"Lão đại?" Hạ Tiểu Bạch nghiêng đầu, chớp đôi mắt trong veo như thủy tinh kêu to lần nữa.”
"Lão đại, cậu sao thế?”
Triệu Trình cũng bụm mặt, xem ra lão đại đã hoàn toàn bị Tiểu Bạch mê hoặc, nhìn khóe miệng cậu ta đi, sắp chảy nước miếng rồi.
Anh ta ra sức đẩy Lý Lương: “Lão đại, Tiểu Bạch đang gọi cậu kìa?”
Nhờ tiếng kêu của Triệu Trình, Lý Lương mới được kéo từ trong mơ trở lại hiện thực.
Hình như nghe nữ thần Bạch đang kêu mình là lão đại?
“Cậu….sao cậu lại gọi tôi là lão đại?” Anh ta có hơi xấu hổ gãi đầu cười ha ha.”
"Chỉ có mấy anh em mới gọi tôi như vậy thôi.”
Hạ Tiểu Bạch chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, nhoẻn miệng cười.
"Bởi vì tôi chính là Hạ Tiểu Bạch cùng ký túc xá đây, sao tới giờ các cậu vẫn chưa nhận ra tôi vậy?”
Lý Lương ngây luôn cả người, anh ta còn đang đắm chìm trong ảo tưởng đối với mỹ nhân.
Vị mỹ nhân này đột nhiên nói cô ấy là anh em tốt mình quen biết bốn năm.
Anh ta nhất thời cảm thấy mơ hồ nhìn mấy người xung quanh.
Mọi người nhìn nhau bối rối.
Lý Lương lắp bắp hỏi: "Cô… Cô nói cái gì? Tôi vừa rồi nghe hơi không rõ lắm.”
Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ kinh ngạc của lão đại và những người còn lại.
Cũng không kinh ngạc hơn lúc mà Cẩu Đản biết mình là con gái.
Đầu ngón tay cô vén mấy sợi tóc trước bộ ngực ngạo nghễ lên, đôi môi anh đào khẽ mở cười nói.
“Tôi nói tôi chính là Hạ Tiểu Bạch, là Tiểu Bạch ở cùng ký túc xá với các anh.”
"Trước kia tôi chỉ là nữ cải nam trang, bây giờ mới là dáng vẻ thật sự của tôi."
“Nà ní!” Σ (°△°|||)︴
"Vãi!!!!" ヽ(ຶ▮ຶ)ノ!!!
"Cô không đùa đấy chứ?!" (≖╻≖; )
Vẻ mặt Lý Lương không dám tin đưa tay lau mắt, gắt gao nhìn chằm chằm tiểu tiên nữ trước mắt.
Chỉ thấy khuôn mặt tinh xảo tuyết trắng của cô mỗi một tấc đều rất đẹp, ngay cả một chút tỳ vết cũng không có.
“Cô thật sự là Tiểu Bạch? Không phải là lừa chúng tôi đấy chứ?”
“Cô nói cô là chị gái của Tiểu Bạch tôi còn tin, dù sao các người thật đúng là rất giống.”
Chu Thanh cũng là ngây người, ban đầu anh ta cũng biết Hạ Tiểu Bạch là con gái.
Nhưng mà ngực Tiểu Bạch cũng không lớn như vậy, chính là một công chúa Thái “Bình”, khí chất cũng không tốt bằng cô.
Tướng mạo cũng có chênh lệch nhất định.
Ít nhất Hạ Hiểu Bạch trước mặt so với Hạ Tiểu Bạch càng thêm xinh đẹp hơn chút, thậm chí có chút cảm giác tiên khí bồng bềnh.
Khí chất càng thêm dịu dàng.
Lời nói và hành động đều tao nhã, cũng không có cảm giác tùy tiện như Tiểu Bạch.
Chu Thanh sở dĩ thích Hạ Tiểu Bạch
Chính là vì Tiểu Bạch mặc dù là con gái, nhưng tính cách có rất nhiều điểm giống con trai.
Lời nói và cử chỉ đều tùy tiện.
Ở bên cô thật sự rất thoải mái, vừa là anh trai vừa là bạn gái.
Hôm nay nhìn dáng vẻ tiểu tiên nữ của Hạ Tiểu Bạch ngược lại có chút vô cảm.
Chu Thanh cũng nhịn không được gian nan hỏi.
“Cô thật sự là Tiểu Bạch mà chúng tôi quen biết?”
Hạ Tiểu Bạch hơi gật đầu, khuôn mặt như ngọc đỏ bừng, nhất thời ngượng ngùng nói.
“Đúng vậy, Hạ Tiểu Bạch là tôi, Hạ Hiểu() Bạch cũng là tôi.”
(
)Trong tiếng Trung, Hiểu và Tiểu đọc như nhau chỉ khác cách viết.
“Thật sự rất có lỗi với mọi người!”
“Ngày đầu tiên tôi nên ngả bài với mọi người, nhưng nhất thời không biết mở miệng như thế nào.”
“Dù sao cũng cảm thấy rất ngượng ngùng.”
Vẻ mặt Triệu Trình đắc ý cười nói: "Thấy chưa, tôi đã nói đến KTV sẽ có kinh hỉ, các người còn nói tôi không quan tâm Tiểu Bạch."
“Phải biết rằng tôi và Tiểu Bạch là anh em tốt nhất, có thể không quan tâm đến cô ấy sao?”
“Phải biết rằng ngày đầu tiên Tiểu Bạch quay về học viện đã thẳng thắn với tôi rồi.”
Trong lúc nói chuyện anh ta còn muốn giơ tay khoác lên chiếc cổ tuyết trắng quyến rũ của Hạ Tiểu Bạch.
Trực tiếp bị Hạ Tiểu Bạch đấm một cái bật ra.
( ̄ε(# ̄)☆╰╮o( ̄ 血  ̄///) Cút sang một bên!
Nhưng mà cô lại không kịp né tránh hai tay của Đào Na Na, chỉ thấy Đào Na Na trực tiếp từ sau lưng cô giơ tay đánh úp lại về phía ngực cô.
“Xoa bóp ~” (⌯︎¤̴̶̷̀ω¤̴̶̷́)✧︎
Hạ Tiểu Bạch cũng bị sự tập kích bất thình lình của si nữ hù sợ, đôi chân thon dài mềm nhũn thiếu chút nữa trực tiếp quỳ rạp xuống đất.
Khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng, tựa như hoa đào nở rộ.
Cô hơi kinh hoàng đỏ mặt hô: "Na Na cô đang làm gì vậy! Mau buông tay ra cho tôi!”
Đào Na Na dùng vẻ mặt đã được hời còn khoe mẽ tức giận nói.
“Cô nói tôi đang làm gì? Đương nhiên là đang trừng phạt cô rồi!”
“Được lắm Hạ Tiểu Bạch, tôi đường đường là bạn thân của cô.”
“Nói cho tên khốn Triệu Trình này mà không nói cho tôi biết, phải tiếp nhận trừng phạt!”
Hạ Tiểu Bạch bị cô nắm có chút chịu không nổi, trực tiếp hất cô ra.
Đôi chân dài liên tục lui về phía sau vài bước, đôi tay ngọc che ở trước ngực, đôi mắt đẹp cảnh giác nhìn chằm chằm Đào Na Na.
“Na Na! Cô là con gái có thể rụt rè một chút được không!”
Đào Na Na bĩu môi: "Hừ, ai bảo ngay từ đầu cô không nói cho tiểu thư đây cô chính là Tiểu Bạch?”
"Khiến tôi ngày nào cũng phải cẩn thận với cô."
------
Dịch: MBMH Translate