Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 639 - Chương 639: Chia Xa

Chương 639: Chia Xa Chương 639: Chia Xa

Đôi mắt đẹp của Sở Thu Hi trực tiếp liếc Diệp Trường Ca một cái: "Theo hiểu biết của em đối với Tiểu Bạch.”

"Ý của cô ấy là muốn chị không gọi món đắt tiền, gọi món rẻ tiền là được."

“Tiểu Bạch sống rất tiết kiệm.”

Diệp Trường Ca................"Tiểu Bạch sau khi tỉnh lại sẽ không đánh chị chứ..."

Sở Thu Hi khoát tay nói: "Nhìn cô ấy và bạn bè uống say như vậy, nhất định rất vui vẻ."

Chỉ cần Tiểu Bạch vui vẻ có đắt hơn nữa cũng đáng giá.

“Chị cho người thu xếp ổn thỏa bạn bè của Tiểu Bạch, tôi đưa cô ấy về nhà trước.”

Diệp Trường Ca cười khanh khách nói: "Yên tâm chị sẽ thu xếp tốt.”

.....................。

Khi Hạ Tiểu Bạch mở mắt ra, phát hiện sắc trời đã sáng ngời.

Một luồng ánh mặt trời chiếu vào trên mặt của cô, làm cho cô nhất thời không có cách nào hoàn toàn mở mắt.

"Tiểu Bạch, anh tỉnh rồi à?”

“Lại đây….uống chén trà giải rượu đi.”

Tối qua Hạ Tiểu Bạch uống nhiều rượu, dù ngủ cả đêm nhưng vẫn cảm thấy đầu hơi đau.

Cô chỉ nhớ mình có chơi oẳn tù tì uống rượu với Đào Na Na và Triệu Trình, còn chuyện sau đó thì không nhớ rõ.

Nghe giọng nói dịu dàng bên tay, Hạ Tiểu Bạch mở đôi mắt xinh đẹp ra, đập vào mắt chính là gương mặt xinh đẹp quen thuộc.

"Thu Hi? Em về rồi?”

Sở Thu Hi từ từ cúi thấp xuống làm lộ ra bờ vai xinh đẹp trắng như tuyết và xương quai xanh, trên gương mặt xinh đẹp nở nụ cười dịu dàng nhưng có chút trách móc.

"Anh nhìn ra ngoài cửa sổ đi? Mặt trời đã lên tới mông rồi.”

"Đã bảo anh đừng có uống nhiều rượu như vậy, anh xinh đẹp như thế, thật sự không sợ bị người ta bắt mất à.”

Hạ Tiểu Bạch chống tay ngồi dậy.

Bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng chim hót, sắc trời đang sáng dần.

Rõ ràng là sáng sớm ngày tiếp theo.

"Xin lỗi, rượu kia đắt quá, mà hôm qua anh là người mời khách nên không uống thì cảm thấy tiếc lắm, cho nên uống hơn hai ly.”

"Đúng rồi, những người khác đâu?"

Sở Thu Hi tức giận nhìn cô, đúng là đồ hám tiền, tự mời khách mà còn muốn uống để hoàn vốn.

“Em đã nhờ chị Trường Ca sắp xếp cho bọn họ rồi.”

"Dậy ăn sáng đi, nguội hết rồi.”

Lúc Hạ Tiểu Bạch chuẩn bị đứng dậy thì bị Sở Thu Hi giơ tay ra ôm vai, mùi hương hấp dẫn và gương mặt quyến rũ từ từ tiến lại gần.

Cô trực tiếp đưa bờ môi gợi cảm lại hôn lên môi Hạ Tiểu Bạch.

"Mỗi ngày đều tặng cho Tiểu Bạch một nụ hôn chào buổi sáng.”

Hạ Tiểu Bạch liếm liếm cánh môi, sự thơm ngọt còn đọng lại sau cái hôn của Sở Thu Hi làm cô cảm thấy vui vẻ, trực tiếp nhào lên người cô, dưới sự kinh ngạc của Sở Thu Hi hôn một cái thật sâu.

Hạ cô gái dính chặt lấy nhau, không ngừng hưởng thụ từng chỗ ngọt ngào của đối phương.

Sở Thu Hi cũng đưa tay ra ôm lấy cơ thể mềm mại yểu điệu của Hạ Tiểu Bạch, cô hơi ngẩng đầu lên, môi đỏ gợi cảm hơi nhếch lên, để mặc cho cô hôn từng tấc da thịt trên cơ thể.

Mười mấy phút sau.

Mặt Sở Thu Hi đỏ bừng, đôi mắt xinh đẹp đối diện với Hạ Tiểu Bạch, cười nói.

"Sáng sớm Tiểu Bạch làm gì nhiệt tình vậy, hôn làm em ngứa ngáy cả người, cực kỳ muốn thân mật với anh thêm nữa~ "

"Tiếc là em phải đi làm mất rồi.”

Hạ Tiểu Bạch đưa tay lên sờ gương mặt đỏ bừng của Sở Thu Hi , có chút không nỡ.

"Thu Hi đừng quên tối nay anh phải đến Yên Kinh với cha vợ nhé.”

“Chỉ sợ lần gặp mặt tiếp theo không biết phải đợi đến lúc nào.”

Sở Thu Hi cũng rũ mày, vẻ mặt không nỡ, nhưng vẫn nhoẻn miệng cười.

"Yên tâm đi, có thời gian em sẽ đến Yên Kinh thăm anh.”

Hai cô gái vừ đùa giỡn vừa ăn sáng, giọng nói như chuông bạc vang lên trong không khí, mùi hương thơm ngát của mỹ nhân cũng làm bầu không khí nhộn nhạo lên.

Hạ Tiểu Bạch đưa mắt nhìn Sở Thu Hi rời đi, cô cũng đến bãi đỗ xe.

Hôm nay còn phải chuyển tất cả sách vở ở học viện về, quần áo nam của cô vẫn luôn được để ở ký túc xá nam nên cũng chuẩn bị mang về trong hôm nay.

Cô lái BMW SUV vào học viện.

Hạ Tiểu Bạch đã sớm thông báo cho Triệu Trình và mấy người kia để giúp vác đồ.

"Tiểu Bạch, sách của cậu đều ở đây, còn cần chuyển gì nữ không?” Dán vẻ Triệu Trình vô cũng tích cực, dù trong mắt tất cả bọn họ đều hiện lên vẻ tiếc nuối.

Đào Na Na không nhịn được mà ôm lấy vòng eo tinh tế của Hạ Tiểu Bạch một cái, cái đầu nhỏ cọ vào ngực cô.

Cô nhếch miệng nói: “Tiểu Bạch, nhớ thường xuyên trở về gặp mọi người nha.”

Ly Lương cũng không nỡ: “Tiểu Bạch, nếu ở Yên Kinh làm ăn được thì sau khi tốt nghiệp lão đại cũng sẽ theo cậu tới đó quậy.” Anh ta còn giơ ngón tay cái để thay cho lời chúc.

Hạ Tiểu Bạch nhìn cảnh tượng náo nhiệt này, không biết là nên cảm động hay buồn cười,

“Tôi nói này, các cậu làm gì nhiệt tình quá vậy, tôi cũng có ra nước ngoài đâu, cũng không phải sinh ly tử biệt, chỉ đến Yên Kinh thôi mà.”

"Ngồi máy bay cũng không tới ba tiếng….”

Mấy người nghe vậy thì cũng ngẩn người rồi cười thành tiếng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment