất hân hạnh được biết các cậu.”

Hai cô gái đều chen lấn tranh nhau bắt tay với Hạ Tiểu Bạch.

Phong Tiểu Tĩnh vui vẻ ríu rít: “Wow, tay của nữ thần Bạch vừa mềm vừa trắng, được chăm sóc quá tốt rồi, móng tay mũm mĩm cũng hồng hồng đáng yêu nữa.”

Lục Thiên Thiên mắc cỡ đỏ mặt, nở một nụ cười hạnh phúc.

"Mình thề đây là lần đầu tiên trong đời mình nắm một bàn tay mềm mại như thế này, thật sự không muốn rửa tay chút nào.”

Cô đưa tay lại gần chóp mũi hít hà, mùi hương hoa dành dành của mỹ nhân còn đọng lại thoang thoảng.

Hạ Tiểu Bạch nâng mấy lọn tóc trên tay, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía mấy người Triệu Trình, cuối cùng ánh mắt rơi trên mặt Lý Lương.

Có lẽ lão đại không được đẹp trai lắm nhưng các đường nét trên gương mặt cứng rắn kết hợp với chiều cao hơn một mét tám, tuyệt đối làm cho người ta có cảm giác an toàn.

Lý Lương đột nhiên bị Hạ Tiểu Bạch nhìn chằm chằm, anh ta nhìn gương mặt xinh đẹp tuyệt vời của cô, làn da trắng hơn tuyết, xinh đẹp vô cùng, không thể nhìn gần.

Đẹp đến mức khiến người ta hít thở không thông, anh ta không thể không ngây ngẩn, lập tức đỏ mặt, nghĩ thầm sao tiên nữ xinh đẹp Hạ Hiểu Bạch này lại nhìn mình bằng ánh mắt thâm tình như vậy?

Chẳng lẽ cô ấy có ý với mình sao? (((o(゚▽゚)o)))

Lý Lương lập tức cảm thấy hơi hoảng hốt.

"Cái kia... Hiểu Bạch. Sao lại nhìn tôi chằm chằm vậy?”

Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ bứt rứt của lão đại.

Quả nhiên đàn ông đều là loại sinh vật chỉ cần nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp là cầm lòng không đậu.

Nếu như đàn ông không động lòng với phụ nữ thì chỉ có thể là do cô gái kia không đủ xinh đẹp, không đủ ưu tú mà thôi.

Cô đưa tay lên che môi cười, đôi mắt xinh đẹp đảo quanh, tỏa ra sức quyến rũ.

Kết hợp với dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, nụ cười này càng giống như phù dung dưới nước, xinh đẹp động lòng người, trực tiếp làm cho Lý Lương nhìn miên mang, trái tim đập loạn xạ.

Mặc dù anh ra cảm thấy Hạ Hiểu Bạch này cực kỳ xinh đẹp, được coi là thịnh thế mỹ nhan nhưng cũng không đi lấy lòng cô như những người khác.

Dù sao thì anh ta cảm thấy mỹ nhân như vậy sao có thể để người bình thường chinh phục được, nên cũng không có quá nhiều mơ tưởng.

Nhưng lúc nãy cô lại cười với anh ta một cái, dường như cả thế giới đảo lộn chỉ vì nụ cười kia.

Dường như có một sức quyến rũ ma quỷ nào đó khiến cho người ta cam tâm tình nguyện quỳ rạp dưới váy cô, giống như yêu tinh trong mộng.

Trên đời này tuyệt đối không có người đàn ông nào có thể cưỡng lại sự quyến rũ như thế này.

Đôi môi đỏ mọng của Hạ Tiểu Bạch khẽ mở, làm lộ ra hàm răng như trân châu, cô cười với Lý Lương rồi nói.

"Lão đại... Tiểu Bạch rất cảm ơn cậu đã chiếu cố tôi trong suốt mấy năm đại học, rất cảm ơn.”

“Cho tới bây giờ tôi vẫn còn nhớ lão đại đã giúp dạy dỗ mấy tên khi dễ tôi hồi năm nhất.”

"Tôi sẽ không quên lão đại đã đối xử tốt với tôi như thế nào, đương nhiên cũng sẽ không quên những lúc cậu trộm bột giặt, sữa tắm, khăn tay….của tôi.”

Lý Lương vẫn đang nằm mơ giữa ban ngày nên chưa lấy lại tinh thần, ma lực nụ cười của Hạ Tiểu Bạch lúc nãy quá lớn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment